Xuyên Nhanh: Đại Lão Lại Sắp Sụp Đổ Rồi

Chương 120




Đây là kênh giải trí.

Bởi vì Diệp Khuynh Hàn, tin tức tội phạm được đưa lên đầu đề bản tin giải trí.

Diệp Khuynh Hàn rời khỏi tiết mục《 Xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái! 》.

Bởi vì gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra.

Trên mạng đã ẩn ẩn xuất hiện thủy quân chống lại chương trình 《 xuất đạo đi! Các chàng trai cô gái》.

Tổ tiết mục sợ mọi chuyện ồn ào lớn.

Quyết định đem phát sóng trực tiếp quay trước một tuần.

Cũng chính là tối mai.

Ngày đó, sẽ là ngày định ra quán quân.

Bởi vì thiếu Diệp Khuynh Hàn, nhóm sẽ lấy hình thức ba người xuất đạo.

Cũng tức là hai nam một nữ.

Vốn dĩ.

Nam Nhiễm chỉ cần chuẩn bị tốt ca khúc hát cho ngày này là được.

Vào buổi tối.

Đạo diễn chương trình tìm tới cửa.

Lúc ấy.

Nguyễn Mặc đang ở trong phòng viết lách.

Nam Nhiễm ngồi trong phòng khách, vẻ mặt khó được hiện lên vẻ nghiêm túc.

Mặc áo ngủ.

Tóc rối tung.

Ngồi trên sô pha xem 《 Mashimaro 》.

Vừa xem, vừa ăn bánh bao mới đưa tới.

Ăn ăn.

Đạo diễn chương trình liền xuất hiện.

Lúc đạo diễn tiến vào, trong miệng Nam Nhiễm còn đang ngậm bánh bao.

Đứng ở cửa, hoàn toàn không có ý định muốn mời ba người vào nhà ngồi.

"Có việc?"

Đạo diễn là một người đàn ông hơi béo, có để ria mép, thân cao cỡ 1m75.

"Nam Nhiễm, có tiện cho chúng tôi vào không?

Có một số việc muốn thương lượng với cô."

Tiếng nói vừa dứt.

Đạo diễn dường như biết được sở thích của Nam Nhiễm.

Ba người, mỗi người giơ lên một lồng bánh bao.

"Còn chưa ăn cơm tối nhỉ?

Cái này cho cô."

Mí mắt Nam Nhiễm giật giật.

Lông mi cũng run rẩy theo.

Duỗi tay, không thèm khách khí.

Nhận lấy ba lồng bánh bao kia.

Xoay người đi vào trong.

Phó đạo diễn đi theo phía sau đạo diễn nhỏ giọng nói thầm

"May mà trước khi tới có hỏi qua người đại diện.

Nhìn bộ dáng này của cô ấy, hình như không định cho ba chúng ta vào đâu?"

Ba người đi vào.

Nhìn trong phòng lộn xộn.

Trên bàn còn đặt mấy lồng bánh bao trống rỗng.

Trên TV còn đang chiếu Mashimaro.

Nam Nhiễm ngồi xuống sô pha, tùy tay đặt bánh bao kia lên bàn.

Vẻ mặt nghiêm túc tiếp tục xem Mashimaro.

Đạo diễn cũng biết.

Bình thường,

Thần tượng, diễn viên, tính cách thật ra đều tương đối hướng nội.

Không thích để ý tới người khác.

Đối với người bình thường mà nói, nhìn bọn họ có vẻ rất không lễ phép, có hơi không bình thường.

Nhưng vì bọn họ cực kỳ quan tâm tới thế giới nội tâm của mình, sẽ che chắn bớt tạp âm bên ngoài.

Nên mới sáng tạo ra những tác phẩm cực kỳ lợi hại.

Đạo diễn định phá vỡ sự lúng túng này,

"Ờ, thì ra cô cũng thích xem tên mập híp mắt à."

Tiếng nói vừa dứt.

Một vị Phó đạo diễn trong đó, vừa mới lấy nước khoáng của mình ra uống một ngụm, liền phun ra.

"Khụ khụ khụ khụ khụ"

Một vị Phó đạo diễn khác lập tức nhỏ giọng truyền đạt,

"Là Mashimaro."

Đạo diễn thật không hổ là người đã quay qua rất nhiều tiết mục lớn.

Lập tức gật đầu,

"Tôi biết, là thỏ chứ gì."

Hai Phó đạo diễn đồng thời lặng thinh.

Nam Nhiễm dựa lên sô pha, hé mắt liếc một cái.

"Tìm tôi có việc?"

Đạo diễn vốn tưởng còn phải lòng vòng một chút, rồi mới vào đề.

Không ngờ, Nam Nhiễm đã dẫn đầu hỏi thẳng.

Nên không định lòng vòng nữa,

Mở miệng nói,

"Tiết mục sắp kết thúc.

Sau này các cô cậu sẽ thành nhóm, tiếp tục sinh hoạt trong giới giải trí.

Chúng tôi suy nghĩ cặn kẽ.

Định đem nhiệt độ của tiết mục xào lớn hơn nữa.

Làm một CP cho cô."

Con ngươi đen như mực của Nam Nhiễm nhìn vào đạo diễn.

Cũng không biết rốt cuộc có nghe hiểu hay không.

Đạo diễn đẩy đẩy kính đen.

Lấy một tờ giấy ra.