Bất động thì bất động đi, Dư Bối Nhi nhắm mắt lại mặc cho Tư Đồ Chiến bế nàng, cũng không mở miệng nói chuyện.
Hai người nam nhân này cũng không biết nói thế nào, trong lúc nhất thời đắm chìm trong thế giới của bản thân, yên lặng không nói gì.
" Hai người không có gì nữa thì đi ra đi, hai người yên tâm ta sẽ bình an sinh đứa bé ra"
Còn tiếp tục trầm mặc nữa trời liền sáng, bọn họ không mệt, Dư Bối Nhi là phụ nữ có thai cũng rất mệt mỏi.
" Thật xin lỗi, chuyện lần này đều do ta sắp đặt"
Nhân cách thứ hai của Tư Đồ Kiệt nóng nảy nói ra, hắn cũng không biết tại sao phải sợ, tựa như lần này không giải thích thì không còn cơ hội nữa.
" Ta cũng không đúng, ta không nên đồng ý" Tư Đồ Chiến cũng phải chịu trách nhiệm rất lớn, không hoàn toàn là lỗi của một mình Tư Đồ Kiệt, hắn mới là người thi hành.
" Chuyện là như thế nào? Ta đều như vậy, chẳng lẽ hai người còn không chịu cho ta một lời giải thích hay sao?"
Có thể do tâm trạng phụ nữ có thai khá mẫn cảm, vốn dĩ Dư Bối Nhi chỉ muốn giả bộ một chút buộc bọn họ gấp gáp, kết quả cuối cùng bản thân càng khóc càng lớn tiếng, càng khóc càng đau lòng, giống như là thật sự đau lòng.
Các nam nhân vội vội vàng vàng khai báo tất cả.
Có thể nói Tư Đồ Chiến cả đời này không thẹn với lương tâm, cho đến sau khi Tư Đồ Kiệt ra đời, hắn mới cảm thấy mình nợ Tư Đồ Kiệt, bây giờ còn nợ thêm Dư Bối Nhi.
Nguyên thê của Tư Đồ Chiến là dòng chính nữ của trung đẳng thế gia vừa lúc xứng với Tư Đồ Chiến, chưa nói tới Tư Đồ Chiến có cảm tình với nàng hay không nhưng vẫn có kính trọng.
Vậy mà nữ nhân này cũng không phải loại dễ chọc, nàng thừa dịp Tư Đồ Chiến xuất chinh liền cầm phủ vụ, khắt khe tiểu thiếp, có hài tử liền bị chỉnh sinh non, không có hài tử thì tìm lý do đuổi ra khỏi phủ, khi Tư Đồ Chiến trở về liền muốn hưu thê, nhưng lại cố tình phát hiện ra tin nàng mang thai.
Lúc ấy Tư Đồ Chiến cũng là tuổi trẻ khí thịnh, liền lấy lí do chủ mẫu đang mang thai không thể hầu hạ, nên hắn nạp rất nhiều nữ nhân vào, có vài người mang thai liền có dã tâm, dã tâm lớn đến mức dám hại chủ mẫu, nhiều thủ đoạn khiến cho nàng ba lần bốn lượt trúng kế, xém chút nữa thì chết từ trong trứng nước.
Cuối cùng đứa bé sinh ra cũng là...
Dư Bối Nhi rất muốn phỉ nhổ Tư Đồ Chiến một tiếng nam cặn bã, nhưng suy nghĩ lại cũng không hẳn là lỗi của hắn liền nuốt xuống.
Lúc này Tư Đồ Kiệt cũng chen lời vào, giải thích hai nhân cách của hắn vì sao mà xuất hiện.
Từ nhỏ Tư Đồ Kiệt đã biết mình không bình thường, mặc dù phụ thân rất là sủng ái hắn, cũng không ghét bỏ hắn, nhưng hắn không chịu nổi ánh mắt sợ hãi của người hầu hạ thân cận bên cạnh hắn.
Những ánh mắt kia khiến cho hắn rất tự ti, chỉ có ở trước mặt phụ thân mình mới có chút hoạt bát.
Lúc Tư Đồ Kiệt mười tuổi trong phủ không chỉ có mình hắn, lúc ấy còn có hài tử của những thị thiếp hại chết mẫu thân hắn lưu lại, mặc dù những nữ nhân kia đều được mua về, nhưng trong đại gia tộc ai không muốn hài tử mình thành dòng chính? Chỉ thân phận con trai trưởng này cũng đủ lý do để bọn họ xuống tay, thế là lúc Tư Đồ Chiến không có trong phủ, bọn họ sẽ mua chuộc hạ nhân cùng nhau khi dễ Tư Đồ Kiệt.
Lúc Tư Đồ Kiệt chân chính bộc phát là năm mười tuổi, khi lại bị khi dễ nữa, không biết người nào đã giật y phục của hắn ra nhìn thấy thân thể khác biệt với người thường của hắn, kêu to quái vật, sau đó cười nhạo hắn, bị ức hiếp lâu dài và lần kích thích này trực tiếp dẫn đến nhân cách hai xuất hiện.
Dư Bối Nhi suy đoán không có sai, nhưng nhân cách thứ hai cũng không phải đơn giản như vậy. Nhân cách khác của Tư Đồ Kiệt thông minh xảo trá, hắn bày mưu giết hết những đứa trẻ kia, hạ nhân bị mua chuộc cùng với những hạ nhân cận thân biết hắn khác thường rồi coi thường và e ngại hắn.
Sau khi Tư Đồ Chiến trở lại tất cả đều đã muộn.