Xuyên Nhanh Công Lược: Ký Chủ Đừng Hắc Hoá

Chương 89: Mỹ nhân lụa đỏ khép hờ: Thê chủ, động phòng đi 4




Lúc này, thiếu niên bỗng nhớ ra điều gì, hắn đầu tiên là đứng vụt dậy, sau đó bước vội ra ngoài.

Mộ Ngôn nhìn chằm chằm theo hình bóng của thiếu niên, không biết tại sao, trong lòng cô bỗng sinh ra, một dự cảm chẳng lành.

【 Mộ Ngôn tiểu tỷ tỷ, tiếp thu cốt truyện nè. 】

Vào lúc này, giọng nói của chúa tể hệ thống vang lên.

Chúa tể hệ thống đương nhiên biết tại sao Mộ Ngôn đến chổ này.

Nó có chút vui sướng khi người gặp họa, đương nhiên sẽ không nói cho Mộ Ngôn biết trong lúc cô hôn mê, đã bị ăn bao nhiêu đậu hủ đâu.

Vị diện này thực thần kỳ.

Thế giới nữ tôn, nữ tôn nam ti, khiến Mộ Ngôn cảm thấy càng lạ lẫm đó là, nơi này nam nhân sinh con.

Cũng tức là đồng nghĩa với, nam nhân và nữ nhân địa vị chuyển hoán cho nhau.

Nữ tử có thể vào triều làm quan, nam tử ở nhà giúp vợ dạy con.

Vậy thì không khó giải thích dáng vẻ cô vợ nhỏ vừa rồi của thiếu niên là thế nào, mà thê chủ ý tứ, đồng nghĩa với lão bà.

Khi nãy, thiếu niên ở trong lòng gọi Mộ Ngôn là thê chủ.

Cũng tức là đồng nghĩa với đã kết hôn?

Ánh mắt Mộ Ngôn bỗng nhiên tối sầm đi, hơi thở quanh người bỗng chốc âm lãnh hẳn.

Nếu có người ngoài ở đây, nhất định sẽ thấy được biểu tình của Mộ Ngôn đã biến đổi.

Nữ chính là xuyên qua lại đây, một buổi sáng xuyên thành nữ hoàng của một quốc gia, hậu cung nam phi vô số.

Nữ chính các loại ngượng ngùng khó xử, nhưng bị buộc bất đắc dĩ, phải ở thế giới này sinh tồn tiếp.

Những nam nhân ở trong hậu cung của nàng ta đã làm nàng ta động tâm.

Nếu một hai phải dùng loại hình tiểu thuyết để nói, đây sợ là một quyển tiểu thuyết np.

Thế giới này tam quốc thế chân vạc, đều là quốc gia nữ tôn.

Nữ chính trong khi cùng nam chính chơi trò tình cảm, cũng đồng thời ôm chí khí to lớn nhất thống giang sơn.

Thời đại Chiến Quốc, thương vong vô số, bá tánh một mảnh khóc than.

【 nhiệm vụ chủ tuyến: Phổ độ chúng sinh, chúng sinh toàn khổ, vinh dự chúa cứu thế xin trao tặng cô, hãy bằng tử thương nhỏ nhất, phụ trợ một quốc gia thống nhất. 】

【 chiến tranh làm cho oán linh vô số, khi quốc gia thống nhất, dân sinh hài hòa, chiến tranh sẽ giảm bớt, tôn chỉ của chúng ta chính là: Lấy hoà bình làm trung tâm, xây dựng niên đại hoà bình. 】

Mộ Ngôn: "......"

Thật lâu sau, Mộ Ngôn từ từ phun ra một câu, "Nhiệm vụ này, quá vĩ đại rồi."

【 còn phải nói, bọn tôi là hệ thống có phong cách mà, gặp gỡ bổn hệ thống xem như cô may mắn. 】

【 chúng ta nhiệm vụ có phải hay không quá có phong cách, muôn vàn thế giới do chúng ta chúa tể, thế nào, ký chủ có hay không cảm thấy cô là kẻ trên cơ người rồi. 】

Chúa tể hệ thống giọng nói thập phần kiêu ngạo.

Mộ Ngôn: "Có phải cậu đã hiểu lầm ý nghĩa từ chúa tể rồi hay không?"

Chúa tể hệ thống còn có chút bay bổng, 【 sao có thể. 】

Mộ Ngôn cảm thấy nhiệm vụ này vẫn còn có thể cứu vớt một chút, "Nhiệm vụ này quá sức vĩ đại rồi, tôi nhịn không nổi sinh ra lòng kính ngưỡng với nó, nó khiến tôi không thể nào bắt tay vào làm nổi."

【 không sao, tôi tin tưởng cô!】 chúa tể hệ thống khó có được thấy Mộ Ngôn khiêm tốn, rất hài lòng.

【 tôi chính là cố ý định vị vị diện này cho cô đó. 】 vị diện này mảnh linh hồn có vẻ hơi trâu.

Mộ Ngôn: "... Làm phiền cậu rồi."

Tiếp thu cốt truyện xong, Mộ Ngôn cũng vẫn không có ký ức của thân thể này.

【 vì để cho cô hoàn thành nhiệm vụ vĩ đại này tốt hơn, tôi còn cố ý tìm cho cô một thân thể rất trâu bò đó. 】

Trâu bò?

Mộ Ngôn nhìn nhìn chính mình, cô chỉ cần cử động một chút, là sẽ hộc máu ngay.

Cảm giác như ngũ tạng lục phủ đều đã vỡ nát vậy.

【 có điều như vầy, ở lúc xuyên đến đây, thân thể này đang độ kiếp, bị sét đánh chết, sau đó lại từ trên cao rơi xuống. 】

【 có vẻ như, bị dập hỏng rồi. 】

【 nhưng mà tôi đang cứu chữa!】 chúa tể hệ thống giải thích, 【 nhưng không hiểu sao nữa, nó từ một cường giả, rớt xuống thành sức chiến đấu của chíp bông rồi. 】