Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên
➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥
Ti Tàng nhìn chằm chằm bình luận gần như che kín cả màn hình máy tính, hắn biết thứ đồ chơi này là máy tính, có thể dùng để lên mạng...
"Ngươi đang làm gì thế?"
Nói rồi hắn khom người muốn xích lại gần nhìn.
Sơ Tranh nâng tay đè chặt mặt hắn, đẩy hắn ra phía sau, đứng dậy kéo hắn rời phòng.
Ti Tàng bị ấn mặt, vẻ mặt âm trầm: "Ngươi dám đụng vào mặt bản vương, ai cho ngươi đụng vào!"
Sơ Tranh nghe hắn nói như vậy, nghiêm mặt ác liệt giơ tay bóp một cái: "Đụng đấy, cần ai cho phép?" Cắn ta đi!
Ti Tàng thẹn quá hoá giận, giơ tay muốn đánh người: "Ngươi..."
"Đánh đi, đánh vào đây này." Sơ Tranh nghiêng mặt, ánh mắt ám trầm, lộ ra mấy phần nguy hiểm.
Bàn tay Ti Tàng lại hạ xuống mấy phần, cuối cùng không xuống tay được, hung ác trừng cô một cái: "Bản vương không so đo với ngươi."
Đánh chết còn phải tìm người hầu hạ mình, được rồi, không so đo với cô.
Ti Tàng an ủi mình trong lòng như thế, dùng tay cọ mặt, muốn cọ rơi mùi của Sơ Tranh.
"Vậy tôi cảm ơn anh đấy." Chúc mừng mi bảo vệ được mạng nhỏ! Sơ Tranh mặt lạnh lùng: "Không có việc gì thì không được phép vào phòng tôi."
Ti Tàng không vui: "Bản vương muốn vào chỗ nào thì vào chỗ ấy, ngươi quản được sao?"
"Ồ." Sơ Tranh không khỏi liếc hắn một cái.
Ti Tàng bị cô nhìn đến không thoải mái, chỉ vào thứ trong tay: "Đây là thứ gì?"
Sơ Tranh thu tầm mắt lại: "Loa phát nhạc."
Ti Tàng: "Nhạc? Mở thế nào?"
Sơ Tranh: "..."
Biết mình không mở cho hắn, hắn sẽ không chịu yên, vì phòng ngừa sau đó Yêu Vương đại nhân làm trò, Sơ Tranh quyết định mở cho hắn!
Loa lâu lắm rồi không dùng, Sơ Tranh tìm sạc pin ra sạc, rồi khởi động loa.
Loa đã có sẵn mạng, sau khi khởi động là có thể trực tiếp dùng luôn.
"Tiểu Bố, mở bài "lòng biết ơn"." Thẻ người tốt nên nghe nhiều nhiều vào, cảm ơn ta một chút.
"Ok, đang tìm kiếm bài lòng biết ơn, phiên bản..." Tiểu Bố nói mấy phiên bản.
Sơ Tranh: "Cái đầu tiên."
"Phát tặng cho ngài bài lòng biết ơn phiên bản XX, mời thưởng thức..."
Sơ Tranh: "..." Đây là loa thiểu năng gì thế này.
"Tôi đến tình cờ tựa như một hạt bụi, có ai nhìn ra được sự yếu đuối của tôi, tôi đến từ phương nào, tình tôi thuộc về đâu, là ai một khắc ấy đã gọi to tên tôi..."
Sơ Tranh nhét loa cho Ti Tàng: "Tự nghe, đừng quấy rầy tôi!" Đang phá sản đấy!
Có lẽ Ti Tàng cảm thấy hứng thú với chiếc loa có thể phát ra âm thanh, cũng không để ý tới Sơ Tranh, ôm loa lật đi lật lại xem.
Sau khi Sơ Tranh ngồi xuống, còn mơ hồ nghe thấy bên ngoài truyền đến giọng nói của loa trí năng: "Ngài đừng lật qua lật lại Tiểu Bố như thế, Tiểu Bố sẽ choáng."
Sơ Tranh: "..."
Sơ Tranh còn chưa kịp nhìn màn hình, thì Ti Tàng lại vào: "Sao nó không hát nữa!"
Tiểu Bố nói tiếp: "Tiểu Bố biết hát rất nhiều bài nha."
Mắt thấy Ti Tàng muốn đi qua, Sơ Tranh mau chóng đi tới, kéo người ra ngoài, nói cho hắn biết cách sử dụng.
"Để ở đây, anh đừng động vào nó, hiểu chưa? Muốn nghe gì thì cứ nói với nó là được."
Ti Tàng vẫn không nhịn được vươn tay.
"Không được chạm vào!"
"..." Bản vương muốn chạm thì chạm!
Nghĩ như vậy, Ti Tàng vươn móng vuốt đặt trên cái loa, còn khiêu khích nhìn về phía Sơ Tranh.
Sơ Tranh: "..." Ngây thơ.
-
Sơ Tranh trở lại livestream, nội dung trên màn hình Sơ Tranh nhìn mà không hiểu lắm.
[ Tiểu ca ca nhìn thật ngoan nha! ]
[ Có phải chị streamer hơi dữ không? Tiểu ca ca rất tủi thân. ]
[ Ha ha ha ha, sao mà đáng yêu vậy chứ. Nhưng mà... Tiểu ca ca đến cả loa trí năng cũng không biết dùng sao? ]
[ Bây giờ còn ai mà không biết dùng thứ này nữa đâu nhỉ. ]
[ Chị streamer về rồi. ]
[ Đột nhiên phát hiện chị ấy cao lãnh quá nha. ]
[ Từ khi vào đến giờ chưa thấy chị ấy cười lần nào. ]
[ Trước kia tôi từng xem live của cô ấy rồi, là một cô gái rất đáng yêu... Sao lại đột nhiên thay đổi? ]
Sơ Tranh tiếp tục đại nghiệp còn chưa hoàn thành.
Trải qua hai tiếng, dưới sự nỗ lực không ngừng vung tiền và nhảy đủ chỗ live của cô, cuối cùng cũng đạt được thành tựu một trăm ngàn fan.
Fan hâm mộ vừa đến sổ, Sơ Tranh chuẩn bị tắt livestream: "Hôm nay live đến đây thôi, tạm biệt."
Cô chuẩn bị thoát đi, lại phát hiện có không ít người add cô.
Sơ Tranh nhìn cũng không thèm nhìn, ấn bỏ qua toàn bộ.
Nhưng Sơ Tranh không nghĩ tới mình vậy mà lại thu được thẻ cảm ơn, hơn nữa còn không chỉ có một tấm...
Sơ Tranh sờ cằm lâm vào trầm tư.
【...】
Sơ Tranh chỉ suy nghĩ một lát, cũng không làm gì, lấy điện thoại di động ra leo lên Weibo, nhìn bài Weibo mình đăng.
Phía dưới đã có không ít người trả lời, hình ảnh và video đều là thật.
Những người lúc trước mắng cô giờ biến mất không để lại dấu vết.
Không có chửi rủa, nhưng cũng không có xin lỗi.
Sơ Tranh tìm Weibo của Hoa Diệp ra xem thử, phát hiện fan hâm mộ sụt giảm không ít, bài Weibo dài lúc trước cũng bị xóa rồi.
Dưới bài Weibo mới nhất của cô ta xuất hiện một số lời không thân thiện cho lắm.
Cô ta lừa dối fan hâm mộ, còn vu oan cho người khác.
Những fan hâm mộ này biết điểm này, sao còn nhịn được chứ?
Những người này sẽ không xin lỗi, bọn họ sẽ chỉ đổi đối tượng chửi rủa.
Nhìn thấy anti-fan dần dần tăng nhiều, Sơ Tranh quyết định --mua cho cô ta thêm chút fan.
Người tốt chính là đưa lửa... Không đúng, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, dệt hoa trên gấm mà!
Dù sao Vương bát đản có tiền mà.
【...】 Có tiền không phải tiêu như cô đâu!
Vương Giả sắp tức chết rồi.
Nhưng nó không ngăn được thao tác lẳng lơ mua "fan" cho Hoa Diệp của Sơ Tranh.
Hu hu hu.
Nó thật khổ.
Sơ Tranh mừng khấp khởi mua fan xong, đóng trang chủ của Hoa Diệp lại, lần nữa ấn mở Weibo mình.
Trừ những bình luận kia, còn có bình luận liên quan tới chuyện rốt cuộc trong video đã gặp phải thứ gì, cũng trở thành điểm nóng thảo luận của bọn họ.
Không biết vì sao, trong nội dung Hoa Diệp đăng cũng không nói tới chuyện này, mà mơ hồ cho qua phần này.
Bạn trên mạng số một: Tôi xem video rồi, thật sự không nhìn ra bên trong là thứ gì.
Bạn trên mạng số hai: Mọi người không cảm thấy video kia hơi âm trầm sao?
Bạn trên mạng số ba: Hoa Diệp thế kia có chỗ nào giống bình thường đâu? Tôi thấy chắn là gặp ma rồi.
Bạn trên mạng số bốn: Mộ Quỷ cũng không nói rõ ràng rốt cuộc có những thứ kia thật không.
Bạn trên mạng số năm: Có ai muốn đến tòa nhà đó không, lập nhóm đi đi!
Mộ Quỷ: Đừng phong kiến mê tín, tin tưởng khoa học.
Đám dân mạng đang thảo luận hăng say, lại đột nhiên nhảy ra một câu như vậy.
Chúng dân mạng: "..."
Cô dám nói câu này với video cô đăng không?
Dương nhiên Sơ Tranh dám, dù sao thứ đồ chơi kia có lẽ không phải ma quỷ gì thật, mà có khi là yêu hoặc thứ gì khác.
Tắt máy tính, Sơ Tranh đứng dậy hoạt động thân thể.
Không biết Ti Tàng mở bài gì ở bên ngoài, âm thanh thùng thùng cực kỳ lớn.
Sơ Tranh đang nghĩ hắn nhiễu dân rồi, thì cửa nhà bị đập sầm sầm, tiếp đó là tiếng lớn giọng gầm thét: "Có để cho người ta ngủ nữa không, bị điên à, muốn nhảy disco thì ra quán bar mà nhảy, chứ không phải nhảy ở đây đâu, mẹ nó cả lầu trên lầu dưới cũng nghe thấy cả đấy."
Sơ Tranh đỡ trán.
Cô ra ngoài tắt Tiểu Bố đi.
Người bên ngoài thấy yên lặng rồi, hùng hùng hổ hổ rời đi.
"Anh thích nghe thứ này?"
"Nó tự mở." Ti Tàng chắp tay, một mặt "không liên quan đến ta".
"..."
Ti Tàng lại tung ra một câu: "Nhảy disco là gì?"