[ XUYÊN NHANH ] HỆ THỐNG TÂM NGUYỆN

Chương 100: Đồ đệ nữ vương ngạo kiều (18)




" Đằng này, bảo vật nằm ở đằng này. " Một đống người ở các môn phái chen nhau xông lên phía trước gia nhập vào cuộc chiến.

Nhận thấy tình hình không ổn, Ly Phong và Linh Lan đồng thời nhìn về phía thần khí muốn cướp. Nhưng chuyện đâu dễ dàng như vậy, đặc biệt là khi có nhiều người biết, dù cho hai người tu vi có cao hơn cũng không thể một mình chống lại được những kẻ ham muốn bảo vật quý giá.

" Cẩn thận hai kẻ kia, chúng muốn cướp bảo vật. " Không biết âm thanh phát ra từ đâu, chỉ biết rằng khi nghe được câu nói đó, mọi người còn đang hỗ loạn đánh nhau đều dừng lại, chuyển tầm mắt về nơi của Ly Phong, Linh Lan.

" Một tên là kẻ ngoại lai, còn tên kia là người của U Nhạc phái. Mẹ nó, U Nhạc phái bình thường nhìn tử tế, không ngờ lại là kẻ tiểu nhân. "

" Ngươi phỉ báng ai đấy hả, 12 đệ tử của U Nhạc phái đều ở đây, kẻ kia căn bản không thuộc phái của chúng ta. "

" Hừ, thế y phục của phái ngươi sao hắn ta lại mặc, ai biết ngươi có đưa thêm kẻ nào vào đây không. "

" Nói như ngươi thì có lẽ cái kẻ giả mạo đệ tử U Nhạc phái căn bản là do Thanh Kiếm phái ngươi sai đến để đổ tội lên đầu bọn ta. "

" Thanh Kiếm phái mới không làm những trò hèn hạ như vậy. "

" Thôi dừng lại, nếu cả hai đã không thuộc trong các môn phái, vậy khử đi rồi đánh tiếp. " Một người lên tiếng ngăn chặn mâu thuẫn giữa hai môn phái rồi đưa ra hướng giải quyết, lập tức nhận được sự đông tình của nhiều người.

" Ta thấy ý này được đó. "

" Đúng vậy. "

- Người vừa đưa ra ý kiến hình như là đệ tử của Đông Môn Tinh, đại đồ đệ của trưởng môn thì phải.

[ Đúng vậy, hắn ta tên Trần Lý, là người có thiên phú tu luyện cao, có tài lãnh đạo, chỉ tiếc là tham vọng quá lớn, chưa tới vài năm nữa sẽ bị đuổi khỏi môn phái thôi. ] Hệ thống lật lại thông tin xem.

- Nhưng chỉ sợ hắn sắp tới sẽ phải bỏ mạng rồi nha.

Giai Hy đưa mắt nhìn nam nữ chủ giận dữ rút kiếm ra, khóe miệng nhếch lên đường cong xinh đẹp.

Kịch hay cũng sắp sửa phải kết thúc rồi.

Chết tiệt thật, hiện tại bắt buộc phải áp tu vi xuống nên không thể toàn lực đối phó.

Linh Lan nghiến răng cầm kiếm chém xuống, mặc dù có sự chênh lệch thực lực nhưng không quá xa, lại thêm số lượng người áp đảo, rất nhanh liền rơi vào thế nguy hiểm. Mà bên kia Ly Phong cũng không khấm khá hơn gì, nhiều loại bùa phép cao cấp không thể dùng được, chỉ có thể dựa vào sức lực đối chiến với một đống người.

- Có vẻ đến lúc rồi nhỉ.

Giai Hy từ trên cây đáp xuống đất an toàn rồi giải trừ ẩn thân cho mình, chậm rãi từng bước từng bước tiến đến khu vực giao tranh hỗn loạn.

" Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy? " Cô cất giọng trong trẻo, giả cờ ngây thơ hỏi.

" Giai Hy sư thúc! " Trần Lý là người phản ứng đầu tiên, cung kính cúi người, theo sau hắn là các đệ tử khác của Đông Môn Tinh.

" Các ngươi không đi thí luyện mà tụ tập ở đây làm gì? "

" Bẩm sư thúc, hai kẻ kia đang giữ trong tay bảo vật, bọn ta đang tìm cách lấy lại. "

" Bảo vật? "

" Đúng vậy. "

" Ta cũng muốn xem thử bảo vật. " Giai Hy cười mỉm, cất bước đến gần trước sự cảnh giác của vô số người, giả vờ chăm chú quan sát một lúc.

" Chậc, cũng không phải bảo vật quý hiếm gì, cùng lắm là một thanh kiếm làm từ bảo thạch phát sáng thôi. " Không chớp mắt nói dối, cô tự nhiên mà tỏ vẻ khinh bỉ với thanh thần khí.

" Sao có thể chứ, rõ ràng bọn ta nhìn thấy xung quanh nó dao động linh khí cuồn cuộn mà. " Một người không tin lên tiếng. Nhưng sau đó liền há miệng hóa đá tại chỗ.

Bởi vì cô đang rút thanh thần khí lên... Rắc, rắc, rắc.... nhẹ nhàng mà bẻ vỡ nó.