Xuyên Nhanh Minh Hoàng Ở Trên Ta Ở Dưới

Chương 4: Tổng Tài Ngốc Manh Thê 2






Nguyên chủ ở nước ngoài tránh đi 4 năm, năm cô 22 tuổi bị Vân ba ba hạ tối hậu thư* nhất thiết phải về nhà.*Tối hậu thư: Bức thư nêu ra những điều kiện buộc đối phương phải chấp nhận, nếu không sẽ dùng biện pháp quyết liệt.Nguyên chủ cũng muốn biết Ninh Dịch Thần có nhận ra sai lầm của mình hay không, liền mua vé máy bay trở về.

Không tưởng tượng được ở dưới lầu Ninh thị lại thấy được Phạm Như Nhi làm trợ lý, đứng cạnh bên Ninh Dịch Thần, quan hệ mười phần thân mật.Nguyên chủ trong cơn giận giữ, không cho Ninh Dịch Thần cơ hội giải thích.


Xuất phát từ tâm lý trả thù, cùng đồng học Nghiêm Thanh Kỳ giả vờ yêu đương, nháo lên cùng Ninh Dịch Thần giải trừ hôn ước.Vân ba ba bất đắc dĩ, đành phải tổ chức họp báo, phải tuyên bố nam cưới nữ cả, từ giờ cả hai không còn quan hệ.Cho đến đây, Ninh Dịch Thần thật sự tin tưởng nguyên chủ muốn cùng Nghiêm Thanh Kỳ ở bên nhau, bởi vì quá thương tâm nên chạy đến quán bar tự chuốc say bản thân.

Phạm Như Nhi ôn tồn che chở, chiếu cố anh ta, mà Ninh Dịch Thần lại nghĩ cô ta là Vân Nhiễm Khanh, kích động ôm ấp.Phạm Như Nhi không cự tuyệt, nhân lúc Ninh Dịch Thần đang mơ hồ cưỡng bức hắn.....!Cũng vào sáng sớm ngày hôm sau ra vẻ kiên cường để lại cho hắn 100 đồng tiền, chi trả hết học phí đã nợ, xoay người rời đi.Lúc này nguyên chủ trong vô tình biết được chân tướng sự thật, thì ra khi Phạm Như Nhi học đại học đã xin Ninh thị giúp đỡ về học bổng.

Chi phiếu và các món đồ mà cô ta khoe ra, cũng không phải do Ninh Dịch Thần mua cho.


Phạm Như Nhi sau khi tốt nghiệp có thể vào Ninh thị làm việc cũng là do nàng ta tự thi đậu vào, không phải do Ninh Dịch Thần vì nàng ta mà mở cửa sau.Hai người từ đầu tới cuối đều là quan hệ được giúp đỡ và giúp đỡ lẫn nhau, cũng không đụng chạm gì đến nhau, là nguyên chủ bị thám tử tư dùng các hình ảnh giống thật lừa gạt!Nguyên chủ không kịp nghiền ngẫm điểm không thích hợp trong đó, chỉ nghĩ muốn cùng Ninh Dịch Thần ở cạnh nhau lần nữa.Phạm Như Nhi lại tìm tới vào lúc này, cầm lấy giấu xét nghiệm vào đêm mây mưa đó khóc lóc kể lể việc mình có thai với Ninh Dịch Thần với nguyên chủ.Nguyên chủ như bị sét đánh giữa trời quang, cứ nghĩ chính mình vì không được tín nghiệm nên Phạm Như Nhi mới có thể thừa nước đục thả câu, hoàn toàn mất đi Ninh Dịch Thần.Cô muốn tìm Ninh Dịch Thần hỏi rõ ràng, ai ngờ giữa đường đi lại bị ô tô đâm trúng, không rõ chuyện gì đã chết.Nguyện vọng của nguyên chủ trước khi chết đó là khát vọng có thể sống lại một đời, lúc đó nàng nhất định sẽ thật tốt, sẽ không tức giận, không cãi nhau, cùng Ninh Dịch Thần sống một cuộc đời thật tốt đẹp.Vân Nhiễm Khanh mở mắt ra, cảm thấy như chỉ số thông minh của nguyên chủ như bị đánh cắp.Chẳng lẽ tới khi chết cô vẫn không ý thức được cô bị Phạm Như Nhi xoay quanh sao?Nếu cô ta không can thiệp, nguyên chủ đã sớm cùng Ninh Dịch Thần kết hôn, có một gia đình tốt đẹp!May thay thời gian Vân Nhiễm Khanh xuyên qua vẫn có thể cứu vãn được chuyện, mấy tiếng trước hai nhà mới tổ chức họp báo giải trừ hôn ước.Mà bây giờ ngồi trước mặt nàng, lôi kéo tay cô, người đàn ông chân thành thổ lộ tình cảm này, đúng là bạn trai giả của nguyên chủ —— Nghiêm Thanh Kỳ.Vân Nhiễm Khanh đem tay rút ra, nhìn lướt qua chiếc đồng hồ Patek Philippe* tinh xảo, 7 giờ tối, cách thời gian Ninh Dịch Thần và Phạm Như Nhi từ quán bar rời đi còn nửa giờ đồng hồ.*Patek Philippe: Patek Philippe & Co.

(PP) là một nhà sản xuất và đồng hồ bỏ túi cao cấp của Thụy Sĩ, được thành lập năm 1851 có trụ sở tại và thung lũng.

Hãng thiết kế sản xuất đồng hồ và bộ chuyển động đồng hồ, trong đó có những chiếc đồng hồ cơ cực kì tinh xảo.


Rất nhiều các chuyên gia, người hâm mộ đồng hồ đánh giá Patek Philippe là thương hiệu đồng hồ đeo tay có uy tín nhất trên thế giới.[Nguồn wikipedia]Vân Nhiễm Khanh nhấp nháy, tinh quang chợt lóe trong mắt đào hoa, lộ ra dáng vẻ xa cách cười cười:"Nghiêm học trưởng, tôi đột nhiên nhớ tới chính mình còn việc rất quan trọng phải làm, tôi rời đi trước!""Đã trễ thế này, em còn muốn đi đâu? Anh đưa em đi!" Nghiêm Thanh Kỳ vội vội vàng vàng cầm lấy chìa khóa xe, vẻ mặt chờ đợi cùng khẩn cầu.Vân Nhiễm Khanh rõ ràng chú ý tới, hắn mà lại giả vờ thâm tình, trong ánh mắt chẳng những không có yêu thích, ngược lại là một mảnh hung ác nham hiểm.Nhưng mà, người này ở trong trí nhớ theo đuổi nguyên chủ suốt bốn năm, như thế nào sẽ dùng ánh mắt như vậy nhìn nàng?"Không cần, tôi có thể tự đi." Vân Nhiễm Khanh đề cao cảnh giác, mở ra cảm giác phòng trộm, tròng mắt khép lại không nhìn hắn, không hề lưu luyến rời đi..