Xuyên Nhanh: Đại Lão Lại Sắp Sụp Đổ Rồi

Chương 98




Nam Nhiễm quay đầu, nhìn về phía Nguyễn Mặc.

"Biết làm người đại diện không?"

Chị Thanh lập tức đầy mặt hắc tuyến.

Cô ấy đây là muốn đổi chị tới mức nào chứ?

Nguyễn Mặc mở miệng,

"Có thể làm trợ lý."

Nam Nhiễm gật đầu,

"Được, vậy làm trợ lý."

Chị Thanh nhìn thiếu niên này.

Làm trợ lý thật sự ······ có hơi lãng phí.

Người đẹp như vậy.

Cho dù hắn không làm gì, chỉ đứng ở đó.

Cũng sẽ có rất nhiều người vây xem.

Nếu để chị bồi dưỡng thêm, thì đây sẽ là siêu sao thiên vương tiếp theo đó.

Nhưng mà, vị mỹ thiếu niên này hình như không hứng thú lắm với siêu sao thiên vương.

Nhưng lại thực vừa lòng với chức vị trợ lý.

Sáng sớm hôm sau.

Trợ lý Nguyễn Mặc online.

Hôm nay, Nam Nhiễm phải quay một đoạn phim ngắn.

Là vì muốn tìm khách mời ủng hộ cho trận chung kết nửa tháng sau.

Một người nữ minh tinh Tô Tình nổi lên nhờ sự lớn mật yêu diễm.

Một người là ảnh đế Ôn Lương, từng nhận được ba giải ảnh đế.

Hơn nữa còn có người luôn giữ hạng nhất bảng xếp hạng nhân khí của《 Xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái! 》, Ninh Dã.

Bốn người quay một bộ phim ngắn chủ đề để tuyên truyền.

Nam Nhiễm chạy tới studio.

Vừa đi vào, liền nghe được một thanh âm cực kỳ khinh thường.

"Thời buổi này, thật đúng là thứ mèo chó gì cũng có thể nổi được."

Liền thấy được, một cô gái mặc một thân váy đỏ xẻ tà cúp ngực, dựa trên ghế gấp.

Đang xem video thi đấu ca hát của Nam Nhiễm trên IPAD.

Đúng là bài hát cực kỳ nổi, 《 Ánh sáng trong đêm tối 》 kia.

Tiểu Hắc Long nãi thanh nãi khí,

【 Ký chủ, người này chính là Tô Tình. 】

Tiểu Hắc Long vừa dứt lời.

Đúng lúc Tô Tình ngẩng đầu lên, thấy được Nam Nhiễm.

Cô ta nhìn thoáng qua Nam Nhiễm, sau đó lại nhìn về phía video.

Không nói gì.

Chỉ là khinh miệt liếc một cái, dời đi tầm mắt.

"Quả nhiên là hạng thấp kém."

Nam Nhiễm hơi nhăn mày.

Tiểu Hắc Long lập tức mở miệng

【 Ký chủ, ký chủ, dạ minh châu sắp trở lại.

Cô đừng làm ra chuyện gì trái pháp luật trước mặt hắn đấy. 】

Nam Nhiễm.

"Ồ."

Sau đó đi qua bên cạnh.

Lúc này, Nguyễn Mặc từ bên ngoài đi vào.

Trong tay hắn cầm một cái bình giữ nhiệt.

Áo sơ mi trắng, quần đen.

Đơn giản phối hợp, lại che dấu không được khí chất thanh lãnh xa cách trên người hắn.

Phối với khuôn mặt xinh đẹp kia.

Hiệu quả chính là ······.

Nguyễn Mặc xuất hiện chưa được năm phút.

Đã có ba người đại diện đi tới tỏ vẻ muốn ký với hắn.

Đạo diễn đi tới, giảng cốt truyện kế tiếp phải quay cho Nam Nhiễm.

"Đây là là một câu chuyện kiếp trước kiếp này.

Tô Tình diễn kiếp trước của cô.

Cảnh tượng lát nữa chúng ta phải quay, là cảnh cô cùng kiếp trước kiếp này thay đổi cho nhau.

Tô Tình đứng trên đài đẩy cô xuống nước.

Phần còn lại, giao cho hậu kỳ."

Nam Nhiễm gật đầu.

"Được."

Cô lên tiếng.

Sau đó, liền nghe được một thanh âm kệch cỡm.

"Ai nha!"

Nhìn về phía thanh âm.

Liền thấy trong tay Tô Tình cầm một cái ly rỗng.

Tất cả nước trong ly đều hắt lên người Nguyễn Mặc, áo sơ mi trắng bị ướt một mảng lớn.

Tô Tình không thèm che dấu chút nào,

"Anh đẹp trai, ngại quá.

Nhìn này, đều là do em không cẩn thận."

Vừa nói, vừa hướng tới vai Nguyễn Mặc sờ soạng.

Nguyễn Mặc lui về sau một bước.

Né tránh tay cô ta.

Tô Tình cười cực kỳ rực rỡ.

"Vẫn là một chàng trai ngây thơ nha."

Cô ta nói xong câu đó, tiếp tục duỗi tay về phía Nguyễn Mặc.

Cứ như không sờ được hắn thì không bỏ qua.

Vẻ mặt Nguyễn Mặc lãnh đạm.

Giơ tay, đẩy Tô Tình vào ao.

Tô Tình kinh hoảng,

"..."

Lúc hô lên tiếng này, cả người đã rớt vào trong nước.

Mặt hồ không chút gợn sóng bị đập cho nhấc lên trận lớn bọt sóng.

Đạo diễn vốn đang ngồi nói chuyện với Nam Nhiễm bị khiếp sợ.

"Mau mau mau, cứu người, cứu người!"

Nguyễn Mặc rũ mí mắt xuống, quay đầu liền đi.

Tiểu Hắc Long mờ mịt,

【 Đây vẫn là viên dạ minh châu dễ vỡ kia sao? 】

Đang nghĩ.

Nguyễn Mặc đã chạy tới trước mặt Nam Nhiễm.