Xuyên Nhanh: Nam Thần, Bùng Cháy Đi!

Chương 1161: Y kiến khuynh tâm (18)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

Ban đêm sau khi Úc Giản rửa mặt xong nằm xuống, trong bóng tối, hắn mở to mắt nhìn chằm chằm trần nhà.

Trong đầu chiếu lại hình ảnh ban ngày.

Lúc ấy cô đi tới... Muốn làm gì?

Úc Giản không biết mình ngủ lúc nào, lúc tỉnh lại đã là hơn chín giờ sáng.

Bệnh viện không thể yên tĩnh như trong nhà được, có đôi khi sẽ bị đánh thức từ rất sớm.

Lúc làm việc thì càng khỏi phải nói, đừng nghĩ ngủ nướng, hắn đại khái đã rất lâu rồi chưa từng ngủ thoải mái như vậy.

Úc Giản ngồi dậy, trước tiên nhìn điện thoại.

[ Sơ Tranh: Bữa sáng ở ngoài cửa, nhớ ăn. ]

Thời gian gửi 8:30.

Úc Giản mở cửa ra, quả nhiên trông thấy bữa sáng được đóng gói hoàn hảo ở bên ngoài, phía trên in logo chưa từng thấy qua. Nhưng nhìn từ cách đóng gói của hộp, Úc Giản cũng có thể biết không phải là đồ ven đường gì đó.

Úc Giản xác thực không muốn động, dứt khoát ăn bữa sáng.

Đại khái là sợ hắn dậy quá muộn, đều không phải đồ ăn nóng.

Úc Giản chậm chạp thở ra một hơi, cầm điện thoại đáp lại tin nhắn kia.

[ Úc Giản: Cảm ơn. ]

Ánh mắt Úc Giản không ngừng nhìn lên trên giao diện, nhưng khi hắn ăn sáng xong, tin nhắn cũng không hề thấy đáp lại gì.

-

Lúc này Sơ Tranh đang ngồi trong phòng họp của một công ty.

"Mật tiểu thư, công ty chúng tôi đại khái chính là kinh doanh những thứ này, ngài xem còn có gì thắc mắc không?"

"Không có." Thái độ Sơ Tranh tùy tiện: "Chuẩn bị hợp đồng đi."

Đối phương cung kính tiễn Sơ Tranh, Sơ Tranh chân trước vừa đi, chân sau Đoàn Nhuế Hoan liền đến.

"Đoàn tiểu thư?" Đối phương rõ ràng quen biết cô ta, cười chào hỏi.

Đoàn Nhuế Hoan nhìn về phương hướng Sơ Tranh rời đi, hỏi hắn: "Người vừa rồi kia, tới làm gì?"

"Đoàn tiểu thư, ngài có chuyện gì không?" Đối phương không trả lời, ngược lại hỏi thăm Đoàn Nhuế Hoan.

"Tôi tìm Hoàng tổng của các anh." Đoàn Nhuế Hoan nói: "Tôi tới bàn bạc chút chuyện."

"Vậy mời ngài vào bên trong."

Đoàn Nhuế Hoan thu hồi ánh mắt lại, đáy lòng có chút kỳ quái.

Cô ta sai người điều tra cô gái kia, người trong bệnh viện nói, cô quyên tặng cho bệnh viện một nhóm thiết bị, nghe nói là bởi vì Úc Giản.

Trước đó Đoàn Nhuế Hoan còn nghĩ, có thể dùng tiền giải quyết, hiện tại xem ra là không thể nào.

Úc Giản...

Nghĩ đến người đàn ông này, Đoàn Nhuế Hoan liền cực kỳ không cam tâm, thứ cô ta muốn, sao có thể bị người khác cướp đi.

-

Đối phương vốn nên ngày hôm sau sẽ liên hệ với Sơ Tranh để ký kết hợp đồng, nhưng Sơ Tranh chỉ chờ được một cú điện thoại, nói là trì hoãn ký kết.

Sơ Tranh tỉnh táo ba giây, bình tĩnh hỏi: "Vì sao?"

Có lẽ đối phương cảm thấy lật lọng không tốt lắm, một năm một mười nói rõ nguyên nhân với Sơ Tranh.

Sau khi Sơ Tranh rời đi, Đoàn Nhuế Hoan tới, cũng muốn thu mua công ty của bọn họ.

Công ty vốn đứng trước khốn cảnh, đột nhiên xuất hiện hai người muốn thu mua, Hoàng tổng của bọn họ lập tức nhẹ nhàng.

Hơn nữa điều kiện mà Đoàn Nhuế Hoan bên kia đưa ra rất tốt, Hoàng tổng có chút động tâm.

Mặc dù dáng vẻ của Sơ Tranh rất dễ nói chuyện, nhưng cô chỉ có một mình, đằng sau Đoàn Nhuế Hoan lại là toàn bộ Đoàn gia.

"Đoàn Nhuế Hoan..."

Đoàn Nhuế Hoan chắc chắn sẽ không đột nhiên chạy đi thu mua một công ty, cái quyết định này chắc chắn là đã được họp đi họp lại, bình luận khảo sát rồi mới quyết định ra.

Cho nên Vương bát đản đột nhiên phát cho cô một nhiệm vụ như thế, chính là vì phá sản cho Đoàn Nhuế Hoan nhìn sao?

"Điều kiện có thể bàn lại, giúp tôi hẹn Hoàng tổng của các anh."

Đối phương đáp ứng, báo cho Sơ Tranh thời gian hẹn gặp mặt.

Sơ Tranh đúng giờ đi qua, Hoàng tổng đã ở đó, nhưng Đoàn Nhuế Hoan cũng có mặt.

Đoàn Nhuế Hoan không xốc nổi như khi ở bệnh viện, mặc dù vẫn ăn mặc tinh xảo, nhưng rõ ràng đã mở ra hình thức tinh anh, mang theo mấy thuộc hạ, chiếm lấy nửa cái bàn.

Sơ Tranh chỉ lẻ loi trơ trọi một người.

Xem ra cần phải tìm thêm mấy người tô điểm!

"Mật tiểu thư." Hoàng tổng lay động thì lay động, nhưng lễ phép vẫn có, nói nhảm với Sơ Tranh hai câu, chủ đề chuyển dời đến Đoàn Nhuế Hoan: "Giới thiệu với Mật tiểu thư một chút, vị này chính là Đoàn Nhuế Hoan Đoàn tiểu thư."

Sơ Tranh không mặn không nhạt liếc cô ta một cái.

Đoàn Nhuế Hoan cũng không lên tiếng, ánh mắt hai người đụng vào nhau trong không khí, lại cấp tốc tách ra.

Hoàng tổng giống như không nhìn ra sóng ngầm hiện lên giữa hai người: "Đoàn tiểu thư cũng có ý, cho nên hôm nay mới ở đây, Mật tiểu thư không có ý kiến gì chứ?"

"Không có ý kiến." Ông đã an bài xong tất cả, ta có thể có ý kiến gì.

Sơ Tranh đi đến đối diện ngồi xuống, một mình cũng ngồi ra khí thế của một đám người.

Khí thế đại lão không thể mất!

"Mật tiểu thư." Đoàn Nhuế Hoan ngoài cười nhưng trong không cười, quái gở: "Thân thể của cô khỏe rồi à? Sao lại có tinh lực tới nơi này, có bệnh nên ở trong nhà, nếu như ra ngoài đụng phải ai, xảy ra chuyện sẽ không tốt lắm đâu."

Một tay Sơ Tranh khoác lên trên bàn hội nghị, đầu ngón tay gõ bàn một cái, trực tiếp nhìn về phía Hoàng tổng: "Nói chính sự."

Đoàn Nhuế Hoan: "!!"

Đoàn Nhuế Hoan một quyền đánh vào bông, bị người ta làm lơ triệt để.

Cô ta âm thầm trừng Sơ Tranh một cái, lúc đầu vốn không cảm thấy hứng thú thu mua, đột nhiên có chút hứng thú.

Cũng cảm thấy hứng thú với chuyện lấy được Úc Giản tới tay hơn.

Có tính khiêu chiến mới kích thích hơn.

Hoàng tổng hắng giọng một cái: "Bây giờ thị trường kinh tế đình trệ, công ty chúng tôi xuất hiện vấn đề như vậy, chủ yếu vẫn là vấn đề về phương diện quản lý, sản phẩm của chúng tôi tuyệt đối không có vấn đề..."

Hoàng tổng thổi phồng khoác lác về sản phẩm nhà mình một trận.

Công ty này làm thiết bị chữa bệnh công nghệ cao, bởi vì tầng quản lý xảy ra vấn đề, dẫn đến mắt xích tài chính đứt gãy.

Sơ Tranh đối với chuyện sản phẩm tốt hay xấu chưa từng thử nghiệm qua, nhưng Đoàn Nhuế Hoan đại biểu cho Đoàn gia tới, chứng minh công ty này có thực lực tiềm ẩn.

Sơ Tranh hờ hững nghe, dáng vẻ giống như hiểu rất rõ, trên thực tế cũng không biết thần du đến nơi nào rồi.

Ánh mắt Đoàn Nhuế Hoan thỉnh thoảng đảo quanh người cô, cũng không biết đang suy nghĩ gì.

Đoàn Nhuế Hoan cắt ngang Hoàng tổng thao thao bất tuyệt: "Hoàng tổng, anh đối với giá cả chúng tôi đưa ra nếu như có gì không hài lòng, chúng tôi vẫn có thể tăng thêm."

Hoàng tổng khôn khéo quét mắt về phía Sơ Tranh.

Đầu ngón tay Sơ Tranh gõ trên bàn, chậm rãi nói: "Bọn họ ra giá bao nhiêu?"

Hoàng tổng nói con số.

Ánh mắt Sơ Tranh liếc qua nhìn Đoàn Nhuế Hoan: "Tôi thêm mười triệu."

Đoàn Nhuế Hoan: "..."

Hoàng tổng vạn vạn không nghĩ tới, công ty của ông ta còn quý giá như vậy, đáy lòng hưng phấn đến xém chút không nhịn được.

Hoàng tổng nhịn xuống kích động: "Đoàn tiểu thư cô xem?"

Quyết định này không phải một mình Đoàn Nhuế Hoan có thể quyết định, sau khi cô ta thương lượng với người bên cạnh xong mới nói: "Chúng tôi lại thêm vào năm triệu. Hoàng tổng, tôi hi vọng anh hiểu rõ, Đoàn gia chúng tôi mới có thực lực."

Đoàn Nhuế Hoan đề cập đến Đoàn gia, Hoàng tổng quả nhiên có chút nghiêng về phía bọn họ.

Sơ Tranh: "Lại thêm mười triệu."

Đoàn Nhuế Hoan: "..."

Hoàng tổng: "..."

Cô thêm nước à!

Xem mười triệu như một ngàn tệ mà thêm sao?

Tóm lại mặc kệ Nhuế Hoan tăng bao nhiêu, Sơ Tranh đều tăng thêm 10 triệu.

Bốp!

Đoàn Nhuế Hoan đập bàn một cái: "Mật Sơ Tranh cô cố ý đúng không!"

Sơ Tranh khí định thần nhàn: "Tôi có tiền."

"Cô có tiền? Cô có nhiều tiền như vậy à?" Đoàn Nhuế Hoan thật sự không nhịn được: "Bên cạnh cô đến cả thư ký đoàn đội cũng không có, cô xem đây là mua cái gì?"

"Cần thư ký mới có thể mua?" Ánh mắt Sơ Tranh lướt quanh một vòng trong phòng họp, vẫy tay gọi cô gái đứng ở cửa, nói với cô ta hai câu, hai người lấy điện thoại di động ra mân mê một hồi, Sơ Tranh để điện thoại xuống, chỉ vào cô gái đằng sau: "Bây giờ tôi có thư ký."

Hoàng tổng: "??"

Đoàn Nhuế Hoan: "???"