Xuyên Nhanh: Nữ Chính Vai Phản Diện Sau Khi Max Level

Chương 212: 212: Tôi Và Nhà Chồng Cực Phẩm 9





Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Hạ Hòe Phong không hề gọi điện thoại cho Hoa Vụ, lúc này cô đang ở trong tiểu khu quan sát mẹ chồng xã giao.
Một người nhà ưu tú, chính là cần để cho người nhà cũng trở nên ưu tú!
Đúng lúc này, Hoa Vụ đột nhiên thoáng thấy thân ảnh của Diệp Chí Dương.
Hoa Vụ lập tức lắc mình ẩn nấp trong bóng tối, nhìn hắn nhanh chóng xuyên qua tiểu khu rời đi.
"......"
Không ở nhà rửa bát, chạy ra ngoài làm gì?
Hoa Vụ nhìn mẹ Diệp một cái, rất nhanh đưa ra lựa chọn, đuổi theo Diệp Chí Dương.
Diệp Chí Dương ra ngoài cũng không bắt taxi, mà đi bộ đến một quán nước còn chưa đóng cửa ở gần đó.
Quán nước không có khách, Hoa Vụ đi vào không dễ.
Cô đứng bên ngoài, nhìn Diệp Chí Dương vào cửa, nhìn trái nhìn phải ở cửa, cuối cùng đi theo hướng nào đó.
Hoa Vụ thay đổi vị trí, thấy rõ người gặp mặt Diệp Chí Dương.
Nhan Huệ Vãn.
Thần sắc của quần chúng ăn dưa - Hoa Vụ kinh ngạc, động tác của Nhan Huệ Vãn nhanh như vậy? Đã bắt được Diệp Chí Dương rồi à?
Hoa Vụ quan sát một lúc, phát hiện hai người chỉ ngồi mặt đối mặt, thảo luận cái gì đó với máy tính.
Chắc là còn chưa thành......
Trước tiên Hoa Vụ dùng điện thoại chụp ảnh đã.
Sau đó ngẩng đầu lên nhìn lên bầu trời.
Nếu sau đó trời mưa, tình cảm của hai người họ chắc chắn có thể nhanh chóng nóng lên.

Hoa Vụ lo lắng cho người nhà mở phần mềm dự báo thời tiết ra.
Không mưa.
"Aizz."
Cha ruột mắt điếc tai ngơ với tâm nguyện của đứa con gái này rồi.
Hai người không có tiến triển gì, Hoa Vụ cũng không ở lại lâu, buồn ủ rũ đi về tiểu khu, tiếp tục giám sát mẹ Diệp xã giao.
......
......
Nửa tháng sau.
Mẹ Diệp và dì Chu cùng nhau đi dạo phố.
Mẹ Diệp là người biết hưởng thụ, trong khoảng thời gian này đi theo dì Chu biết thêm không ít kiến thức.
Hôm nay mẹ Diệp đã mua hai bộ quần áo.
Tiền ngày trước Diệp Chí Dương gửi cho bà và cha Diệp, đều ở trên người bà ta, mẹ Diệp cảm thấy hiện giờ công việc của đã con trai ổn định, con dâu lại tự mình mở cửa hàng, dùng tiền cũng không thèm đắn đo.
"Khoảng thời gian này hình như da của bà cũng đẹp lên không ít nhỉ?" Mẹ Diệp quan sát mặt dì Chu.
Lúc mới quen, sắc mặt dì Chu rất kém cỏi, còn có rất nhiều nếp nhăn, nhưng gần đây trông dì ta càng ngày càng trẻ trung, nếp nhăn cũng ít đi.
Dù người ở độ tuổi nào cũng có lòng yêu cái đẹp.
Trước kia mẹ Diệp ở quê bận rộn làm việc, những người phụ nữ có tuổi trong thôn cũng không quan tâm đến những thứ này.
Nhưng tới đây rồi, nhóm bác gái nhảy múa trong tiểu khu, có ai mà không bảo dưỡng kỹ lưỡng, có người đứng cùng con gái giống như chị em.
Người ta thảo luận những thứ kia, bà ta cũng không xen vào được lời nào.
"Ôi, còn không phải con gái tôi, nạp thẻ ở một cửa hàng làm đẹp, kết quả con bé lại không cần, hiện tại nó ra nước ngoài, đưa thẻ cho tôi, để tôi dùng.
Tôi liền đi thử xem, không nghĩ tới hiệu quả cũng không tệ."
Bản thân mẹ Diệp cũng đang dùng mỹ phẩm dưỡng da mà Hoa Vụ đưa cho.


Trong khoảng thời gian này bà ta đã thay đổi rõ rệt, nghe dì Chu nói như vậy, bà ta lập tức gật đầu: "Những mỹ phẩm dưỡng da đó đúng là tốt thật, con dâu tôi cũng mua cho tôi, tôi dùng xong da đẹp hơn rất nhiều, nếp nhăn hình như cũng ít đi."
Dì Chu hâm mộ: "Con dâu bà đối xử với bà thật tốt."
"......" Bà Diệp cười cười, không tiếp lời này.

Tuy rằng không thích cô con dâu kia, nhưng ở trước mặt người ngoài, đương nhiên vẫn phải cho nó mặt mũi.
Bà Diệp rất nhanh lại nhớ tới một chuyện: "Lại nói tiếp, con dâu tôi cũng làm cho tôi một cái thẻ."
Lần trước, lúc nó mua mấy thứ mỹ phẩm dưỡng da đó cho minh, nó đã đưa cho mình một tấm thẻ.
Mẹ Diệp lấy tấm thẻ ra khỏi túi.
Bà ta căn bản không biết nơi này ở đâu.
Dì Chu cầm lên nhìn, "Ơ, đây không phải là cái tiệm mà tôi đi sao? Lần sau chúng ta có thể hẹn nhau đi."
Vẻ mặt mẹ Diệp cũng bất ngờ: "Trùng hợp như vậy sao......!Vậy lần sau bà đi thì gọi tôi."
Dì Chu đồng ý luôn: "Không thành vấn đề."
Dì Chu hẹn mẹ Diệp cùng đi tiệm làm đẹp kia, mẹ Diệp để mắt nhiều, bảo nhân viên cửa hàng giúp bà kiểm tra trong thẻ còn bao nhiêu tiền.
Khi biết bên trong có hơn một vạn, trái tim bà Diệp đều đau đớn.
Số tiền này cho bà ta luôn thật tốt......
Tiền nạp vào thẻ cũng không thể lấy ra.
Mẹ Diệp chỉ có thể tiêu hết toàn bộ.
Mẹ Diệp trang điểm càng ngày càng đẹp, quần áo thay đổi hết bộ này tới bộ khác, trạng thái cũng càng ngày càng tốt.
Gần đây Diệp Chí Dương và Nhan Huệ Vãn bởi vì hạng mục, gần như mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, cũng rất nồng nhiệt.
Nhưng sự thay đổi của mẹ Diệp, hắn vẫn nhận ra.

Dù sao công việc trong nhà càng ngày càng nhiều......
Diệp Chí Dương thật sự là không chịu nổi, "Mẹ, gần đây mẹ đều không ở nhà mấy, mẹ nhìn nhà cửa bừa bộn thế này.

Con đi làm, trở về còn phải làm việc nhà......"
"Ai bảo con không quản vợ mình?" Mẹ Diệp đại khái cũng thức tỉnh rồi: "Mẹ là mẹ con, lại không phải giúp việc của con, ngày nào cũng phải hầu hạ con à? Bây giờ con nên hiếu thuận với mẹ!"
Diệp Chí Dương: "Tiểu Dư chẳng phải bận rộn trang trí cửa hàng sao, một đống chuyện đấy chứ."
Khoảnh thời gian này hắn cũng chẳng thấy cô mấy.
Mà chính hắn cũng đang vội hạng mục trong tay, không rảnh lo những chuyện đó.
"......"
Mẹ Diệp nghĩ đến lúc Hoa Vụ ở nhà......!Nằm còn thoải mái hơn cả đại gia.
Nếu nó cũng không làm việc, bà ta dựa vào cái gì mà phải làm?
"Mẹ......"
Diệp Chí Dương muốn khuyên bảo mẹ Diệp.
Mà mẹ Diệp càng nghĩ càng giận, chính mình mệt mỏi chết đi sống lại nuôi nó lớn, cho nó vào đại học, bây giờ nó sự nghiệp thành công, bà ta hưởng thụ một chút thì làm sao?
Mẹ Diệp ném sắc mặt: "Nếu con không cho cô con dâu kia làm, vậy con mời một người giúp việc đi."
"......"
Tiền lương bây giờ của hắn đều dùng cho chi tiêu trong nhà, nào có tiền mời giúp việc gì đó?
......
......
Diệp Chí Dương vì tránh phải làm việc nhà, thời gian về nhà càng ngày càng muộn, có lúc còn trực tiếp không về.
Hoa Vụ biết ngay Diệp Chí Dương là cái đức hạnh này.
Cái gì mà làm hết việc nhà.
Đều là gạt người.
Mẹ Diệp mỗi ngày đều bận chăm sóc da, mua sắm đồ dùng, bị thế giới phồn hoa bên ngoài mê hoặc, ngay cả thời gian tìm Hoa Vụ gây rắc rối cũng không có.
Nhưng chút tiền ấy trên người bà ta rất nhanh đã thấy đáy.

Mẹ Diệp không có tiền, an phận mấy ngày.
Nhưng cũng chỉ được mấy ngày, mẹ Diệp không biết như thế nào mà moi ra được một số tiền trên người bố Diệp, lại cả ngày không về nhà.
"Mẹ, bây giờ bên ngoài lừa đảo rất nhiều, mẹ phải chú ý chút."
Hoa Vụ thừa dịp Diệp Chí Dương ở đây, còn cố ý nhắc nhở mẹ Diệp vài câu.
Mẹ Diệp căn bản không cảm kích, "Tôi ăn muối còn nhiều hơn cô ăn cơm, tôi có thể bị lừa sao?"
Hoa Vụ đá Diệp Chí Dương một cái.
Diệp Chí Dương theo bản năng khép máy tính lại, "Cái gì?"
"Gần đây mẹ anh mua không ít thứ về, anh nhắc nhở mẹ một chút, em nói bà ấy còn cảm thấy đang hại bà.

Em còn phải đi một chuyến đến chỗ bố bên kia, nói anh biết thôi, buổi tối không về."
Hoa Vụ lấy đồ rồi rời đi.
Diệp Chí Dương nhanh chóng đứng dậy: "Có cần anh đi cùng không......"
"Em đi xem thử ý của ông ấy trước."
"Anh đưa em đi."
"Không cần, đã trễ thế này, anh đưa qua đưa lại nhiều, mệt, em tự lái xe về."
Diệp Chí Dương đưa Hoa Vụ ra cửa.
Chờ hắn trở về, lúc này mới nói với mẹ Diệp: "Mẹ, những sản phẩm mẹ mua đó có tác dụng không?"
"Sao lại không? Con xem khí sắc mẹ có phải tốt hơn rất nhiều không, con xem mặt này......!Nếp nhăn đã bớt đi rất nhiều." Mẹ Diệp nói lại nói tới thao thao bất tuyệt.
Diệp Chí Dương cũng không hiểu lắm những thứ này lắm, nhưng đúng thật là trên mặt mẹ Diệp có thay đổi rất rõ ràng.
"Những cái mẹ nói đó có đắt không?"
"Không đắt đâu, bọn họ nói có chiết khấu cái gì ý, đều rất rẻ......"
Điện thoại của Diệp Chí Dương vang lên, hắn ngắt lời mẹ Diệp: "Mẹ, con đi nghe điện thoại trước."
====
Đổi tên vị diện một xíu cho nó hợp văn cảnh, cái tên cũ mọi người cứ coi như chưa thấy gì nhé.