Nhưng mà, khi hàm răng sắp sửa chạm đến động mạch, Vưu Tư đột nhiên bị người đẩy ra.
Bất ngờ không phòng bị bị đẩy ra, Vưu Tư: "......"
Hắn ngạc nhiên nhìn Mộ Ngôn, vừa rồi Vưu Tư đã sử dụng mị đồng riêng của vampire, nhìn thẳng vào hắn lâu rồi, trong đầu sẽ liên tưởng đến những chuyện không thể miêu tả.
Người trước mặt lại không có biểu hiện gì khác thường, khụ một tiếng, "Vương, tôi đi giúp ngài chuẩn bị."
Nói xong, Vưu Tư còn chưa kịp nói gì, Mộ Ngôn đã rời đi.
Vưu Tư híp mắt dõi theo Mộ Ngôn, thì thấy bước chân cô đã mất đi sự thong dong và thản nhiên như ngày thường, thậm chí bắt đầu đi nghiêng dần......
Giây tiếp theo ——
"Rầm!"
Vưu Tư trợn to mắt, ngẩn ra nhìn người nọ, thế nhưng đã tông thẳng vào cột trụ.
"......"
Người nọ ôm đầu, quay lại nhìn Vưu Tư cười xin lỗi, rồi xoay đi, lại bị tông thêm cái nữa.
"Rầm."
Cơn đau trên trán truyền lại khiến nụ cười nơi khoé môi của Mộ Ngôn ngưng bật.
【......】
Vưu Tư đứng trơ mắt ra nhìn Mộ Ngôn, hình tượng hoàn mỹ của Mộ Ngôn trong lòng hắn đã sụp đổ.
Bước ngoặt tâm lý này tự động truyền vào não bộ của Mộ Ngôn.
Mộ Ngôn: "......"
Cuối cùng, Mộ Ngôn thoạt nhìn có thể nói là chạy trối chết, đi cùng với những tiếng động linh binh lầm rầm.
Vưu Tư đứng sửng sờ ra đó.
Miệng há hếch, hắn bị sét đánh không nhẹ đâu, ở chung với Mộ Ngôn mười năm rồi, hắn chưa từng thấy Mộ Ngôn có chuyện sơ suất bao giờ.
Càng đừng nói ——
Vưu Tư cũng bị sét đánh không ngưng, nên lúc xoay đầu lại, nhất thời không chú ý đến sau lưng chính là cửa phòng, thế nên hắn đụng đầu vô cửa.
"Rầm" một tiếng.
Cửa hỏng rồi.
"......"
·
【 ha ha ha......】
【 thật không phải tôi nhạy cười đâu ha ha!! 】
Chúa tể hệ thống cười đến lăn lộn bò trườn ở một góc trong không gian hệ thống của nó.
【 ha ha ha ha!!! 】
【 tiểu tỷ tỷ, hiện tại tôi phát hiện tôi có lẽ đã hiểu lầm cô gì đó thật rồi. 】
Mộ Ngôn: "......"
Cười nhạo Mộ Ngôn suốt nữa tiếng, mãi đến khi nụ cười của Mộ Ngôn đã dần biến thái hẳn.
Chúa tể hệ thống mới bình tĩnh trở lại, 【 ký chủ, đừng xúc động, tôi không cười nữa. 】 ha ha, ngu xuẩn nhà ai, nhanh thu về đi.
Mộ Ngôn cụp mắt, một lời không hợp chặn ngay chúa tể hệ thống.
Muốn nói Mộ Ngôn vì sao thất thố, vậy thì phải bắt đầu kể từ sau lần Mộ Ngôn và Quý Lan Âm hôn nhau ở vị diện trước ——
Mộ Ngôn vòng phản xạ có hơi dài, sau ngày hôn nhau, Mộ Ngôn nhìn Quý Lan Âm cứ cảm thấy không ổn.
Không phải Quý Lan Âm không ổn, mà là cô không ổn.
Bởi vì ánh mắt cô sẽ không ngừng đảo quanh môi của Quý Lan Âm, rồi những hình ảnh lẩn quẩn trong đầu, không phải là làm sao để hôn đến Quý Lan Âm hít thở không thông, mà là, đè hắn ở trên giường quẹt quẹt.
Đủ loại tà niệm không sao khống chế nổi.
Nhưng mà ——
Nụ cười của Mộ Ngôn biến thái dần, bản thân cô một chút cũng không muốn đè Quý Lan Âm ở trên giường quẹt quẹt đâu.
Đương nhiên, ý niệm đó, lúc Mộ Ngôn sang vị diện này, gặp Vưu Tư, cũng không còn duy trì nữa.
Thế nhưng, vừa rồi ——
Những hình ảnh đó bỗng cứ xuất hiện ở trong đầu của Mộ Ngôn, nhiễu đến Mộ Ngôn tâm thần hoang mang.
Ở phương diện tình dục, Mộ Ngôn vẫn hơi ngây thơ, sau khi bị sét đánh cho ngoài khét trong nộn xong, mới phản ứng lại đó là Vưu Tư muốn hút máu cô.
Bị huyết tộc hút máu là một quá trình hưởng thụ, hơn nữa Vưu Tư đã đầy 18, ít nhất mặt ngoài là đầy 18.
Trời biết cô sẽ làm ra chuyện gì mất.
Chúa tể hệ thống chỉ lo cười, cũng không phát hiện vành tai ký chủ thân ái của nó lúc này đã hồng muốn rỉ máu.
Nếu không, nó nhất định sẽ bắt chộp được nhược điểm của ký chủ mình.
Đó quả thực là nhược điểm để người không sao tin nổi, đó là không chịu nổi thính.
*
Lời t.g: Khụ khụ, không biết các ngươi có thích cách nam nữ chính ở chung với nhau hay không, dù sao ta rất thích.
Cứ viết như vậy!
Mộ Ngôn: Bản thân ta không hề muốn mi mi đâu.
Chúa tể hệ thống: Tin cô mới quỷ.
Mộ Ngôn: Bản thân ta không hề muốn quẹt quẹt đâu.
Chúa tể hệ thống: Tôi tin cô mới có quỷ.
Xin ngàn vạn không cần tin tưởng hai câu trên của Mộ Ngôn, giả đó.
Bản thân cô ta rất rất muốn mi mi và quẹt quẹt.