Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa

Chương 199: Đế Vương Huyết Tộc Có Chút Ngọt (51)




Edit: Be xinh gái

Tuy rằng nói là hoạt động từ thiện, nhưng là chỉ có nữ phụ ác độc này, và người cha đã chết thảm của nguyên chủ kia mới thực sự làm việc tốt. Hơn nữa còn cho không.

Nhưng mà Thánh Minh lại xuất hiện một đám người hút máu. Bọn họ lợi dụng danh tiếng của Thánh Minh, đi khắp nơi đòi tiền, ức hiếp người nghèo. Đây cũng là lý do sau khi huyết tộc hòa bình, bắt đầu thu thập Thánh Minh thì chẳng có nhân loại nào đứng về phía bọn họ.

Rốt cuộc so huyết tộc cả năm mới thấy lần với thành viên Thánh Minh ngày nào cũng tới đòi tiền, ức hiếp con gái nhà lành thì còn tốt hơn rất nhiều.

Lật Manh đọc cốt truyện, cảm thấy đúng là chỗ ở của nữ phụ độc ác. Tuy rằng nhân vật này không làm gì ác. Nhưng cô ở chung với đám người làm việc xấu. Cho nên sau khi nữ phụ ám sát thất bại thì nhân loại càng được nước chửi cô không bằng con cờ hó. Những nhân loại phẫn nộ đó nghĩ đến hành động của Thánh Minh, lại nghĩ tới việc cô là thủ lĩnh Thánh Minh. Nên mới mặc kệ những việc Thánh Minh làm trước đây cô có biết không mà cứ đè đầu cô ra xả tức, có người còn hận muốn tạc tượng cô ghi lên đó hai chữ tội nhân, ngày ngày chịu sự phỉ nhổ của mọi người.

Hiện tại đã bắt đầu có dấu hiệu này, thanh danh của Thánh Minh này càng xấu.

Nhìn bọn họ đã lưu lạc đến khu ổ chuột là đủ thấy sự ủng hộ của nhân loại với bọn họ rất ít. Vật chất cũng ngày càng thiếu thốn. Mà thanh danh của cô ở bên ngoài chắc cũng bị đám sâu mọt Thánh Minh làm cho nát bét rồi.

Lật Manh tỏ vẻ, vui quá ta.

Đây đều là thiết lập nhân vật của cô.

Nghĩ đến đây, sự buồn phiền khi rời xa tiểu thiên sứ của cô miễn cưỡng tốt lên.

Lật Manh vừa đẩy cửa ra liền nhìn thấy một cái bàn gỗ cũ. Thành viên nòng cốt của Thánh Minh ngồi hai bên sườn. Ngồi ở chính giữa là ba ông lão phụ trách việc trừng phạt tội nhân

Quyền lực của bọn họ ở Thánh Minh rất lớn.

Lật Manh thì giống linh vật, có tiếng mà chả có miếng.

Ông lão ngồi chính giữa đầu tóc hoa râm, mặt đầy vết nhăn, đột nhiên lạnh giọng nói: “Mary Lật, cô đã biết tội của mình chưa.”

Lật Manh: “……”

Cái tên này...

Thật sự rất muốn kẹp đầu tác giả vào cánh cửa, mở ra đóng lại nghe răng rắc vui tai.

Lật Manh đứng ở cửa, không tiến lên hay lùi lại.

Thiếu nữ khoác chiếc áo choàng đen, đôi mắt màu tím thanh triệt thấy đáy, biểu cảm đạm mạc.

Lật Manh còn đang bận xem lại cốt truyện xem có chi tiết này không. Không có. Cho nên đây là đám diễn viên quần chúng tự chủ trương thêm diễn cho bản thân à? Trong mắt Lật Manh xuất hiện một tia mờ mịt, vô cùng thật lòng hỏi: “Tôi có tội gì?”

Chi tiết không có trong cốt truyện nên sẽ không được tích phân. Lật Manh hơi mất kiên nhẫn. Rốt cuộc cô còn đang muốn đi kiếm tích phân đây.

Ông lão diễn viên quần chúng lạnh lùng cười. Ông ta trầm giọng xuống, quát khẽ: “Cô cấu kết với huyết tộc, nguyền rủa hắc ám với Cơ Nhĩ, khiến toàn thân nó nhiễm khí tức hắc ám, không có cách nào tu luyện quan minh ma pháp nữa, Cơ Nhĩ cũng đã chứng minh được cô đã nguyền rủa nó.”

Lật Manh vừa nghe liền bừng tỉnh đại ngộ.

À, thì ra đây là một màn hãm hại..

Đồ pháo hôi giả Cơ Nhĩ kia muốn thượng vị, hoặc là sợ cô không đi ám sát nên mới dùng loại phương pháp này để hãm hại cô.

Haiz, đột nhiên cảm thấy truyện của cẩu tác giả này cũng không hẳn là đồ bỏ đi.

Rốt cuộc còn có cả phân cảnh có độ khó cao như hãm hại nhau này, khiến cốt truyện có cao trào.

…… Nhưng mà chi tiết này có vẻ không đúng.

Thiếu nữ an tĩnh đứng ở cửa, vẫn lạnh lùng nhìn bọn họ như cũ.