Hiện tại Doãn Lăng cảm thấy có chút hối hận.
Hối hận vì những việc làm trước đây, làm tổn thương trái tim Dung Hoàng.
Đương nhiên, Bồng Duyệt nhìn thấy rõ sự căm ghét trong mắt Doãn Lăng, ánh mắt cứng đờ.
Cô ta không ngờ Doãn Lăng, người luôn đi sau m.ô.n.g cô ta, sẽ có một ngày nhìn cô ta như thế này.
Đều là lỗi của Dung Hoàng!
Nếu chiếc xe tải đ.â.m thẳng vào Dung Hoàng, không tông vào lan can thì cô ta đã không bị hủy dung.
Nhưng...
Không biết Bồng Duyệt đang nghĩ gì, ánh mắt lóe lên, đột nhiên đứng dậy: “Vậy tôi ra ngoài trước.”
Giọng điệu của Doãn Lăng đầy vẻ thiếu kiên nhẫn, vết thương đau đớn khiến cậu ta vô cùng cáu kỉnh, nghe Bồng Duyệt nói ra ngoài trước cũng không quay đầu lại.
Bồng Duyệt mím môi, vẻ mặt nhăn nhó một lát, sau đó lặng lẽ rời khỏi phòng bệnh.
-
Dung Hoàng không biết tại sao Đảng Nguyệt lại có thể biết được tin tức ngầm.
Vào giữa tháng 8, sau khi thi bằng lái xe, Dung Hoàng đi xem phim với Đảng Nguyệt, từ Đảng Nguyệt mà biết được Bồng Duyệt đã hạ dược Doãn Lăng.
Nghe nói quá trình còn rất đẫm máu.
Vốn dĩ đuôi xương cụt của Doãn Lăng đang hồi phục, nhưng bị Bồng Duyệt hạ thuốc giày vò như thế, suýt nữa lại hỏng.
Hơn nữa, Doãn Lăng bị dị ứng với thuốc Bồng Duyệt hạ nên sau khi làm xong cậu ta liền ngất đi.
Ở bệnh viện nửa tháng, cuối cùng Doãn Lăng cũng tìm lại mạng sống của mình.
Ba mẹ Doãn Lăng trực tiếp đưa Bồng Duyệt ra tòa.
Sau đó Bồng Duyệt được đưa đến, nghe nói cô ta sẽ bị giam từ hai đến ba năm.
"Nghe nói có một cô gái trước đây không thích Bồng Duyệt đã livestream tại địa điểm xét xử." Đảng Nguyệt cười tủm tỉm nói.
Đầu năm lớp mười, Đảng Nguyệt bị Bồng Duyệt chơi ngáng chân, không chỉ nhớ kỹ mà còn bị mời cả phụ huynh đến.
Sau khi trở về nhà, Đảng Nguyệt suýt bị ba đánh chết.
Ân oán của hai người cứ như vậy mà kết thúc.
Đảng Nguyệt vẫn không biết tại sao Bồng Duyệt lại ngáng chân mình.
Dung Hoàng nhìn khuôn mặt sáng ngời lạnh lùng của Đảng Nguyệt, chợt hiểu ra vì sao.
Không phải lúc trước Bồng Duyệt dẫn dụ Doãn Lăng, làm tổn thương nguyên chủ chỉ vì nguyên chủ ưu tú hơn cô ta sao?
Tâm tư đố kị của con gái là đáng sợ nhất.
Đặc biệt là bạch liên tinh cực độc như Bồng Duyệt
Cuối tháng 8, Thủy Thủy nói với Dung Hoàng rằng nhiệm vụ đã hoàn thành.
Bồng Duyệt vào tù, sau khi ra ngoài cuộc sống cũng bị hủy hoại, dưới ảnh hưởng của dược mạnh, có lẽ nửa đời sau Doãn Lăng sẽ không thể đụng vào phụ nữ.
Dung Hoàng vui mừng đến nỗi lại ăn thêm hai bát cơm.
-
Ngày 10 tháng 9, học kỳ mới của Đại học Hải Nam chính thức bắt đầu.
Dung Hoàng cùng với Ba Dung, mẹ Dung và Dung Nhiễm đến Đại học Hải Nam để báo danh.
Ngay khi bước vào Đại học Hải Nam liền có đàn anh tiếp đón.
"Chào đàn em, em ở khoa nào?"
Dung Hoàng nghĩ đến người nhà mình đang cầm hành lý phía sau, lơ đãng nói: "Khoa Tài chính."
Đàn anh nhìn Dung Hoàng, thấy một đàn em xinh đẹp như vậy, phải hành động càng sớm càng tốt, đáp lại, "Thật trùng hợp, anh cũng học khoa tài chính, để anh dẫn em đi báo danh nhé.”
Dung Hoàng chớp mắt, gật đầu.
Đường Tiễn cũng học chuyên ngành tài chính, học cùng lớp.
Trước đây bọn họ đã liên lạc với nhau trên xe, Đường Tiễn đã đến Hải Nam trước Dung Hoàng một bước.
Dung Hoàng một tay cầm điện thoại, một tay cầm chiếc túi nhỏ, đợi lát nữa sẽ gọi cho Đường Tiễn.
"Đàn em?”
Dung Hoàng còn chưa kịp mở miệng thì đã bị một giọng nói lười biếng thản nhiên cắt ngang, “Không cần, bạn gái em chỉ cần em chiếu cố là được rồi.”
Đôi mắt Dung Hoàng sáng lên, quay đầu nhìn thấy Đường Tiễn áo đen quần đen.
Đàn anh không nghĩ tới Dung Hoàng lại có bạn trai, mà mình bắt chuyện còn bị bạn trai người ta nhìn thấy, xấu hổ sờ sờ mũi nói: "Vậy được rồi, nơi báo danh của khoa tài chính cách đây không xa."