Edit: Ochibi
Nhiệm vụ thứ hai: Công lược lão công phong lưu
“Như Ý, chúng ta không hợp nhau. Anh nghĩ không thể để em chậm trễ nữa.” Tằng Vân Lượng nói như thế. Nhìn vào, nhiều săn sóc nha, ly hôn đều vì suy nghĩ cho cô.
Chính là cô không nghĩ tới, mười tám tuổi đến hai mươi tám tuổi. Toàn bộ thanh xuân, tình yêu của cô, đều dành cho người nam nhân này, cho gia đình này.
Mười năm qua, hai người trước nay không quá lãng mạn, như thế nào lại bỗng nhiên không hợp nhau?
“Như Ý, nếu em không đồng ý ly hôn, anh cũng chỉ có lựa chọn đi theo trình tự pháp luật.” Tằng Vân Lượng xin lỗi nói, “Em cũng biết, nhà đứng tên của anh, xe cũng là tên của anh. Tiền tiết kiệm trong nhà do anh và mẹ cùng quản lý, nếu nhờ pháp luật quyết định, em chỉ còn hai bàn tay trắng.”
Đúng vậy, rõ ràng nhà, xe, tiền tiết kiệm là thành quả hai người cùng nhau phấn đấu, giờ đây tất cả đều hoàn toàn là của hắn! Lúc trước không nghĩ tới sẽ ly hôn, cô gái ngốc này hoàn toàn không tranh thủ vì bản thân một chút.
Cô ăn mặc cần kiệm một lòng vì cái gia đình này, hắn lại ghét bỏ cô không có tiếng nói chung, ghét bỏ cô mỗi ngày chỉ biết củi gạo mắm muối, ghét bỏ cô không trang điểm, không đủ thời thượng, không hiểu lãng mạn…..
……
Mà hiện tại, Tằng Vân Lượng đưa ra ly hôn trước một tuần. Ngày này, chưa có chuyện gì phát sinh, Từ Như Ý còn cơ hội đảo ngược!
【 Hệ thống nhắc nhở: Nhân vật mục tiêu công lược —— Tằng Vân Lượng, nam, 29 tuổi. ( Độ hảo cảm với ký chủ hiện tại là 40, đối với nữ phụ Mã Oánh là 70) Điều kiện để nhiệm vụ hoàn thành: Làm Tằng Vân Lượng yêu nguyên chủ ( Độ hảo cảm 100). 】
Bên ngoài cửa vang lên âm thanh chìa khóa chuyển động, Tằng Vân Lượng một thân ủ rũ về đến nhà. Lâm vào sô pha mềm mại, cầm lấy điều khiển từ xa bắt đầu không kiên nhẫn.
“Như Ý, em không thể đừng xem phim tình yêu không bổ ích này sao? Người khác xem đều choáng váng! Anh trở về cũng không biết giúp xách giày!”
“Như Ý, quần áo ngày hôm qua anh thay ra không giặc sao? Cơm tối cũng không làm? Sàn nhà không lau, rác cũng không xử lý! Em muốn làm gì đây?”
“Như Ý, anh đã nói bao nhiêu lần, áo sơ mi này rất đắt, phải giặt tay! Giặt xong phải ủi! Em rốt cuộc trang trí cái gì trong đầu? Việc nhỏ đơn giản như vậy cũng phải nói đi nói lại vài lần!”
Tằng Vân Lượng tức giận đầy bụng, lải nhải. Bởi vì không quen nhìn cô, tất cả lời nói với cô đều xấu.
Nhìn cô không xử lý tóc vàng khô, giống như giẻ rách, không biết đào đâu ra một chiếc áo màu xám thấp kém giá mười nhân dân tệ. Lúc này Từ Như Ý, mười phần bước vào giai đoạn phụ nữ trung niên cao tuổi.
Tằng Vân Lượng nhìn nhiều một cái thì cảm thấy phiền.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ -10, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 30, đối nữ phụ Mã Oánh là 70. Thỉnh ký chủ chú ý! 】
Từ Như Ý lười nói chuyện với hắn, chỉ lẳng lặng ngồi một bên. Đối phó với tra nam thế này, dùng miệng lưỡi tranh nói, thật sự quá tiện nghi cho hắn.
Ngắn ngủn vài phút, Từ Như Ý đã nhìn thấu hắn, trong lòng vạch ra kế hoạch công lược hoàn hảo.
Cô không lên tiếng, càng làm cho Tằng Vân Lượng phiền chán.
Hắn ghét nhất Từ Như Ý tính tình mềm như bông, mặc kệ nói cái gì cô cũng không tranh không nháo, làm hắn bực tức không tìm ra chỗ để phát tiết.
Tằng Vân Lượng nghĩ đến đây, liền nhịn không được so sánh với tình nhân trẻ tuổi tràn đầy sức sống bên ngoài kia: Mã Oánh đầy sức trẻ, quyến rũ mị hoặc, còn Từ Như Ý thì cổ hủ, không hiểu lãng mạn.
Càng so sánh, càng thấy cô không vừa mắt.
Hắn có thói quen làm việc muộn, nên ngủ ở thư phòng.
2/11/2019