160: Tiểu Sư Muội Gia Nhập Ma Tộc Rồi 26
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Hoa Vụ dựa theo tin tức Minh Trúc cung cấp, châm ngòi khiến cả Ma giới đánh nhau.
Nhiệm vụ của cô chính là tu luyện, sau đó chờ cơ hội nhặt ma quân.
Nếu Sơn Linh mà nghe thấy, chắc là phải mắng to cô không biết xấu hổ, đó là nhặt sao? Đó là bắt!
Đầu tiên cô châm ngòi cho người ta đánh đến lưỡng bại câu thương, sau đó lại chạy tới bắt người.
Chỉ trong nửa năm ngắn ngủn, đã có tới bốn vị ma quân rơi vào tay cô.
Trong thời gian này đương nhiên có người phát hiện hiện tượng loạn lạc ở Ma giới không bình thường.
Nhưng trong tay Hoa Vụ ngoại trừ Độ Sinh, lại có thêm mấy ma quân, người khác mà không đánh, cô sẽ để cho bọn họ đi khiêu khích.
Người ta đã khiêu khích đến tận cửa, có thể không đánh sao?
Ma tộc hiếu chiến từ trong xương cốt, để cho bọn họ đánh nhau, dễ hơn nhiều so với Nhân tộc.
Ma giới có mười một vị ma quân, một vị ma quân còn đang bế quan, căn bản không quan tâm những chuyện này.
Hai vị ma quân tránh khỏi hỗn loạn, không tham gia.
Tám vị còn lại, trong đó Bạch Hồng và Triền Tâm đang thân thiết nóng bỏng.
Sáu người còn lại, Hoa Vụ một mình chiếm bốn người, Hoa Vụ cảm thấy đã đến lúc ngả bài rồi.
Cô dẫn đội ngũ tới, trước tiên đi tìm hai ma quân tránh khỏi hỗn loạn, không tham dự để nói chuyện phiếm.
Hai vị ma quân này rất không hiểu, bọn họ đã không tham dự rồi, sao còn tìm tới cửa?
Nhưng khi bọn họ nhìn thấy Minh Trúc, biểu tình mặc dù không hoảng sợ như các ma quân khác, nhưng cũng hơi sợ hãi.
Chuyện năm đó họ không tham gia.
Nhưng quá trình thì bọn họ đều rõ ràng.
Hắn vậy mà vẫn còn sống......
Minh Trúc không tham gia đàm phán, hắn ngồi ở một bên, chống cằm nhìn thiếu nữ ngồi ở thủ tọa*, ánh mắt lưu luyến ôn nhu không nói nên lời.
*thủ tọa: chỗ của người chủ trì.
Nhưng trong mắt hai vị ma quân khác, lại là quỷ dị không nói nên lời, luôn cảm thấy trong ánh mắt kia cất giấu âm u và điên cuồng.
Hoa Vụ không để ý ánh mắt Minh Trúc, nghiêm túc làm việc: "So với biến thành như bọn họ, ta cảm thấy quy thuận càng tốt hơn, hai vị ma quân, các vị cảm thấy thế nào?"
Một ma quân trong đó nhìn lên người mấy ma quân cách đó không xa.
Hai người bọn họ, chống lại bốn người......!còn có Minh Trúc nhìn không ra sâu cạn, phần thắng quả thật không lớn.
Truyện Quan Trường
Hai ma quân liếc nhau, một vị ma quân hỏi: "Ngươi......!muốn chúng ta làm gì?"
Hoa Vụ trầm ngâm một lát, nói: "Ma giới bị chia tách đã vạn năm, ta cảm thấy đã đến lúc thống nhất.
Hy vọng hai vị ma quân vì Ma giới được thống nhất mà góp một phần lực!"
Hai ma quân: "......"
"Nếu các ngươi không đồng ý." Hoa Vụ dừng lại một chút, nhìn về phía bốn vị ma quân khác, mặt mày đột nhiên nhiễm ý cười, tựa hồ rất chờ mong: "Vậy đành phải đi làm bạn với bọn họ.
Thống nhất giống nhau cũng khá tốt."
"!!!"
Ai muốn thống nhất giống nhau!!
Uy hiếp!!
Uy hiếp trần trụi!!
......
......
Dưới sự uy hiếp của việc làm bạn với các ma quân khác, hai ma quân bị ép phải đồng ý, cống hiến vì một Ma giới được thống nhất.
Lúc đưa Hoa Vụ đi ra ngoài, một vị trong đó nhìn Minh Trúc đi xa, lá gan lớn hơn một chút, "Vị cô nương này......!ngươi và ma quân Minh Trúc có quan hệ gì?"
Trên người Hoa Vụ có ma khí của Minh Trúc.
Nhưng nàng lại là người làm chủ......
Từ khi Minh Trúc xuất hiện đến bây giờ rời đi, cũng không nói được mấy câu.
Hoa Vụ bỏ tay xuống, "Hỏi chuyện này làm gì?"
Ma Quân nói, "......!Thì......!Chỉ hỏi thôi."
Hoa Vụ: "Các ngươi rất sợ hắn?"
Ma Quân: "......"
Có thể không sợ sao?
Hoa Vụ nhìn Minh Trúc cách khá xa, bắt đầu hóng chuyện: "Các ngươi nói cho ta biết, vì sao lúc trước hắn bị phong ấn."
"Ngươi......!không biết ư?"
Hoa Vụ mỉm cười, ta biết thì còn hỏi ngươi à.
Ma Quân bị Hoa Vụ nhìn chằm chằm, cơ mặt run rẩy, một hồi lâu mới nói: "Ma, ma quân Minh Trúc, năm đó......!tu luyện cấm thuật."
"Cấm thuật?"
Ma Quân liếc mấy ma quân đã mất đi linh hồn kia, "Cô nương cho rằng ma quân thật sự có thể dễ dàng bị chế thành con rối như vậy sao?"
Đó là cấm thuật!
Năm đó Minh Trúc không biết lấy đâu ra một phần sót lại trong quyển sách cổ nào đấy, bên trong đều là cấm thuật.
Ma Quân chuyển đề tài, "Cấm thuật không phải mấu chốt......"
"Mấu chốt là gì?"
Ma Quân hạ thấp giọng, "Là huyết mạch của hắn.
Hắn xuất thân từ Ma Di Sơn nhất tộc, là huyết mạch cuối cùng của Ma Di tộc."
"Có gì đặc biệt?"
"Bắt đầu từ ma thần......"
Sức mạnh của ma thần thuộc về bản thân, người khác không cách nào cướp lấy, sự cường đại của ma thần, vĩnh viễn thuộc về bản thân hắn.
Nhưng huyết mạch Ma Di tộc không giống vậy......
Tộc của hắn, sức mạnh có thể bị cướp đoạt, xương máu của bọn họ, đều ẩn chứa sức mạnh cường đại, có thể......!giúp Ma tộc tu luyện.
Ma tộc tu cấm thuật, rất nhanh sẽ bị trời phạt, biến mình thành người không người, quỷ không ra quỷ.
Nhưng tộc của họ sẽ không.
"Các ngươi có nghĩ tới, cấm thuật kia, có lẽ là do bọn họ sáng tạo hay không?"
"Hả......"
"Bằng không vì sao bọn họ tu thì được, người khác lại không được? Cái gọi là trời phạt, càng giống như phản phệ hơn chứ?"
"......" Hình như cũng hơi có lý.
"Ngươi nói tiếp."
Trước khi Minh Trúc xuất hiện, bọn họ đều cho rằng Ma Di tộc đã không còn hậu nhân.
Lần đầu tiên nghe thấy tên của hắn, là lúc hắn khiêu chiến một vị ma quân, thành công thay thế người đó.
Mới đầu không ai phát hiện hắn là hậu nhân của Ma Di tộc.
Sau đó là ai phát hiện, bọn họ cũng không biết, nhưng tin tức này rất nhanh đã truyền ra giữa các ma quân.
Huyết mạch Ma Di tộc, đối với các Ma tộc khác mà nói, là dị loại.
Bọn họ lo lắng cấm thuật của hắn......
Lo lắng Ma giới này, về sau sẽ trở thành vật trong tay của hắn.
"Hơn nữa......!bọn họ muốn dùng huyết mạch Ma Di tộc để tránh lôi kiếp."
Ma tộc tu luyện, bất kể là đứng đắn, hay là không đứng đắn, giai đoạn đầu đều dễ dàng hơn Nhân tộc.
Như thể là ông trời chiếu cố bọn họ.
Nhưng đến lúc Đại Thừa kỳ thăng cấp lên Độ Kiếp kỳ, sẽ trở nên vô cùng khó khăn.
Rất nhiều ma tu đều không chống lại được, chết trên con đường này.
Mà huyết mạch Ma Di tộc, tựa hồ trời sinh đã thích hợp để chịu lôi kiếp, sẽ gia tăng tỷ lệ thành công lên rất nhiều.
"Đây mới là nguyên nhân chính bọn họ vây công Minh Trúc." Ma quân nói: "Trước kia tộc nhân Ma Di tộc vẫn còn rất nhiều, nhưng mọi người lấy lý do bọn họ tu cấm thuật, chèn ép bọn họ.
Kỳ thật rất nhiều đều là lén bị bắt đi......"
Sau khi sự việc xảy ra, bọn họ lo lắng mọi chuyện bại lộ, cũng lo lắng Minh Trúc chết mà không dứt, phòng ngừa vạn nhất, trực tiếp dùng thành Bắc Âm làm trận, phong ấn ma tu toàn thành ở trong đó.
Ai biết......
Hắn không chết thật.
Hoa Vụ nghe xong, trên mặt không có biểu cảm gì đặc biệt, ngược lại tò mò: "Tại sao các ngươi không tham gia?"
"......"
Lúc ấy bọn họ vừa mới tiếp nhận vị trí ma quân, thực lực trong đám ma quân không tính là cao, cũng không có dã tâm quá lớn.
Trong Ma tộc, cũng không phải tất cả đều hiếu chiến.
Chỉ là lúc trước đối với chuyện này, bọn họ đều lựa chọn lo cho thân mình, giữ im lặng.
"Khương Hào." Minh Trúc đứng ở chỗ xa, nghiêng người, từ xa gọi cô một tiếng.
"Giục cái gì."
"Nhanh lên!"
"......"
Hoa Vụ chậm rãi thở ra một hơi, đi qua, ôm lấy cánh tay hắn, hơi nghiêng đầu, lộ ra một nụ cười xinh đẹp, "Chờ bắt được những tên còn lại, đem bọn họ đều biến thành con rối mới được."
Giọng của thiếu nữ có chút ngọt ngào, trên mặt là nụ cười ngoan ngoãn, nhưng lời nói ra lại làm cho người ta sởn tóc gáy.
Biến thái đến cực điểm......
"Họ nói gì với ngươi thế?"
"Không có gì."
Minh Trúc nhìn lướt qua hai ma quân phía sau, lẳng lặng cười một cái, để mặc Hoa Vụ kéo cánh tay hắn, rời khỏi nơi này.
Sau khi mượn sức hai vị ma quân trung lập này, bước tiếp theo càng thuận lợi hơn.
Toàn bộ Ma giới, sẽ không còn ai là đối thủ của bọn họ nữa.
Ma giới, rất nhanh sẽ nghênh đón thống nhất..
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Tu Chân Giới, Kiếm Tông.
Chuyện Ma giới náo loạn, đã sớm truyền về Tu Chân giới, cách một đoạn thời gian, tin tức truyền ra đều làm cho người ta kinh ngạc.
Bên trong đại điện Kiếm Tông, trưởng lão tông môn, đệ tử tinh anh đều tụ tập ở đây.
Bầu không khí trong điện nặng nề, như thể đang xảy ra chuyện lớn gì đó.
"Lạc sư huynh."
Nữ tử khuôn mặt xinh đẹp, vài bước đi đến bên người Lạc Ảnh, tươi cười ngọt ngào.
"Xảy ra chuyện gì sao? Sao lại triệu tập chúng ta đến đây?"
"Không biết." Lạc Ảnh cầm kiếm của hắn, vẻ mặt lãnh đạm nhìn giữa sân.
Trình Ấu Ngưng bĩu môi, nhưng rất nhanh lại hỏi: "Sư huynh, lần trước muội tặng Ngưng Thần Đan cho huynh, huynh ăn chưa?"
"Ta không cần, sư muội không cần đưa nữa."
"Lúc trước sư huynh đối đầu với Ma tộc, bị thương, muội lo sư huynh......"
Giọng của Trình Ấu Ngưng hơi nhỏ, đối với thái độ như vậy của Lạc Ảnh, nàng có hơi buồn, nhưng lại biết rõ sư huynh chính là người như vậy, chỉ có thể giận dỗi với chính mình.
Ngay khi Trình Ấu Ngưng định nói thêm gì đó, trong điện đột nhiên yên tĩnh lại.
Tông chủ và mấy vị trưởng lão nội môn khác, cùng nhau vào cửa.
Tông chủ Kiếm Tông ý bảo bọn họ không cần hành lễ, cũng không vòng vo, trực tiếp tiến vào vấn đề chính, "Hôm nay gọi mọi người tới nơi này, là bởi vì chuyện của Ma tộc."
Ánh mắt tông chủ đảo qua các đệ tử phía dưới, trầm giọng nói: "Ma tộc đã có Ma Chủ rồi."
Ma tộc thống nhất, thường là vì ma thần.
Nhưng thỉnh thoảng cũng có cường giả không phải ma thần có thể đứng trên ma quân còn lại, không thể xưng là ma thần, cho nên được gọi là Ma Chủ.
Lần trước đám người Lạc Ảnh đi ra từ Ma tộc, mang về tin tức ma thần ấn và ma thần hiện thế.
Mọi người đều đã suy đoán, có lẽ ma giới sắp loạn, cũng hoàn thành thống nhất.
Quả nhiên, Ma giới rất nhanh đã đánh nhau.
Các tông môn lớn đều âm thầm thương nghị qua.
Lo lắng sau khi Ma giới thống nhất, rất nhanh sẽ khởi xướng chiến tranh với Tu Chân giới.
Cho nên trong khoảng thời gian này, không ít tông môn đều phái đệ tử tới giới môn, tăng cường đề phòng.
"Là ma quân Cự Cốt? Không đúng...... không phải hắn thức tỉnh huyết mạch ma thần rồi à, đó hẳn là ma thần......"
Xưng hô Ma Chủ này, không khớp với hắn.
"Nhanh vậy sao?"
"Giờ mới qua bao lâu......"
Có trưởng lão ho nhẹ một tiếng, mọi người đang thảo luận lập tức im lặng.
Đợi đại điện hoàn toàn an tĩnh lại, lúc này tông chủ mới lên tiếng, "Ma Chủ không phải Cự Cốt, hắn cũng không phải ma thần."
"Tông chủ, vậy là ai?"
"Ma Chủ mới của Ma giới, tên là Minh Trúc."
"Minh Trúc? Ma giới có một ma quân như vậy sao?"
"Chưa từng nghe qua......"
Mấy ma quân đó của Ma giới, chưa nói tới quen biết toàn bộ, nhưng tên thì bọn họ vẫn biết.
Mười một vị ma quân, không có ai tên Minh Trúc.
"Hắn là vị ma quân thứ mười hai của ngàn năm trước, chủ của Bắc Âm."
"......"
Thế hệ trẻ hôm nay căn bản không biết chuyện ngàn năm trước.
Ngay cả một số trưởng lão cũng không rõ lắm, vị ma quân thứ mười hai này, có lai lịch gì.
Đám người tông chủ tuy rằng từng nghe qua người này, nhưng bọn họ cũng không rõ ràng chuyện xảy ra năm đó ở Ma giới.
Chỉ biết hắn bởi vì khơi mào chiến tranh, muốn thống nhất Ma giới, bị các ma quân khác liên thủ giết chết.
Ai có thể nghĩ đến, một ngàn năm sau, hắn đã trở lại.
Còn thống nhất Ma giới.
"Hắn nhận được sự ủng hộ của hơn phân nửa số ma quân, bây giờ chiến sự đã gần kết thúc, Kim Diệu Cung sắp mở ra."
Ma giới có hai nơi đóng cửa quanh năm.
Một là Ma Thần điện.
Thực lực của ma thần đạt tới yêu cầu của Ma Thần Điện, nó sẽ tự động xuất hiện, dùng ma thần ấn để mở ra.
Chỗ còn lại là Kim Diệu Cung, nó nằm trên Vạn Cốt Sơn của Ma giới, do vị Ma Chủ đầu tiên của Ma giới thành lập, từ đó về sau, chỉ có Ma Chủ mới có thể vào ở.
Khi Ma giới không có Ma Chủ, nó cũng giống như ma thần điện, đóng cửa quanh năm.
"Dựa theo quy củ, Tu Chân giới sẽ phái ra đại biểu, đi tới Ma giới chúc mừng." Tông chủ nói, "Lần này, sẽ do Kiếm Tông và Tầm Dương Tông dẫn đầu......"
Bây giờ mặc dù Nhân tộc và Ma tộc có xung đột, nhưng cũng không đánh nhau thật.
Ma giới xuất hiện chủ mới, bọn họ phải đi.
Thứ nhất là chúc mừng.
Thứ hai là cố gắng hết sức tìm hiểu rõ ràng sở thích của vị Ma Chủ này, cùng với hắn có định khai chiến với Nhân tộc hay không.
Tông chủ nói vấn đề tuyển chọn đội ngũ đi Ma giới, sẽ công bố sau kỳ thi cuối tháng.
Chờ nói xong tất cả mọi chuyện, trời cũng đã tối.
Tông chủ để người trẻ ra về, những người khác ở lại, hiển nhiên còn có chuyện khác muốn thương nghị.
Lạc Ảnh đi ra cùng với các sư huynh đệ.
"Sao đột nhiên lại xuất hiện một ma quân chứ......"
"Chiến sự của Ma tộc thế mà lại kết thúc nhanh như vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
Thật ra ma tộc đã hỗn loạn hơn một năm.
Nhưng mà so với vừa đụng vào đã mười năm trở lên, lần hỗn loạn này quả thật không dài.
"Ma quân kia có địa vị như nào?"
"Không rõ lắm."
"Sư huynh, lần trước mọi người từng nghe qua cái tên này chưa?"
Lạc Ảnh lắc đầu: "Chưa từng."
"Xem ra là muốn xem xếp hạng của cuộc thi để quyết định người đi Ma giới......" Có đệ tử nói: "Ta còn rất muốn đi ma giới nhìn thử, được thêm kiến thức."
Lạc Ảnh không có thảo luận với bọn họ, một mình rời đi.
Trình Ấu Ngưng bước nhanh đuổi theo, "Sư huynh, có phải huynh muốn đi Ma tộc không?"
Lạc Ảnh: "Danh sách còn chưa ra, ta cũng không biết."
"Sáng nay muội nghe thấy huynh nói chuyện với sư phụ." Trình Ấu Ngưng nói: "Nếu huynh muốn đi, muội cũng phải đi."
Lạc Ảnh liếc mắt nhìn thiếu nữ trước mặt, lạnh giọng nhắc nhở: "Sư muội, Ma tộc rất nguy hiểm."
Trình Ấu Ngưng bướng bỉnh: "Huynh đi được, muội cũng đi được!"
Trình Ấu Ngưng không đợi Lạc Ảnh nói chuyện, xoay người bỏ chạy, âm thanh từ xa truyền đến: "Muội đi tu luyện, cuộc thi cuối tháng, muội nhất định có thể lấy được thành tích tốt!"
Lạc Ảnh nhìn bóng dáng thiếu nữ biến mất ở xa, như có như không thở dài một hơi.
(Truyện được đăng tại w a t t p a d Thời Lam Yên)
......
......
Vạn Cốt Sơn.
Sở dĩ nơi này gọi như vậy, là bởi vì ngọn núi này do thi hài của ma thú thượng cổ bị Ma Chủ đầu tiên giết biến thành.
Nơi này có thể thấy được xương trắng lạnh lẽo ở khắp nơi, hoặc là vách núi, hoặc là cầu xương.
Hoặc là bậc thang đang dẫm lên dưới chân.
Lúc này Minh Trúc đang ngồi trên bậc thang, thân thể nghiêng ra sau, một tay chống lên bậc thang phía sau, tay kia cầm một chiếc lá làm quạt, nhẹ nhàng phe phẩy.
Bậc thang xương trắng được y phục đỏ rực của hắn tôn lên như tuyết trắng.
Phía dưới là Sơn Linh và gấu đen.
Gấu đen ở trên núi bắt bướm, Sơn Linh không biết nói cái gì, chọc cho gấu đen đấm ngực bùm bụp, giận dữ gầm lên vài tiếng với hắn.
Minh Trúc nghe thấy tiếng bước chân phía sau lộc cộc đến gần, tiếp theo âm thanh ngọt ngào của thiếu nữ dừng ở bên tai.
"Nàng ngồi làm gì vậy?"
"Mệt."
"...... Ta còn chưa mệt."
"Ma thú cõng nàng, đương nhiên nàng không mệt."
"......" Hoa Vụ ha ha một tiếng, "Ngươi mau đứng lên, chúng ta leo lên, là có thể mở ra Kim Diệu Cung."
Chủ nhân đầu tiên của Kim Diệu Cung, thiết lập quy củ kỳ lạ, phải đi lên Vạn Cốt Sơn.
Minh Trúc lắc lắc lá cây trong tay, ngữ khí nhẹ nhàng, "Khương cô nương, ta không muốn làm ma chủ gì cả."
Cũng không biết nàng tại sao lại hưng phấn như vậy......
Nhất định phải để hắn làm Ma Chủ.
Hoa Vụ chống nạnh, vô tình nói: "Ngươi tiếp thu sự thật đi."
Ma chủ này ngươi không làm cũng phải làm!
Minh Trúc: "......"
Hoa Vụ đưa tay kéo hắn, "Nhanh lên. "
Minh Trúc nắm ngược lại lấy cổ tay Hoa Vụ, hơi dùng sức, thân thể thiếu nữ ngã xuống, bị hắn ôm vào trong ngực.
"Khương Hoà, có phải ta đối xử với nàng quá tốt rồi không?"
Hoa Vụ hợp tình hợp lý: "Ta là khế ước giả của ngươi, người một nhà có huyết mạch tương liên với ngươi, ngươi đối xử tốt với ta không phải là nên làm sao?"
"......"
====
Nhân dịp bạn Minh Trúc sắp thăng chức, đổi xưng hô một xíu:>>