Đêm khuya
Ánh trăng tròn soi trên nóc nhà hình ảnh hắc y nhân nhẹ nhàng mở mái ngói dùng ống tre thổi gì đó vào trong phòng,Nhược Vũ nhận được mùi lạ đã tỉnh dậy khóe môi lại cong lên cười xem ra nhưng điều này trong dự đoán của cô.
Cạchhhh
Tiếng cửa phòng từ từ mở ra hắc y nhân tiến đến xem xét sau đó nhanh chóng ôm người tẩu thoát khỏi vương phủ.
_________________
Sáng hôm sau Cửu Thanh Hàn đi đến Đông viện phát hiện cửa phòng không đúng đẩy mạnh cửa vào phát hiện Nhược Vũ biến mất nhanh chóng phái người lục sót tất cả vương phủ.
Trong Hàn vương phủ náo loạn cả buổi sáng đến cái bóng Nhược Vũ cũng tìm không ra, Cửu Thanh Hàn trong lòng như gai đâm gọi Nhị Ảnh.
[đinh _hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ +15 tổng hảo cảm là 78]
" Nhị Ảnh " Cửu Thanh Hàn trầm giọng
" Nhị Ảnh thỉnh an chủ tử " Nhị Ảnh nhanh chóng xuất hiện
Cửu Thanh Hàn " phía trắc phi có phát hiện gì không?"
Nhị Ảnh " bẩm vương gia chuyện này là trắc phi ra tay "
Cửu Thanh Hàn trầm mặt nhanh chóng dùng khinh công đi đến Tây viện.
Trong Tây viện Tô Linh nằm dài trên ghế quý phi nhàn nhã đọc thoại bản thưởng thức nho lạnh cười lớn tiếng.
ở trước đây cô chỉ có thể suốt ngày làm thêm kiếm tiền trả học phí,bây giờ chỉ cần nằm hưởng thụ chờ người dâng thức ăn,chờ người hầu hạ đúng là cảm giác mơ ước
Đùnggggg
Cánh cửa đột nhiệt bật ra vỡ nát, tiếp đó Cửu Thanh Hàn đi vào trong dùng kiếm kề lên cổ Tô Linh ánh mắt hiện lên vẻ mặt muốn giết chết cô ta
" Vương gia... vương gia tại sao..."
Tô Linh biết đã bị phát hiện nhưng tự tin nếu không nhận hắn làm gì được cô?
" người đâu?" cắt ngang lời nói của Tô Linh, Cửu Thanh Hàn ánh mắt nếu như chỉ cần Tô Linh nói sai ý liền một kiếm giết cô ta
Tô Linh run rẩy ý chí bắt đầu tán loạn, cô ta cũng chỉ là người từ hiện đại xuyên về cũng sợ sệt cái chết như bao người
" Cầm Nhược bị phụ thân thiếp bắt nhưng mà... nhưng mà không phải do thiếp, tất cả là do cha một mực muốn bắt ả không phải do thiếp vương gia tin thiếp đi "
Tô Linh khóc lóc đổ lỗi,tay kéo chặt vạt áo nam nhân trước mặt tựa như nếu buông ra chỉ sợ thanh kiếm kia nhất định cắt đứt cổ họng cô, cô thật sự không muốn chết.
Trước đây cô chỉ có thể nhìn đám phú nhị đại tiêu tiền hưởng thụ mỗi ngày cô chỉ ăn những thứ rẻ tiền, lão thiên gia cho cô xuyên không nhất định là bù đấp cho cô...
CÔ KHÔNG MUỐN CHẾT NHƯ VẬY!!!
[đinh_ hảo cảm nam chủ dành cho nữ chủ -50 tổng hảo cảm nam chủ là -5 ]
Cửu Thanh Hàn ánh mắt thất vọng dành cho Tô Linh, trước đây bản thân sao có thể nhìn trúng nữ nhân tâm địa rắn rết này?
________________
Nhược Vũ mắt bịt kín bị trói trong hang động trên núi trong đầu tiếng đinh đinh thông báo độ hảo cảm nhưng chỉ có thể cười nhạt.
Mỗi canh giờ sẽ có người dùng roi da đến tra tấn cô, hệ thống tốt bụng đã bật che chắn tuy vậy Nhược Vũ cũng cảm thấy ít nhiều nỗi đau đớn đang gậm nhấm cô từng giây từng phút.
Nhưng có bằng gì so với lúc ở phòng thí nghiệm địa ngục kia cơ chứ?(*)
_______________
Chờ đợi mãi Cửu Thanh Hàn đã tìm được chỗ giam cầm Nhược Vũ, bên ngoài hang động tiếng đao kiếm bắt đầu vang lên,nam nhân vẫn như vậy y phục hắc y tơ lụa quý giá tóc vấn cao vẻ mặt lạnh nhạt nhưng hiện lên tia đau xót phía sau binh lính vạn vạn.
[đinh_hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ +10, tổng hảo cảm là 88]
ha?
tia đau xót đó là vì cái gì?
nếu như hắn kiên định yêu Phượng Nhược Vũ ngay từ đầu nên có ranh giới với mọi nữ nhân khác, nếu người bây giờ là Phượng Nhược Vũ chắc chắn đã chết vạn lần vì nam nhân này
" Thả người bổn vương tha ngươi một mạng"
Hắc y nhân có thể tin sao? Đương nhiên không...
Hắc y nhân kéo Nhược Vũ làm lá chắn chạy đến vách núi cao,hắn cảm thấy không thể sống định nhảy xuống kéo theo cả cô.
Từ xa mũi tên không biết từ đâu bắn đến cắm vào cổ hắc y nhân, hắn gương mặt như không thể tin được mắt trợn lên ngã xuống vách núi.
Cửu Thanh Hàn thở một hơi muốn tiến đến đỡ Nhược Vũ trở về vương phủ thâm tâm kiên định nhất định sau này chỉ có mình nàng, chăm sóc nàng đến hết đời bù đắp lỗi lầm.
Cửu Thanh Hàn tiến một bước đến Nhược Vũ lại lùi một bước chỉ còn cách nửa bước nữa sẽ rơi xuống, Củu Thanh Hàn lo lắng nói lớn
" A Nhược nàng đừng lui nữa có chuyện gì về phủ trước được không? "
Nhược Vũ song đồng tiễn thủy(**) nhìn Cửu Thanh Hàn cười hiện lên vẻ đẹp kinh tài tuyệt diễm(***), nụ cười này hắn chưa từng thấy bản thân hắn bất an tột cùng
" a Hàn ta hát một đoạn này chàng nghe nhé "
Không chờ nam nhân này lên tiếng, Nhược Vũ giọng hát thê lương như nói lên đoạn tình cảm cuối cùng còn vương lại dành cho hắn
thề nguyện khi giai lão khi bạc đầu(****)
giờ đây chia ly biết đâu ngày sau
Ta hận nhân gian không đủ trăm ngàn năm
để ta cùng nắm tay mà phiêu bạt
sóng gió bão táp quẩn quanh tơ tình bủa vây nan đoạn
giả như bao kí ức luôn còn
thì mong kiếp sau ta lại gặp nhau
ngàn năm hoang phí ta không màng
chỉ mong mai này trông thấy người ấy
người đang mang trái tim ta từ kiếp nao
mà tâm tư héo hon bao lần đau nhói
khó buông giấc mộng
để ta lãng quên một người.....
hát đến đoạn này Nhược Vũ lại cười
" Cửu Thanh Hàn nếu có kiếp sau ta cũng nguyện yêu chàng một lần nữa nhưng có lẽ kiếp này ta không thể cùng chàng tiếp tục.... "
[đinh_ hao cảm nam chủ dành cho kí chủ +5, tổng hảo cảm là 93 "kí chủ mau cố gắng hoàn thành nhiệm vụ " ]
" A Nhược đừng như thế, cầu xin nàng đừng tiếp tục lui nữa" Cửu Thanh Hàn đi đến phía trước muốn ngăn cản Nhược Vũ nhưng không thể.
Nhược Vũ gương mặt đã thay đổi lạnh nhạt nhìn nam nhân trước mặt lần cuối, từ từ nhắm mắt nhảy khỏi vách núi
"KHÔNG, A NHƯỢCCCC" Cửu Thanh Hàn chạy đến cố gắng kéo Nhược Vũ lại nhưng chỉ nắm được vải lụa buộc tóc đau khổ quỳ xuống hét to muốn đi cùng nàng...
[Đinh_ hảo cảm nam chủ dành cho kí chủ + 7, tổng hảo cảm là 100 chúc mừng kí chủ hoàn thành 1 ước nguyện ]
_______________
(*) cái này là phần quá khứ bí ẩn của tiểu Nhược nhà ta về nguồn gốc sức mạnh nha
(**) song đồng tiễn thủy: đôi mắt trong trẻo như nước
(***) kinh tài tuyệt diễm: đẹp đến người khác phải kinh sợ
(****) bài Ngàn Năm
Thiên Kê Chi Bạch Xà Truyền Thuyết OST
lời việt Lee Phú Quý