Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 222: Trêu chọc tận thế (8)




Editor: Tieen

Phía sau, Tô Mộc đang tìm chiếc xe, lắng tai nghe được động tĩnh phía trước.

Chỉ dừng lại một chút, sau đó tiếp tục tìm kiếm.

Một con tang thi thôi...

Trong tay Chu Tử Nghiên có súng, hơn nữa dựa theo cốt truyện ban đầu, lần này cô ấy tỉnh dậy sau khi bị tang thi cào sẽ có dị năng.

Nhưng mà...

Tô Mộc sửng sốt, cơ thể này... Đã không phải cơ thể nhân loại, tang thi sao?

Trải nghiệm cuộc sống của một chủng loại mới, dường như cũng không tệ lắm, chỉ là... Ngửi được hương vị trên người Chu Tử Nghiên từ phía xa truyền đến, cô nuốt nước bọt, món ăn yêu thích của chủng loại mới, cô lại không cách nào chấp nhận.

Khi mấy tang thi lang thang bên kia nhìn thấy cô, chỉ thiếu chút nữa chào hỏi cô.

Tô Mộc tìm được xe bên vách tường cạnh trạm xăng dầu, chiếc xe trực tiếp đâm vào vách tường, trên xe còn có một hòn đá rơi xuống từ nóc nhà đè lên xe làm thủng một cái lỗ lớn trên đỉnh xe, giờ phút này nó đang nằm im ở giữa chiếc xe.


Người bên trong xe hẳn là trước khi xe đâm vào tường đã nhảy ra, cho nên trong xe không có người.

【 Ký chủ, xe này đã hỏng rồi, nếu cô cần một chiếc xe, cửa hàng hệ thống có thể mở ra vì ký chủ bất cứ lúc nào. 】

Cửu Thiên Tuế từng giây từng phút cũng không quên quảng cáo cho cửa hàng hệ thống.

Tô Mộc vươn tay, dùng sức dời hòn đá đi.

Nhìn bộ dạng này, dường như xe đã bị hỏng, Tô Mộc mở cửa xe, bụi bặm bên trong xe khiến cô phải nheo mắt.

"Ầm ầm ầm ——" một trận tiếng động vang lên, đám tang thi xung quanh trạm xăng dầu đều bị hấp dẫn lại đây.

[ Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804 ]

"Grừ grừ grừ..." Tang thi hướng về phía Tô Mộc gào thét, có vẻ trách cô làm ầm ĩ, khiến bọn chúng tưởng có đồ ăn ngon.

Ánh mắt lạnh lùng của Tô Mộc đảo qua, đám tang thi cảm nhận được một cổ uy áp, rụt đầu lại muốn đem bản thân giấu đi.


Phần đỉnh xe bị lõm xuống trước mắt đã được Tô Mộc phục chế lại, nhưng đỉnh xe vẫn rách nát gồ gề như cũ, chỉ là người có thể tiến vào bên trong xe.

Thử khởi động xe, vậy mà có thể khởi động được, chỉ là... Có một cái bánh xe bị nổ lốp.

"Tìm bánh xe." Tô Mộc nói với đám tang thi đứng bên ngoài xe, đầu đang co rụt lại.

Đám tang thi đầu tiên là sửng sốt, muốn hướng về phía cô thét lên, nhưng lại không dám, một bộ dáng tay chân sợ hãi, giống như mấy cậu bé ngốc.

"Bánh xe." Tô Mộc vươn tay chỉ vào lốp xe, nói cho bọn họ biết là thứ gì.

Đám tang thi tôi nhìn bạn, bạn nhìn tôi, sau đó tản ra.

Không bao lâu, liền nhìn thấy có tang thi kéo bánh xe lại đây, hướng về phía Tô Mộc "grừ grừ grừ" như muốn tranh công.

Sau khi Tô Mộc đổi bánh xe xong, thử khởi động xe, có thể lái được nhưng mà rung lắc dữ dội.


Lái xe đến ngôi nhà Chu Tử Nghiên nghỉ ngơi ở phía trước, bên ngoài có một con tang thi đang lắc lư.

Trong nhà, Chu Tử Nghiên lo lắng đến mức mồ hôi nhễ nhại, rất mong chờ Tô Mộc sớm trở về.

Nghe được tiếng xe bên ngoài, cô thật cẩn thận thò đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, đúng lúc bị tang thi bên ngoài thấy được.

Tang thi bổ nhào vào cửa sổ trong tích tắc, Chu Tử Nghiên sợ hãi đến mức lùi lại phía sau, lảo đảo suýt nữa thì vấp ngã.

Sau khi phản ứng lại, vô thức đi đến chống lại cánh cửa sắp đổ.

Nhưng tang thi đã nhanh hơn cô một bước, tìm được cánh cửa, nhào về phía cô.

Chu Tử Nghiên tim đập mãnh liệt, tay cầm súng đầy mồ hôi...

"Xoạt ——" một âm thanh vang lên.

Chu Tử Nghiên cảm giác trên người có chất lỏng tràn ra, cánh tay tê dại, bên tai chỉ có tiếng tim đập.

"Thịch thịch thịch thịch..." Từng tiếng từng tiếng, rõ ràng như vậy.
☆☆☆☆☆

19/2/2022