140: Tiểu Sư Muội Gia Nhập Ma Tộc Rồi 6
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Lúc này, tu sĩ hẳn là đều tụ tập ở bên ngoài bí cảnh.
Có người giống cô, lén lút đi đường vòng......!chắc chắn không phải là người tốt.
Hoa Vụ nháy mắt với gấu đen một cái.
Gấu đen gật đầu, tỏ vẻ mình đã hiểu.
Tu Chân giới không thiếu nhất chính là tu sĩ giết người cướp của, một lời không hợp liền rút kiếm chém.
Trên đường Hoa Vụ và gấu đen tới đây, gặp phải không ít người xấu.
Chiến lược của họ là –
Đánh thắng được thì đánh.
Đánh không lại thì gia nhập bọn họ......!rồi lại đánh!
Gấu đen đã quen với thao tác của Hoa Vụ, một người một gấu rất ăn ý mà mò mẫm đi qua.
(Truyện được đăng tại wattpad Thời Lam Yên, đọc truyện tại trang chính chủ để được nhận thông báo cập nhật chương mới một cách nhanh nhất)
......
......
Hoa Vụ và gấu đen còn chưa đến gần thì đã có người lăn từ bụi cây lại đây, gấu đen lắc mình ẩn vào trong bóng tối, chỉ còn lại một mình Hoa Vụ đứng ở đó.
Người nọ nhìn thấy Hoa Vụ, lập tức kêu cứu, "Cứu mạng......"
Phía sau hắn có mấy tu sĩ ăn mặc giống nhau đuổi theo, trên vạt áo đều có thêu Bán Nguyệt Cốc.
Cái người lăn lại đây kia mặc đồ giống bọn họ, nhưng trên người toàn là máu, dùng cả tay và chân bò dậy, chạy về phía Hoa Vụ.
"Cứu mạng, cứu mạng, bọn họ muốn giết ta!!"
Hắn vừa kêu vừa chạy về phía Hoa Vụ.
"Bọn họ giết đồng môn của ta, bây giờ còn muốn giết ta, đạo hữu, cứu mạng......"
Đối phương trốn sau lưng Hoa Vụ, thở dốc nói ra lý do mình bị đuổi giết.
Mà mấy người kia cũng đến trước mặt, liếc nhau một cái, không ra tay ngay, "Vị đạo hữu này, người này là phản đồ trong cốc ta, mong đạo hữu đừng tin lời hắn."
"Điều ta nói chính là sự thật!"
Hoa Vụ hơi gật đầu, "Nếu là chuyện của môn phái các ngươi, vậy ta không tiện quản nhiều."
Cô lùi lại một bước, chuẩn bị nhường chiến trường ra.
Ai ngờ khi người ở sau lưng thấy hành vi này của cô, đột nhiên đưa tay ra, đẩy cô sang đối diện, quay người chạy như điên xuống chân núi.
"......"
Rầm –
Gấu đen nhảy ra, tát một cái vào lưng người đó.
Cả người đối phương bay ra ngoài, đụng ngã vô số bụi cây.
Gấu đen gầm lên giận dữ, nắm lấy chân người kia, đập xuống đất, cuối cùng một đấm vùi hắn vào trong đất.
"......"
"......"
Bầu không khí trên núi ngưng đọng lại.
Mấy tu sĩ Bán Nguyệt Cốc đối diện, vào giây phút gấu đen xuất hiện đã cảnh giác lên, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
Hai tay Hoa Vụ nhét trong tay áo, "Nó sẽ không tấn công người, các vị đạo hữu không cần lo lắng."
(DMP: đọc đoạn này tôi thấy same energy với mấy ông bà hay bảo chó nhà hiền lắm không cắn đâu)
Mấy người đối diện nhìn về phía người bị gấu đen đấm đến vùi vào trong đất theo bản năng.
"......"
Tu Chân giới có không ít người nuôi linh thú.
Nuôi ma thú......
Cũng không phải là không có, nhưng rất ít.
Nguyên nhân quan trọng nhất là Tu Chân giới rất ít khi nhìn thấy ma thú, chúng nó đều sinh sống ở Ma giới.
Còn có một nguyên nhân khác là do phương thức tu luyện của ma thú và tu sĩ không giống nhau, không dễ khống chế.
Gấu đen kéo người kia trở về, ném ở trước mặt Hoa Vụ, nắm đấm ở trong không khí đập xuống, đại khái là hỏi Hoa Vụ có muốn giết hay không.
Hoa Vụ kéo gấu đen ra phía sau, cô cũng lui về phía sau, "Các vị đạo hữu, nếu là đồng môn của các ngươi, vậy giao cho các ngươi xử lý."
Tu sĩ Bán Nguyệt Cốc nhìn nhau vài lần, một người trong đó nhanh chóng tiến lên, kéo người trở về.
"Đa tạ đạo hữu trượng nghĩa ra tay." Tu sĩ trẻ tuổi dẫn đầu ôm quyền.
"Chuyện nhỏ." Hoa Vụ xua xua tay: "Các vị cũng muốn tiến vào bí cảnh?"
"......!Phải."
Hoa Vụ mỉm cười: "Ta không có sư môn, cũng không gặp được đồng bạn có thể đồng hành.
Hôm nay cùng các vị đạo hữu gặp nhau chính là duyên phận, không biết có thể đi cùng hay không, có thể chiếu cố lẫn nhau."
"......"
Đối phương theo bản năng nhìn con gấu đen ăn mặc kỳ quái bên cạnh cô.
Con ma thú này......!thực lực ít nhất là ở Nguyên Anh.
Tu sĩ trẻ tuổi và đồng bạn bên cạnh liếc nhau vài cái, không biết truyền lại tin tức gì, sau đó hắn gật đầu: "Rời tông môn ra bên ngoài, chiếu cố lẫn nhau là chuyện nên làm, đạo hữu không chê thì đi cùng chúng ta."
"Đa tạ."
Tu sĩ Bán Nguyệt Cốc mang theo Hoa Vụ đi lên trên.
Có người đi tới bên cạnh tu sĩ trẻ tuổi đó, "Hạnh Giang, muốn mang theo nàng thật sao?"
Thanh niên tu sĩ nhìn về phía sau một cái, thấp giọng nói: "Ma thú kia của nàng có chút phiền phức......!đánh nhau sợ sẽ xảy ra biến cố, cứ vào bí cảnh trước đã."
Chỗ bọn họ cách sơn cốc không xa.
Ma thú này nhìn qua chỉ có tu vi Nguyên Anh, nhưng nếu thật sự đánh nhau, nó có thể tạo ra động tĩnh không nhỏ.
Các tông môn lớn đều có người cấp bậc trưởng lão dẫn đội, khiến người ta chú ý, bọn họ sẽ bại lộ.
Hơn nữa......
Hắn cảm thấy nữ tử này, không giống người tốt.
Đám người Hạnh Giang không có ý đi sơn cốc, bọn họ tìm một chỗ chờ.
Lý do bọn họ đưa ra là, Bán Nguyệt Cốc là môn phái nhỏ, không muốn đi vào nơi sơn cốc nhiều người loạn mắt, để tránh nổi lên xung đột.
Hoa Vụ tỏ vẻ thấu hiểu, "Vị đạo hữu này, các ngươi còn nhiều y phục không? Nếu ta ở cùng một chỗ với các ngươi, quá khác biệt khiến người ta chú ý thì không tốt."
Ánh mắt Hạnh Giang dừng lại trên người nàng một lát, lấy ra một bộ quần áo của đệ tử Bán Nguyệt Cốc.
Hoa Vụ đi sang bên cạnh thay quần áo, cô giũ quần áo ra thì phát hiện vết máu trên mặt dây chuyền.
Đám người bên ngoài chắc chắn không phải là người tốt gì.
Bọn họ thậm chí còn không phải là tu sĩ Bán Nguyệt cốc.
Hoa Vụ kéo mặt dây chuyền xuống, trực tiếp khoác quần áo ra ngoài.
......
......
Chắc là bí cảnh sẽ mở ra vào ban đêm, bây giờ trời còn chưa tối, phương xa lục tục có tu sĩ ngự kiếm hoặc linh khí, phi thuyền chạy tới, đáp xuống sơn cốc.
Địa thế* chỗ họ không tệ, tán cây rậm rạp, vừa có thể che khuất thân ảnh của bọn họ, lại có thể quan sát tình huống của sơn cốc.
*vị trí + hoàn cảnh xung quanh vị trí đó.
"Còn chưa hỏi tên của đạo hữu."
"Khương Hào."
Hoa Vụ quan sát biểu cảm trên mặt đối phương, phát hiện hắn không có bất kỳ phản ứng gì với cái tên này, giống như là nghe thấy một cái tên bình thường.
Cái tên này của nàng đoạn thời gian trước chính là đầu bảng của Tu Chân giới, người bình thường hẳn là đều nghe qua.
"Tại hạ Hạnh Giang."
Hoa Vụ: "......" Đệt! May mắn như vậy?
Cô còn đang suy nghĩ làm sao để đi Ma giới, thế là đưa tới cho cô một cái Ma tu!
Đây là đãi ngộ của nữ chính sao?!
Hạnh Giang, một ma tu rất nổi tiếng của Ma tộc.
Từ từ......
Bây giờ hắn xuất hiện ở đây......
Hoa Vụ như suy tư mà nhìn vào sơn cốc, lúc trước cô không để ý bí cảnh này, chỉ là nghe người ta nói có một bí cảnh sắp mở, chuẩn bị xem náo nhiệt.
Bây giờ xem ra, đây chắc là bí cảnh Linh Tiêu trong cốt truyện.
Trong kịch bản của nữ chính, bí cảnh Linh Tiêu sẽ cho nàng có được không ít thứ tốt, thuận tiện biết được có phong ấn trong cơ thể mình.
Trong kịch bản của Vân Cẩm Ngọc, nữ chính bởi vì chuyện ma tộc tàn sát trấn nhỏ, bị Ngô Thu Vân chỉ ra và xác nhận cấu kết với Ma tộc, tàn hại đồng môn, bị nhốt trong tông môn, căn bản không có tới.
Mà Vân Cẩm Ngọc sẽ lên kế hoạch lấy đi kiếm cốt của nam chính ở bí cảnh Linh Tiêu này.
Vì thế, sau này nam chính mới nhập ma.
Tạm thời Hoa Vụ chưa biết Vân Cẩm Ngọc ở chỗ nào, có thể xuất hiện hay không, nhưng......!cô phải tìm nam chính, phòng ngừa hắn bị người ta hại.
Nam chính Lạc Ảnh, đại sư huynh của Kiếm Tông, kiếm cốt bẩm sinh, tu vi hiện giờ đã là đỉnh Nguyên Anh, nếu hắn trong vòng một năm thăng cấp Hóa Thần, sẽ là Hóa Thần trẻ tuổi nhất trong gần vạn năm nay.
Haiz......
Hoa Vụ đau lòng vì công việc của mình.
Người làm công thật bận rộn mà.
......
......
Sắc trời càng ngày càng tối, trong sơn cốc đèn đuốc sáng trưng, hỏa diễm cùng các loại pháp bảo chiếu sáng rực rỡ.
Lúc Hoa Vụ chống cằm mơ màng sắp ngủ, bên sơn cốc lại sáng lên chói lóa.
"Bí cảnh sắp mở ra!" Hạnh Giang đứng dậy, gọi những người khác, chuẩn bị ngự kiếm đi qua.
"!!!"
Hoa Vụ vội vàng gọi Hạnh Giang lại: "Hạnh Giang đạo hữu, có tiện chở ta một đoạn không?"
Hạnh Giang: "......".
Tác giả: Mặc Linh.Edit by Dương Mai Phương.
Hoa Vụ không biết ngự kiếm nên đi nhờ 'xe' đến sơn cốc.
Lúc đó, Hạnh Giang chỉ cho rằng nàng có lý do gì đó, không muốn ngự kiếm.
Nhưng sau đó Hạnh Giang mới biết được......
Nàng đâu chỉ không biết ngự kiếm, nàng chính là một phế vật!
......
......
Sau khi tiến vào bí cảnh, đa số mọi người bị phân tán ra.
Hạnh Giang không biết bọn họ may mắn hay xui xẻo, vậy mà chỉ có hai người không được chuyển đến cùng chỗ, ngay cả Hoa Vụ và con gấu đang mặc cái áo choàng đen không biết lấy ở đâu ra kia cũng ở đây.
Vốn dĩ bọn họ định sau khi vào bí cảnh sẽ nghĩ cách giết chết Hoa Vụ và con gấu đen kia.
Nhưng bọn họ còn chưa kịp ra tay đã đụng phải một đám người.
Dường như đối phương có thù oán với Bán Nguyệt Cốc, thấy trang phục của bọn họ, chẳng nói chẳng rằng đã rút kiếm.
Hoàn toàn khác so với vai chính trước khi đấu võ phải lời qua tiếng lại hơn trăm hiệp.
Thẳng thừng, hiểm độc.
Ai thua thì chết.
Chính vào lúc đó, Hạnh Giang phát hiện, Hoa Vụ là một phế vật ------ ở đây chỉ có mình nàng không thể sử dụng linh lực.
Gấu đen đánh người ở đằng trước, nàng đứng đằng sau chém thêm một đao.
Phối hợp phi thường ăn ý.
Nhưng......
Hạnh Giang còn phát hiện trong cơ thể nàng có ma khí.
Vậy đã có thể giải thích được tại sao con ma thú kia lại đi theo nàng.
(Truyện được đăng tải duy nhất và nhanh nhất tại wattpad Thời Lam Yên)
......
......
Hoa Vụ một chân đá văng người sắp làm cô bị thương, lau đi máu trên thanh kiếm gãy, xong xuôi lại đi sang phía Hạnh Giang xem xét.
Lúc nãy đánh nhau, có hai người tỏa ra ma khí rõ ràng, không mù thì đều nhận ra được.
Hoa Vụ đánh đòn phủ đầu, vạch trần thân phận của bọn họ, "Các ngươi là Ma tộc?"
Hạnh Giang giải quyết người cuối cùng, cũng không phủ nhận, hỏi ngược lại cô, "Tại sao trên người ngươi lại có ma khí?"
Bây giờ đã ở trong bí cảnh, phát hiện bọn họ là Ma tộc thì làm được gì.
Hai bên cùng lúc phát hiện ra bí mật của nhau, cảnh giác mà đứng sang hai phía, ở giữa có mấy cái xác nằm ngang dọc.
Khung cảnh kỳ lạ, không khí ngưng trọng.
Hoa Vụ nhìn lòng bàn tay mình một cái, trả lời câu hỏi của Hạnh Giang, "Không cẩn thận dính phải."
"Không cẩn thận dính phải?" Hạnh Giang cười: "Đó là ma khí của ma quân Độ Sinh, ngươi không cẩn thận như thế nào, mà có thể dính phải ma khí của ma quân!?"
Địa vị của Hạnh Giang trong Ma tộc không thấp, hắn rất chắc chắn ma khí trên người Hoa Vụ thuộc về ma quân Độ Sinh.
Hiện giờ ma giới có tổng cộng mười một vị ma quân, Độ Sinh xếp thứ mười.
Hạnh Giang không phải thuộc hạ của Độ Sinh, hắn nghe lệnh ma quân thứ mười ba.
"Ma quân?"
Hoa Vụ hơi ngạc nhiên, hèn gì...... lúc trước Vân Cẩm Ngọc lại sinh tâm ma vì một chút ma khí này, cuối cùng còn trở thành một cây đao của Độ Sinh.
Hoa Vụ suy nghĩ một chút, hỏi Hạnh Giang: "Ngươi có thù oán với vị ma quân kia không?"
"Không hẳn."
Chủ của hắn và ma quân Độ Sinh nước sông không phạm nước giếng.
"Vậy chắc ngươi sẽ không giết ta chứ?" Hoa Vụ khoa tay múa chân, biểu cảm căng thẳng, nói đến nghiêm túc: "Không biết chừng lúc nào đó ta sẽ gia nhập Ma tộc! Sau này chúng ta chính là người cùng tộc, cùng tộc đánh nhau, sẽ làm tổn thương hòa khí."
Hạnh Giang: "???"
Từng chữ một hắn nghe hiểu, sao mà ghép lại với nhau lại hơi khó hiểu?
"Ngươi...... Muốn gia nhập Ma tộc?"
"Đâu còn cách nào khác, cũng đâu thể thanh trừ ma khí này." Hoa Vụ uể oải, "Lui mà cầu tiếp theo, ta đây đành phải gia nhập Ma tộc."
"......"
Hay cho một câu lui mà cầu tiếp theo!
Hạnh Giang híp mắt: "Tuy ma khí của ma quân khó trừ, nhưng không phải là không có cách. Chắc ngươi không phải tán tu chứ?"
Nhân tu nhập ma, gia nhập Ma tộc không phải chuyện hiếm gặp.
Nhưng mà nàng còn chưa nhập ma...... Xem bộ dạng bây giờ của nàng, hẳn là còn chưa sinh ra tâm ma.
Chẳng qua là do ma khí đan chéo với linh khí trong cơ thể, làm nàng không có cách nào sử dụng linh lực thôi.
Hoa Vụ nửa nghi hoặc nửa nghiêm túc: "Ngươi chưa từng nghe qua tên của ta thật sao?"
Hạnh Giang nhíu mày, cẩn thận ngẫm lại cái tên Khương Hào này.
"Chưa từng."
Cái tên này đặc biệt chỗ nào?
"Tầm Dương Tông đang truy bắt ta khắp nơi kìa." Hoa Vụ lắc đầu thở dài, không biết là bất mãn thay cho độ nổi tiếng của mình hay là tiếc nuối: "Nói ta cấu kết Ma tộc, tàn sát đồng môn...... Ngươi chưa từng nghe sao? Chuyện náo nhiệt nhất trong khoảng thời gian trước, ngươi vậy mà chưa từng nghe qua."
Hạnh Giang: "......"
Hình như hắn đã nghe qua việc này của Tầm Dương Tông ở đâu đó......
Nhưng nhân vật chính là ai, hắn chưa từng quan tâm.
Hạnh Giang nhìn bạn đồng hành phía sau.
Có một người bạn đồng hành hình như nhớ tới gì đó, nói bên tai Hạnh Giang mấy câu.
Hạnh Giang nhìn chằm chằm Hoa Vụ một lát.
Cho dù nàng bị Tầm Dương Tông truy nã thật thì vẫn rất đáng nghi.
"Ngươi đi theo chúng ta để làm gì?"
Hoa Vụ chớp chớp mắt, "Thì ta...... muốn tìm bạn đồng hành chứ sao. Một tiểu cô nương không thể sử dụng linh lực như ta vào đây, khác gì dê núi chờ bị làm thịt đâu."
Hạnh Giang lại ngó mấy cái xác trên mặt đất một cái, "Khương cô nương, ngươi thấy lời ngươi nói có tin được không?"
Bí cảnh này có hạn chế tu vi, tu sĩ dưới Hóa Thần mới có thể vào được.
Tu vi của gấu đen ít nhất là đỉnh Nguyên Anh, chỉ cần nàng không bị một đám đỉnh Nguyên Anh đánh hội đồng, gấu đen sẽ có thể đưa nàng trốn thoát an toàn.
"......"
Sao lại không tin được?
Ta nói sự thật đó!
Hoa Vụ lùi về sau lưng gấu đen: "Ngươi muốn giết ta?"
Đúng là Hạnh Giang muốn giết nàng.
Nàng biết bọn họ là Ma tộc, lý do này, cũng đủ để nàng chết.
Ánh mắt Hạnh Giang dừng trên người gấu đen một lát, hình như gấu đen cảm nhận được sát ý, hơi muốn lui, nhưng cuối cùng vẫn nổi giận mà gầm một tiếng.
Không biết vì sao mà gấu đen lại bảo vệ nàng như vậy.
Nếu muốn giết nàng thật, chỉ sợ phải phí không ít sức.
Hoa Vụ ló đầu ra từ sau lưng gấu đen, "Hạnh Giang đạo hữu, chúng ta đâu cần phải đánh đánh giết giết, bây giờ ta là tội phạm truy nã của Tầm Dương Tông, trong cơ thể còn có ma khí, nửa chân ta đã bước vào Ma tộc, ta thấy ta còn có duyên với Ma tộc hơn. Chúng ta có thể hợp tác."
"Hợp tác?"
Bọn họ hợp tác làm gì?
Ta giúp các ngươi hoàn thành việc các ngươi muốn làm, các ngươi đưa ta về Ma giới."
Hạnh Giang không nghĩ Hoa Vụ có thể giúp được gì cho bọn họ, nhưng điểm chú ý của hắn nằm ở phía sau. "Vì sao ngươi lại tới Ma giới?"
"Mạng sống." Mạnh lên!
Hạnh Giang không lên tiếng ngay.
Hoa Vụ bổ sung một câu: "Hơn nữa, chưa chắc các ngươi giết được ta, lãng phí sức lực của mình để đấu với ta, chậm trễ việc công, mất nhiều hơn được đó?"
Tuy rằng thiếu nữ trốn sau lưng gấu đen, nhưng trên mặt nàng không có bao nhiêu sợ hãi.
Thậm chí khóe môi còn hơi cong lên, đó là một loại tự tin khi đã nắm chắc, có át chủ bài trong tay.
Từ lúc nàng xuất hiện, Hạnh Giang chưa từng coi khinh nàng.
Cái người cầu cứu nàng kia, người bình thường dù thế nào cũng sẽ hỏi thêm một câu.
Nàng lại không do dự chút nào, đã giao người cho bọn họ.
Còn có một con ma thú đi theo bên cạnh.
Bây giờ còn phát hiện trong cơ thể nàng có ma khí......
(Truyện được đăng tải duy nhất và nhanh nhất tại wattpad Thời Lam Yên)
......
......
Sau khi cân nhắc kĩ càng, Hạnh Giang không ra tay.
Nhiệm vụ để đám Hạnh Giang vào bí cảnh này là bắt thiếu các chủ của Tinh La Các, Quý Phục Lâm.
Hoa Vụ từng nghe chuyện của vị thiếu các chủ này, nghe nói là sự cố tu luyện, sinh tâm ma, một đêm nọ giết mấy đệ tử của Tinh La Các, sau đó không rõ tung tích.
Nàng cũng biết nhiệm vụ lần này của Hạnh Giang, chính là đi bắt vị thiếu các chủ này.
Trong truyện gốc, chuyện này huyên náo rất lớn.
Chỉ là, mục đích bắt vị thiếu các chủ kia, không ai biết.
Tinh La Các chuyên tiên tri, bói toán, sau khi việc này xảy ra, không ít người nghi ngờ, Ma tộc muốn Tinh La Các làm chuyện gì đó.
Hoa Vụ đã bước nửa bước vào Ma tộc, không coi mình là người ngoài chút nào: "Bắt hắn làm gì?"
Biểu cảm trên mặt Hạnh Giang rõ ràng hơi kỳ lạ, "Chủ của chúng ta muốn bắt hắn để thành thân."
"???"
Từ từ đã, các ma quân khác đang làm trời làm đất.
Chủ của ngươi lo làm gì thế?