Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 843: Võng hồng đầu bảng (27)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

# Cổ đông của tập đoàn nào đó xảy ra tai nạn xe cộ hôn mê bất tỉnh #

Tin tức này, cấp tốc đè độ nóng của những tin lức liên qua đến Phó Trì trên mạng xuống.

Bởi vì người đưa tin nói, đây có khả năng là có ý định mưu sát.

Nói thì nói như vậy, nhưng không có chứng cứ xác thực.

Cuối cùng chỉ có thể chiếu theo chuyện ngoài ý muốn mà xử lý.

"Xảy ra chuyện ngoài ý muốn..."

Sơ Tranh dựa vào cửa sổ, nhìn đám mây trắng bay về nơi xa.

"Được rồi, cứ như vậy đi." Sơ Tranh cắt ngang lời giải thích của đối phương, cúp điện thoại.

Dám khi dễ thẻ người tốt của cô.

Xứng đáng!

Sơ Tranh cầm điện thoại đứng một lát, rồi gọi qua cho Quan Thương.

"Bà chủ?" Dường như Quan Thương có chút bận bịu, bên kia tạp âm rất lớn.

"Chuyện Phó Trì thế nào rồi?"

"Ngài yên tâm, chúng tôi là đoàn đội chuyên nghiệp, chút chuyện nhỏ này, nhất định có thể giải quyết tốt, cam đoan sẽ làm ngài hài lòng."

Quan Thương cam đoan đảm bảo.

Tẩy trắng, bọn họ chuyên nghiệp.

Trước đó Sơ Tranh có nhìn qua, những chứng cứ đó bị phản bác từng cái từng cái một, chứng minh Phó Trì bị người vu oan.

Hắn vẫn là tiểu ca ca thần tiên sạch sẽ kia.

Sơ Tranh không cảm thấy có chỗ nào cần mình chỉ đạo: "Làm cho tốt."

"Vâng vâng, nhất định nhất định."

Quan Thương không chỉ giúp Phó Trì tẩy trắng, mà còn lăng xê cho hắn một đợt, làm cho không ít người biết hắn.

"Em không hỏi anh về những chuyện trên mạng kia sao?"

Chẳng biết Phó Trì đứng ở phía sau Sơ Tranh từ lúc nào.

Hắn vẫn luôn chờ cô tới hỏi.

Nhưng cô không mở miệng.

"Em tin anh."

Phó Trì hơi trố mắt.

Sau đó cúi đầu cười.

"Tấm hình kia, là lần đầu tiên Phó Di lừa gạt anh, muốn để anh..." Phó Trì không nói rõ, nhưng hai người đều hiểu là có ý gì: "Lúc ấy Phó Di chỉ nói là bạn bè của chị ta, bảo anh đi cùng hắn đi tìm chị ta, anh không biết chị ta đang gạt anh."

Lúc ấy, quan hệ của hắn và Phó Di, vẫn chưa căng thẳng như vậy.

Sau khi lên lầu hắn liền phát hiện ra điểm không hợp lý.

Ngay lập tức rời đi.

Nhưng không nghĩ tới Phó Di còn chụp hình.

Góc độ của ảnh chụp có vấn đề, lúc ấy hắn và người kia căn bản không có bất cứ tiếp xúc gì.

Phó Trì nhấc tay thề: "Anh tuyệt đối chưa từng bị bất cứ kẻ nào chạm qua."

"Ừ."

Sơ Tranh gật đầu.

Phó Trì nhìn cô, cô gái được ánh sáng mạ lên một tầng vầng sáng nhu hòa.

Cả người nhìn qua bớt đi mấy phần băng lãnh sắc bén, nhiều hơn mấy phần nhu sắc.

Phó Trì tiến lên, ôm lấy Sơ Tranh, cằm gác lên cổ cô.

"Vì sao em lại tin tưởng anh như thế?"

"Muốn làm..."

【 Tiểu tỷ tỷ, cô câm miệng lại đi! 】 Vương Giả phát điên.

"Hả?" Phó Trì nghi hoặc, muốn làm cái gì?

Sơ Tranh: "..."

Thế này bảo ta làm sao lừa gạt qua?

Sơ Tranh kéo Phó Trì, vị trí của hai người chuyển đổi, Phó Trì bị Sơ Tranh đè trên cửa sổ thủy tinh trong suốt.

Toàn thủy tinh trong suốt, mặc dù cao hơn hai mươi tầng, nhưng vẫn làm Phó Trì rất không thích ứng.

Thân thể Phó Trì dán lên thủy tinh băng lãnh, thân thể lại đang phát nhiệt nóng lên.

Bị cảm giác tê dại cô mang đến, từng chút từng chút len lỏi qua thân thể.

Phó Trì có một loại cảm giác như đang treo trên không trung, thủy tinh đằng sau dường như sẽ vỡ vụn, lúc nào hắn cũng có thể rơi xuống, chỉ có thể thu được cảm giác an toàn từ trên người Sơ Tranh.

Hiện tại đang là giữa ban ngày...

-

Phó Trì ra không ít mồ hôi, tóc dán lên trán, trên mặt còn mang theo màu đỏ ửng của tình dục.

Hai người nằm trên ghế sofa nhỏ hẹp, nghe tiếng hít thở lẫn nhau.

Phó Trì từ phía sau ôm lấy Sơ Tranh, chăn mỏng đắp trên người theo động tác của hắn, trượt xuống lồng ngực.

"Em vẫn chưa trả lời anh, vì sao lại tin tưởng anh như vậy?"

"Không có vì sao, chính là tin anh."

Giọng nói của Sơ Tranh thật thấp.

Vẫn thanh lãnh như cũ, nhưng lại có mấy phần ý nhị khác thường.

Nghe được làm đáy lòng Phó Trì ngứa ngáy.

"Cứ tin anh như vậy?"

"Ừ."

Sơ Tranh xoay người, mặt dán lên lồng ngực hắn, vòng tay qua bên hông, ôm hắn thật chặt.

"Đừng quấy rầy em."

Phó Trì hạ môi dưới, cuối cùng kéo chăn mỏng lên, che lại bờ vai tuyết trắng của cô gái.

-

Hoạt động bỏ phiếu trên bình đài livestream, Phó Trì cũng là một đường dẫn trước.

Fan hâm mộ tăng lên rất nhanh.

Trong khoảng thời gian ngắn đã chen vào top 10 chủ bá toàn bình đài.

[ Vì sao đến bây giờ tôi mới phát hiện ra một nam thần đẹp như vậy. ]

[ Trèo tường trèo tường, tôi muốn ngủ với hắn! ]

[ Nằm mơ đi! Lão công có đối tượng. ]

[ Oa oa oa, nói đến đây liền tức giận, rốt cuộc là bánh quy nhỏ nào câu mất nhóc con nhà chúng ta đi. ]

[ Thần Tài đập tiền cũng không thể kéo tim lão công về, ai. ]

Phó Trì đối với phong vân biến hóa trên mạng có chút mê mang.

Hắn biết một số võng hồng, đều thuê đoàn đội quan hệ xã hội chuyên nghiệp.

Nhưng hắn không có.

Hắn cũng không nghĩ tới sẽ hot như vậy.

Nhưng bây giờ rõ ràng là có người thay hắn giải quyết tốt hậu quả...

Còn có không ít người gọi điện thoại đến, hỏi hắn có muốn vào giới giải trí không.

Phó Trì hoàn toàn không muốn, hắn không có hứng thú với giới giải trí.

Sau khi lễ phép từ chối khéo, Phó Trì lại nhận được điện thoại của một số công ty, nhìn trúng kỹ thuật điêu khắc của hắn.

Trải qua những nhãn hiệu này thêm vào, tác phẩm của hắn sẽ dâng lên gấp bội.

Phó Trì không lập tức đồng ý, mà hỏi ý kiến của Sơ Tranh.

"Chính anh quyết định." Sơ Tranh không có ý kiến gì, nghiêng người ngăn trở điện thoại di động: "Anh vui là tốt rồi."

Phó Trì: "..."

Sơ Tranh liếc Phó Trì một chút, thấy hắn đi trả lời điện thoại, lúc này mới kéo điện thoại ra.

Cô còn một trăm triệu chưa tiêu hết đâu!

Rất hoảng đó!

[ Má ơi! Người này sao đột nhiên biến thành đệ nhất rồi? ]

[ Hôm qua còn kém nhiều vậy mà. ]

[ Có phải là vote không? ]

[ Không phải đâu, hình như là có thổ hào. ]

[ Nhanh, bỏ phiếu cho nhóc con nhà chúng ta!! Không thể thua!! ]

Xếp hạng của Phó Trì đột nhiên rớt xuống thứ hai.

Hạng nhất biến thành một chủ bá da trắng mỹ mạo chân dài.

Đối phương đập không ít quà tặng, trực tiếp nâng chủ bá này lên hạng nhất.

Sơ Tranh nhìn vài lần, lập tức xắn tay áo làm việc.

Thế là mọi người thấy bảng xếp hạng, một hồi thì là Phó Trì hạng nhất, một hồi lại là đối phương hạng nhất.

[ Sao tôi cứ cảm thấy có chút không đúng nhỉ? ]

[ Tôi còn cảm thấy là cô ta xoát. ]

[ Chuyện không có chứng cứ, không nên nói lung tung. ]

[ Thần Tài cố lên! ]

[ Thần Tài chiến đấu đến cùng! ]

Khi Sơ Tranh đang chơi đến hăng say, có người nói chuyện riêng với cô.

[ Nói chuyện riêng ] Sớm Sớm Chiều Chiều: Huynh đệ, chúng ta tranh nhau như thế này, người được lợi là bình đài, nói phương pháp giải quyết đi.

Sớm Sớm Chiều Chiều chính là fan thổ hào của chủ bá kia.

[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài:?

[ Nói chuyện riêng ] Sớm Sớm Chiều Chiều: Anh nhường hạng nhất lại cho tôi, điều kiện anh nói.

Khí thế tổng tài bá đạo của Sớm Sớm Chiều Chiều này, dọa đến Sơ Tranh nhanh chóng copy lại gửi qua cho hắn ta.

Ai mà không phải là tổng tài bá đạo chứ!

[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Anh nhường hạng nhất lại cho tôi, điều kiện anh nói.

[ Nói chuyện riêng ] Sớm Sớm Chiều Chiều:...

[ Nói chuyện riêng ] Sớm Sớm Chiều Chiều: Huynh đệ, tôi đang cua gái, anh không thể để tôi mất cả chì lẫn chài chứ?

[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Ai là huynh đệ của anh.

[ Nói chuyện riêng ] Sớm Sớm Chiều Chiều: Anh nâng một người đàn ông, có ý gì? Đồng tính luyến ái à?!

[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Liên quan gì đến anh.

...

Sớm Sớm Chiều Chiều bên kia yên tĩnh một hồi.

[ Nói chuyện riêng ] Sớm Sớm Chiều Chiều: Anh xác định không đồng ý với phương án này?

[ Nói chuyện riêng ] Thần Tài: Tôi có tiền.

[ Nói chuyện riêng ] Sớm Sớm Chiều Chiều: Được, vậy chúng ta chờ xem!

Sớm Sớm Chiều Chiều tìm Sơ Tranh thương lượng, đại khái là vì cảm thấy ngại tranh giành phiền phức.

Sơ Tranh đương nhiên sẽ không đồng ý, nhóc con nhà mình, sao có thể đứng hạng hai chứ!