Mấy ngày kế tiếp Lam Bối Nhi dùng tất cả thủ đoạn trên người quyến rũ Âu Bằng làm tình với cô, chính là không muốn để Âu Bằng rảnh rỗi, dấu vết hoan ái của hai người ở khắp mọi nơi, thậm chí rất nhiều lần nhân lúc Âu Bằng đang gọi điện thoại với nữ chính cũ, cô ngậm lấy dương vật của anh, khiến anh sung sướng đến mức nói không lên lời.
Cái giá phải trả cũng vô cùng nghiêm trọng, mấy ngày nay tiểu huyệt bị anh trả thù, đâm vào rút ra quá nhiều đến bây giờ luôn có cảm giác bên trong có dị vật nhét vào, dấu vết ân ái trên cơ thể cũng không thể tan được, mỗi đêm đều bị bắn đầy một bụng tinh dịch mới được đi vào giấc ngủ.
Còn Lý Thấm Tuyết... Thiếu chút nữa tức giận đến mức bị bệnh tim!
Chuyện ngày đó vốn định khiến cho bọn họ dù không cãi nhau thì ít nhất cũng nghi ngờ lẫn nhau, rồi sau đó cô nhân cơ hội gọi mấy cuộc điện thoại an an ủi ủi. Cho dù mục đích trước không đạt được, cô cũng có thể thừa dịp Âu Bằng mềm lòng lại càng mềm lòng, cuối cùng dùng quan hệ tình bạn phá hư tình yêu mới của anh!
Nhưng ai biết mỗi lần gọi điện thoại thật trùng hợp lúc nào cũng là lúc bọn họ cũng đang làm tình!
Nghĩ đến khuôn mặt xinh đẹp và dáng người nóng bỏng của cô gái ngày hôm đó, da thịt trắng mịn như sứ, tuổi trẻ, xinh đẹp lại mềm mại, trong lòng cô vô cùng không thoải mái, trong miệng hung hăng phun ra ba chữ “Hồ ly tinh”.
Nhưng mà cô cũng sẽ không dễ dàng bỏ cuộc như vậy!
Cô lợi dụng ký ức đời trước đi đến thị trường chứng khoán vớt được một khoản, lại quen biết mấy người có uy tín có danh dự, sau đó điều tra được thông tin về cô gái kia. Thật sự không nghĩ tới cô gái đó không chỉ có tuổi trẻ mỹ mạo mà thân phận địa vị cũng rất cao, trong lòng cô cực kỳ ghen ghét.
Nhìn thấy trong tư liệu có viết, còn có mười ngày chính là sinh nhật của chủ nhân nhà họ Lam, cô nghĩ đến một kế, nếu Âu Bằng và cô ở nơi quan trọng như thế xảy ra chuyện gì, mặc kệ vì lý do gì thì nhà họ Lam cũng sẽ không đồng ý một người con rể như vậy đúng không?
Đương nhiên, người làm ra những chuyện như thế cũng không thể là cô đâu!
Ngón tay sơn màu đỏ tươi gõ lên tên một người, khóe miệng lộ ra nụ cười đắc ý.
Bên kia nữ chính cũ dùng sức muốn chia rẽ Lam Bối Nhi và Âu Bằng, bên này Lam Bối Nhi cũng không hề nhàn rỗi. Cô đã tìm thám tử tư tốt nhất giám thị nữ chính cũ, cô cũng sẽ không thiếu cảnh giác, để xảy ra một lần như vậy là đủ rồi, cần gì phải có lần thứ hai.
Nhưng mà thủ đoạn của Lý Thấm Tuyết cũng rất cao minh, thám tử tư chỉ biết cô ta lui tới chặt chẽ với vài người, trong đó có một người vẫn là đối thủ một mất một còn của Lam Bối Nhi.
Đối thủ một mất một còn này là tiểu thư nhà họ Bạch, Bạch Thư, vẫn luôn gây khó dễ cho Lam Bối Nhi, cô ta cũng chính là nữ phụ trong thế giới khi nữ chính chưa trùng sinh, tạo ra ngăn cản không lớn không nhỏ cho tình yêu của Lam Bối Nhi và Âu Bằng.
Lý Thấm Tuyết có quan hệ mật thiết với cô ta để làm cái gì?
Cô đột nhiên nghĩ đến buổi tiệc mấy ngày sau, lập tức hiểu rõ ý tưởng của Lý Thấm Tuyết, tuy rằng không biết thủ đoạn cụ thể của cô ta nhưng đơn giản cũng chỉ có vài loại như vậy.
Có thể trong thời gian ngắn như vậy leo lên Bạch Thư, Lam Bối Nhi cũng thập phần bội phục nữ chính cũ, cũng may đây chính là sân nhà của cô bằng không thật đúng là sợ Lý Thấm Tuyết ra chiêu gây tổn hại lại không thể kịp thời phòng bị.
Rất nhanh đã đến buổi tiệc.
Mái tóc dài của Lam Bối Nhi xõa ra, phần đuôi hơi cuốn, một bộ lễ phục lệch vai màu xanh dài qua đầu gối, lộ ra cái cổ mỹ lệ và một bên vai ngọc mượt mà, phía dưới là một đôi chân thon dài cân xứng, đi một đôi giày cao gót rất đẹp.
Khó có dịp nhìn thấy cô trang điểm xinh đẹp như vậy, Âu Bằng trực tiếp nhìn đến ngây người, Lam Bối Nhi còn chê chuyện không đủ lớn, ở trước mặt anh xoay mấy vòng, cười vô cùng xinh đẹp rực rỡ.
“Âu Bằng, em có đẹp hay không?”
Anh dùng sức gật đầu, anh cầm lấy ly nước trà trên bàn đã sớm lạnh lẽo, uống một hớp lớn, lại là phát hiện dục vọng đang sôi trào của mình làm cách nào cũng không biến mất được.
Anh thật nghi hoặc, từ lúc nào mà bản thân lại túng dục như vậy?