Xuyên Nhanh: Quyến Rũ Không Có Tội I

Quyển 5 - Chương 6




Editor: QR - diendanlequydon

Đầu lưỡi mềm mại giống như bàn chải nhỏ, lướt qua chỗ nào, chỗ đó vừa ngứa vừa tê, Lam Bối Nhi nhịn không được ôm lấy cái đầu đang ở trước ngực, ngón tay nắm tóc của anh, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ nhỏ thấp.

Chỗ giao nhau phía dưới cũng bắt đầu chậm rãi ướt át, tầng tầng lớp lớp mô thịt trơn trượt mềm mại bao vây dục vọng của anh, lần đầu tiên anh biết làm tình cũng có thể khiến người ta muốn ngừng mà không thể như vậy.

“Anh có thể động sao?” Thân thể Lam Bối Nhi đổ một lớp mồ hôi mỏng, mùi hương hoa hồng trên người càng thêm dày đặc, toàn bộ căn phòng nho nhỏ đều là mùi hương hoa say lòng người, Âu Bằng vùi đầu vào cổ cô, ngửi mùi hương thơm ngát, thử chuyển động.

“Ừ... Có thể...”

Đôi tay của Âu Bằng nắm vòng eo tinh tế của thiếu nữ, hông dùng sức đâm mạnh về phía trước, anh phát hiện khi đâm vào một chỗ hơi nhô lên thì tiếng kêu của cô đặc biệt quyến rũ, vì vậy anh nhiều lần đâm vào nơi đó khiến Lam Bối Nhi không ngừng phát ra tiếng kêu mị hoặc mê người.

“Âu Bằng... Thật thoải mái... Chính là như vậy... Dùng sức đâm em...” Cô khen ngợi, hôn khóe miệng của anh, cả khuôn mặt đều động tình quyến rũ, đối với chuyện làm tình, người đàn ông cô thích không phải thông minh bình thường đâu!

Anh vẫn không thích ứng được việc cô luôn nói trực tiếp, mặt lại đỏ. Anh được khích lệ, vô cùng hưng phấn, tỉ mỉ hôn lên đôi môi của cô.

Đầu lưỡi của hai người truy đuổi lần nhau, bờ môi gắn bó, nụ hôn kịch liệt giống như một mồi lửa hoàn toàn đốt lên dục vọng của cả hai người.

Từ trước đến nay Lam Bối Nhi luôn thích chủ động, chuyện làm tình cũng không hề ngoại lệ.

Thô bạo ấn Âu Bằng về giường, đè ở trên người anh, tiếp tục hôn môi, môi răng nhiệt liệt cũng không thể so với phía dưới. Lam Bối Nhi chống lên bụng anh, cái mông xoay chuyển, mang theo dương v*t của anh thể nghiệm khoái cảm của những góc đâm khác nhau.

Nửa người trên dính sát vào nhau, cặp vú mềm mại của thiếu nữ bị ngực của người đàn ông đè ép thành các loại hình dạng dâm đãng, nụ hoa cọ xát nụ hoa cho đến khi tất cả đều cứng rắng đứng thẳng.

Khoái cảm không ngừng từ cột sống tập kích vào đại não, vô cùng kịch liệt, trong nháy mắt khi sắp bắn tinh Âu Bằng không biết vì sao lại ôm lấy thiếu nữ đang ở trên người anh.

Thân thể mềm ấm, hoa huy*t chặt chẽ, mùi hương hoa hồng nồng nhiệt. Đêm nay quả thực là một đêm không thể tốt đẹp hơn, giống như là nằm mơ vậy.

Lam Bối Nhi hơi nhíu mày, trên người cô dinh dính lại còn bị anh ôm, chẳng lẽ anh không biết nhiệt độ cơ thể của anh có thể so với bếp lò sao? Đẩy anh ra, đứng dậy rời đi.

Xuống giường mới biết được chân cô vô cùng tê mỏi, tiểu huyệt cũng có chút đau xót, còn không ngừng chảy xuống tinh dịch và mật dịch. Sau khi làm tình xong, cô vô cùng mệt mỏi rất muốn ngã vào giường ngủ luôn nhưng mà lý trí lại không cho phép cô để bản thân dơ như vậy. Cô đang giãy giụa không biết có nên đi tắm rửa hay không lại không biết người đàn ông nhìn cô, dục vọng lại muốn bốc lên.

“Anh bế em đi tắm!” Âu Bằng phát giác nếu lại tiếp tục xem, anh thật sự sẽ cứng.

Thân thể chợt nhẹ, cô được anh ôm như công chứa, biểu cảm của Âu Bằng còn chút ngượng ngùng, nhìn thấy khiến lòng Lam Bối Nhi ngứa ngáy khó nhịn.

“Chuyện cần làm chúng ta cũng đã làm, anh còn thẹn thùng như thế sao?” Ngón tay cô nhéo mặt của anh, cô cưỡi ranh mãnh.

Âu Bằng dứt khoát không nói lời nào, dù sao anh cũng không biết nói cái gì, như vậy tùy ý Lam Bối Nhi đùa giỡn, tất cả đều là cưng chiều.

Trong phòng tắm sự xấu hổ khi bị thiếu nữ chỉ huy tắm rửa, cảm giác tốt đẹp và dư vị sót lại khi được thể nghiệm khẩu giao cũng không cần nhắc lại, dù sao ra phòng tắm cả người anh mặt đỏ tai hồng, đi đường cũng nhẹ nhàng bay bổng, nhìn cô bé ngủ say trên tay anh.

“Chết!” Lúc này Âu Bằng mới nhớ bọn họ không mang bao cũng không có làm cách bảo hộ nào cả, anh không nghĩ đến cô bé mang thai sẽ bởi vậy ăn vạ anh, mà vạn nhất thật sự có thai còn không phải sẽ chậm trễ việc học của cô sao?

Được đi, cái người đan ông đơn thuần này vì thế mà rối rắm một đêm, nhìn chằm chằm vào bụng của cô, một đêm chưa ngủ