Chào mừng đến với thế giới thứ 4.
Edit by AShu ^_^.
_______________
Những lời đàm tiếu đó Tô Đường không hề để ý, thậm chí tiểu cô nương đổ nước vào nàng cũng tạm đặt riêng qua một bên, hiện tại nàng chỉ muốn biết một cách rõ ràng, thời điểm mà nàng rời đi, làm sao mà từ tiểu đáng thương lại biến thành một kẻ lẳng lơ vậy.
Đây là một chuyện xưa ở vườn trường, hàng ngày chính là đi học giải đề, chuyện nguy hiểm nhất chính là bạo lực học đường.
Mà đời này của nguyên chủ, thân phận khá xấu hổ, cha mẹ thì ly dị, nàng đi theo mẹ tái giá ở Hứa gia.
Hứa gia là một gia tộc hào môn, mà các nàng thì không môn đăng hộ đối với Hứa gia, thế nhưng mẹ của nguyên chủ chính là mối tình đầu của Hứa gia chủ, người yêu cũ gặp lại nhau, cũng chẳng phải còn yêu nhau như lúc ban đầu, người thì cũng đã đến độ tuổi trung niên, tình yêu tuổi trẻ sớm đã bị cái nghèo đói bào mòn.
Nhưng vì muốn đứng vững trong cái nhà này, người mẹ này cực kỳ khắt khe đối với nguyên chủ, vì thế, khi Tô Đường xuyên qua dứt khoát giả thành một tiểu đáng thương.
Đương nhiên, đến thế giới này nàng chủ yếu là làm nhiệm vụ.
Nam chủ Yến Sâm, trưởng tôn của Yến gia, rất được Yến lão gia tử yêu thích, thậm chí trước khi ông chết còn để lại di chúc với rất nhiều tài sản, chỉ là yêu cầu hắn phải 18 tuổi mới được nhận.
Vì thế, những người trong gia đình Yến gia hận không thể làm hắn lập tức biến mất, bao gồm cả cha ruột và mẹ kế của hắn.
Lại nói tiếp, Yến Sâm cùng Tô Đường có chút tương tự, đều là gia đình không hòa thuận.
Yếm Sâm đều có mẹ kế cùng cha dượng, sau khi hắn có em trai hai người liền hận không thể muốn mạng hắn.
Còn Tô Đường thì cha ruột không đau mẹ ruột không yêu, người trước thì muốn mạng, người sau nhiều lắm chỉ thiếu tình yêu.
Trong nguyên thế giới, khi Yến Sâm học cao trung, cũng không ngờ cha ruột cùng mẹ kế có thể làm chuyện tuyệt tình như vậy, tìm một cô gái hạ dược hắn, nháo đến ồn ào huyên náo, bức hắn buộc phải thôi học, sau khi cô ta sinh cho hắn một đứa con, liền tìm cách hạ độc hắn.
Sau này tuy độc đã được giải, nhưng cả đời này hắn không thể có con nối dõi.
Tiền tài thì có hàng tỉ, lại không có người thừa kế, chỉ có thể để lại cho đứa con của ả đàn bà kia.
Yến Sâm vốn tàn nhẫn độc ác, bị người tính kế như thế, sao lại có thể dễ dàng bỏ qua được?
Đến giờ Tô Đường vẫn nhớ rõ kết cục của cha ruột và mẹ kế của hắn, Yến Sâm không trực tiếp đem người giết chết, hắn hại họ một cách từ từ, không phải ưu thích hạ dược sao? Vậy thì hảo hảo ném tư vị của nó đi.
Cuối cùng hắn trực tiếp nhốt cha hắn cùng vợ con ông ta lại, nhà ba người cứ thế mà bị hắn nhốt trong nhà, đồng thời hắn cũng hạ dược bọn họ.
Không chỉ có một lần, mà rất nhiều lần, cuối cùng hắn biết được mẹ kế mang thai, chỉ là tột cùng cha của đứa bé đó là ai, thì không rõ lắm.
Tô Đường đều bị mấy hành động này của hắn làm chấn kinh rồi, bất quá càng làm cho nàng kinh sợ hơn là vị này ngay cả đứa con duy nhất của chính mình mà cũng không tha.
Với hắn mà nói, đó không phải là con của hắn, mà là vết nhơ trong cuộc đời của hắn.
Nam chủ hắc hóa chính là người điên, là một người không hề muốn mọi người đều hạnh phúc, chính là một phần tử khủng bố phản xã hội.
Bất quá điều làm nàng kinh sợ không ngừng ở đó, thế giới này có nữ chủ, tên là Thẩm Vị Ương, vâng chính là nàng.
Khi học cao trung hai người từng có một đoạn tình yêu, nói là tình yêu, kỳ thật chính là trò đùa dai.
Chính là trừng phạt dành cho Yến Sâm khi hắn thua trò chơi, yêu cầu hắn đứng ở cổng trường, yêu đương với nữ sinh thứ 3 đi ra từ trường, thời gian là trong 30 ngày.
Trong nguyên thế giới, Thẩm Vị Ương là một người nhát gan, đối mặt với yêu cầu của giáo bá nào dám cự tuyệt, cho nên từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc, trong cái mối quan hệ yêu đương này nàng không hề nắm chủ quyền.
Hai người nguyên bản không hề có giao thoa gì, một người thì an an ổn ổn vào đại học, một người thì bỏ học.
Nhưng không ngờ, cuối cùng Thẩm Vị Ương yêu cái vị ca ca Hứa gia kia không có quan hệ huyết thống.
Vào thời điểm hai người đính hôn, cư nhiên còn mở tiệc chiêu đãi mời nam chủ.
Là một người chống đối xã hội, sao có thể nhìn người khác hạnh phúc được? Vì thế hắn điên cuồng trả thù Hứa gia, nói Thẩm Vị Ương là của hắn.
Tô Đường mỗi khi nghĩ tới kết cục cuối cùng đều ê cả răng, mẹ nó hắn chính là mắc hội chứng Stockholm a.
*hội chứng Stockholm: Hội chứng stockholm là một tình trạng tâm lý khi nạn nhân của một vụ bắt cóc hoặc các tội phạm khác từ trạng thái căm ghét sang phải lòng, cảm mến những người đã bắt cóc hoặc phạm tội ác với mình.
Hội chứng Stockholm được đặt ra bởi một chuyên gia tội phạm tên là Nils Bejerot.
Hội chứng Stockholm bắt nguồn từ một sự cố ở Stockholm, Thụy Điển.
Vì vậy, khi Tô Đường xuyên vào thế giới này, căn bản không định cùng nam chủ nói chuyện luyến ái chó má gì hết.
Tuy nói cái vụ đánh cược 30 ngày vẫn tiến hành như bình thường, nhưng đó là vì nàng có lý do tiếp cận nam chủ, sau đó giúp hắn tránh được âm mưu của cha và mẹ kế của hắn, nguyên bản công đức đã viên mãn, nàng cũng thuận lợi hoàn thành được nhiệm vụ.
Nhưng khi tưởng tượng đến bản thân bị người ta trêu đùa như một con khỉ, nàng liền nghĩ cách đi hố nam chủ một phen.
Tỷ như sau này mẹ kế sẽ tìm người đâm nam chủ, nàng từ phía sau chạy tới đem hắn đẩy ra, chắn đao thay cho hắn.
Ngươi lừa ta, nhưng ta lại vì cứu ngươi mà bỏ mạng, nàng thậm chí còn suy nghĩ rất nhiều kịch bản, chủ yếu để hắn áy náy cả đời.
Nhưng ai có thể nghĩ tới hắn cư nhiên cũng hôn mê, căn bản không nhớ rõ là nàng đã cứu hắn, liền phí công nàng làm.
Đến tận bây giờ, mỗi khi Tô Đường nhớ lại đều cảm thấy thật đáng tiếc a.
Bỏ lỡ một cơ hội lớn để ngược nam chủ, thật là quá tiện nghi cho nam chủ a.
Nàng không nghĩ tới có một ngày mình sẽ trở về a, nhưng rốt cuộc nàng cũng là ân nhân cứu mạng của hắn, đãi ngộ này là như thế nào? Nói giáo bá tốt đâu?
Tô Đường lau nước trên mặt, thần sắc không tốt nói: "Cho nên hiện tại ta bị cái nữ nhân trọng sinh tính kế?"
Hệ thống gật đầu, "Nữ nhân trọng sinh là bạn học của ngươi, tên là Ôn Dĩ Lam.
Sau khi ngươi rời đi, chủ hệ thống bên này nguyên bản tính toán cho ngươi bị tai nạn xe mà chết, bất quá sau này bỗng xuất hiện lệch lạc, cho nên chỉ làm ngươi gãy chân, tĩnh dưỡng trong bốn tháng.
Về phần nữ nhân trọng sinh kia, lợi dụng tính tình yếu ớt của ngươi, trực tiếp nhận ân cứu mạng của nam chủ luôn."
Tai nạn xe xảy ra vào mùa hè, sau khi kết thúc kỳ thi cuối năm lớp 11(cao nhị), dưỡng thương trong bốn tháng, nên không dự được ngày khai giảng lên lớp 12.
Hai tháng cũng đủ kéo việc học của nguyên chủ xuống, nguyên bản nàng vốn hoàn toàn có thể nhờ mẹ ruột của nguyên chủ tìm một giáo viên dạy thêm, nhưng mẹ Thẩm lại ngại nàng kéo thêm phiền toái, tùy tiện ném nàng ở bệnh viện liền không hề quan tâm.
Hôm nay là ngày nàng xuất viện, Hứa gia vốn đã trả hết tiền viện phí cho nàng, sau đó liền không thèm quản nàng nữa, cũng bởi vậy nên không có người tới đón nàng, cho nên nàng mới đến trường học.
Lại nói tiếp, nàng chỉ mới chuyển tới trường học này cũng mới nửa năm, lúc trước toàn bộ tân tư đều đặt trên người nam chủ, cũng không kết bạn bè gì, nên hiện tại không có ai giúp nàng nói chuyện.
Nhưng mà cũng không sao, từ trước đến nay thù của mình nàng sẽ tự mình báo thù.
Nhìn một lượt xung quanh, đem tất cả quần chúng nhiệt tâm vây xem ghi tạc trong lòng, sau đó dựa vào ký ức trở lại ký túc xá, trên người nàng đang ướt như chuột lột, bây giờ chỉ muốn thay một bộ quần áo sạch sẽ rồi mới chậm rãi báo thù.
Cách đó không xa, đúng lúc có mấy nam sinh ôm bóng rổ đi ngang qua.
Trong đó có một người rất kinh ngạc khi bỗng dưng nhìn thấy bóng dáng của Tô Đường, "Uy, Sâm ca, đó không phải là bạn gái nhỏ của anh sao? Không đi lên hỗ trợ sao?"
Yến Sâm xuy một tiếng, mí mắt cũng không thèm nhấc lên, "Làm sao trở thành bạn gái của ta, ngươi không rõ sao? Nói nhiều liền phế ngươi."
Thẩm Vị Ương kỳ thật cũng không khó coi, mà ngược lại, nàng lớn lên thập phần xinh đẹp, dung mạo xán lạn, chẳng qua lúc trước Tô Đường làm bản thân tự ti, thường ngày cũng không có ai chú ý tới nàng.
Mà bọn họ học tại trường tư lập cao trung quý tộc, ngoại trừ bắt buộc phải mặc đồng phục, còn những chuyện khác như trang điểm, uốn tóc hay làm móng tay, thì nhà trường không thèm quản.
Nữ sinh độ tuổi 17- 18 tuổi chính là độ tuổi bắt đầu làm đẹp, một đám trang điểm lộng lẫy đẹp đẽ, đối lập với Tô Đường, một thân u tối, luôn đeo kính đen cùng với mái tóc dày che khuất cả khuôn mặt, mà nàng cả ngày luôn cúi đầu, cảm giác tồn tại cơ hồ bằng không.
Lời tác giả: Cảm ơn nam sanh, コネクト hai vị tiểu khả ái đánh thưởng, sao sao trát.
________________
(tấu chương xong)
Đã beta.
Có chỗ nào sai chính tả cứ comment cho editor biết nha..