Xuyên Nhanh Chi Nữ Phối Tài Thị Lão Đại

Chương 67




Sau khi Thẩm Mậu Tùng qua đời, Bạch Sương quay về biệt thự ký túc xá <Động tâm 99 lần> năm xưa.

Cô đã mua tòa biệt thự này lại từ sớm, tòa biệt thự lớn như vậy, mà chỉ có một mình cô, lại không phải chỉ có một mình cô.

Cô đi tới hạ lưu hồ nhân tạo quen thuộc, nằm xuống, nghiêng người chính là ngôi mộ của Cận Diễm.

Bạch Sương không hỏa táng Cận Diễm, mà an táng anh ở nơi đây.

Đây là nơi mà họ gặp mặt nhau lần đầu tiên.

"Ba đi rồi, ông ấy ra đi rất thanh thản." Bạch Sương vuốt ve tấm bia mộ lạnh băng, trên khóe môi lại có ý cười nhè nhẹ.

"A Cận, em có thể đến với anh rồi."

Ngay trong đêm này, Lâm Ấu Điềm nhận được một tin nhắn hẹn giờ của Bạch Sương.

Thời điểm cô ấy nhìn thấy dòng tin nhắn này, cô ngay lập tức nhảy xuống giường và vội vã ra khỏi nhà.

[Tiểu Sương Sương: Điềm Điềm, tới biệt thự ký túc xá xử lý thi thể giúp tớ, hãy chôn tớ cùng với A Cận.]

Bạch Sương đã tặng biệt thự ký túc xá này lại cho Lâm Ấu Điềm, bởi vì nếu nó thuộc quyền sở hữu của người khác, cô sợ rằng cô và Cận Diễm sẽ không có cách nào chôn ở đây được.

Mà sau khi Thẩm Mậu Tùng qua đời, sản nghiệp to lớn của Thẩm thị đều rơi vào đầu của Bạch Sương.

Trước khi chết Bạch Sương đã lập xong di chúc, toàn bộ gia sản đều sẽ được quyên tặng cho đội ngũ y tế chuyên nghiên cứu các phương pháp điều trị bệnh AIDS.

Cũng chính nhờ vào khoản đầu tư khổng lồ này của Bạch Sương, mà trong tương lai, đội ngũ y tế này thực sự đã nghiên cứu ra được một loại thuốc có thể điều trị tận gốc căn bệnh AIDS.

Tạm thời không kể tới việc giá cả của loại thuốc này có đắt hay không, đơn giản mà nói thì sự cống hiến của Bạch Sương cho nền y học cũng đủ để được mọi người ghi lòng tạc dạ.

Mà cái chết của Bạch Sương, cũng gây nên một trận chấn động trong giới giải trí.

Cơ thể của Bạch Sương luôn rất tốt, mọi người đều nhìn thấy rõ như ban ngày.

Sau khi Thẩm Mậu Tùng qua đời cô cũng đi theo, không có ai cảm thấy cô là bởi vì đau buồn quá độ, mà lại suy đoán rằng, nếu như không phải vì Thẩm Mậu Tùng, thì cô ấy sớm đã không muốn sống nữa rồi.

Do đó lại có người phổ cập về đoạn tình yêu sâu đậm của Bạch Sương và Cận Diễm.

Ba mươi lăm năm trước, đoạn video quay lại cảnh cầu hôn của Cận Diễm với Bạch Sương ở trên sân khấu trao giải Kim Ưng lại được cư dân mạng lục lên, và trở nên thịnh hành trên toàn bộ mạng lưới Internet trong một khoảng thời gian.

Bất kể trong thời đại nào, tình yêu chân thành, thuần khiết, đẹp đẽ, đều có thể lay động lòng người một cách sâu sắc.

Trong thời điểm này, tỷ lệ kết hôn trên toàn thế giới đều trở nên rất thấp, nam nam nữ nữ trong nước đều bận rộn với việc kiếm tiền, phim thần tượng chiếu cũng không ai xem.

Mọi người đều cảm thấy trò chơi tình yêu này đối với bản thân họ mà nói thì luôn nằm ngoài tầm với.

Căn bản cũng không tin tưởng vào tình yêu.

Nhưng sau cái chết của Bạch Sương, mối tình đẹp đẽ của cô và Cận Diễm được lật lên, làm cho vô số người cảm động, đồng thời như một chất kích thích thúc đẩy tỷ lệ kết hôn trong nước tăng lên!

Đây là chuyện mà ngay cả Nhà nước cũng không ngờ tới.

Thế là câu chuyện của Bạch Sương và Cận Diễm được biên soạn thành sách giáo khoa dùng để giáo dục ngoại khóa, để các em học sinh thấy được vẻ đẹp của tình yêu, hi vọng bọn chúng có thể tin tưởng vào tình yêu.

Thẩm Bạch Sương và Cận Diễm, hai cái tên này được truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, dần dần trở thành một thời kỳ nhất định trong tương lai, hai cái tên đại diện cho tình yêu.

*Hoàn*

* * *

Đây là một nơi nồng nặc mùi thuốc khử trùng, bệnh viện.

Bạch Sương vừa tỉnh lại đã nhịn không được mà nhăn mày.

Cô không thích mùi này.

"Cô Lâm, đã kiểm tra xong, trái tim không hề xuất hiện bất cứ tình huống bài xích nào, trái tim này đã hòa nhập hoàn hảo vào cơ thể cô, chúc mừng cô!" Y tá mặc trang phục màu hồng vui vẻ nói chúc mừng cô.

"Ừm, cảm ơn." Bạch Sương vẫn chưa biết nội dung cốt truyện của thế giới này, chỉ có thể trả lời một cách mơ hồ, cô xuống giường chuẩn bị rời đi.

Ngay khi cô ngẩng đầu nhìn ra ngoài cánh cửa, liền nhìn thấy một bóng người đang né tránh cực nhanh.

Ai đang nhìn trộm cô vậy?

Khi Bạch Sương đi ra khỏi phòng khám, có một người đàn ông cao to anh tuấn đi tới, trên tay anh ta cầm theo hai ly trà sữa.

"Tôi đã mua nhiều một ly, ly này tặng cho cô đi." Người đàn ông lấy một ly trà sữa trong đó đưa cho Bạch Sương, trong ánh mắt ngập tràn mong đợi rằng cô sẽ nhận lấy.

Bạch Sương hơi hơi nhíu mày, "Tôi không thích uống cái này."

Cô ở trong lòng hỏi Lãn Đản: "Thần sa ngã đang ở đâu?"

Lãn Đản đưa ra vị trí, Bạch Sương liền quay đầu rời đi.

Giản Dật Mặc mất mát nhìn theo bóng lưng đang bỏ đi của cô, lẩm bẩm một mình: "Sao lại không thích được chứ? Trước kia cô ấy thích uống nhất chính là vị trà sữa này.."

Trên đường tìm kiếm thần sa ngã, Lãn Đản truyền nội dung cốt truyện của thế giới này cho Bạch Sương.

Cơ thể mà Bạch Sương xuyên vào lần này, có tên là Lâm Bạch Sương.

Lâm Bạch Sương từ nhỏ đã có bệnh tim, cơ thể luôn rất kém, nhưng cũng chưa bao giờ tìm được một trái tim phù hợp.

Cho đến một năm trước, cuối cùng cũng tìm được một trái tim có thể thay cho cô ấy, ca phẫu thuật cũng rất thành công, cô ấy không xảy ra bất cứ một tình huống khác thường nào.

Cuộc đời của Lâm Bạch Sương cuối cùng cũng có thể mở ra một chương mới.

Nhưng ai có thể ngờ rằng, chương mới của cô ấy lại gặp phải loại tra nam như Giản Dật Mặc, tạo ra bi kịch cho cả cuộc đời của cô.

Giản Dật Mặc có một người bạn gái vô cùng ân ái, tình cảm của bọn họ rất tốt, đã đi đến bước bàn tới việc cưới hỏi.

Nhưng ai có thể ngờ rằng, một trận tai nạn giao thông đã cướp đi sinh mạng của bạn gái hắn ta, làm cho một người con gái vốn dĩ nên trả qua một cuộc đời hạnh phúc với hắn, trở thành ánh trăng sáng không thể xóa nhòa trong trái tim hắn.

Ánh trăng sáng đã hiến tặng trái tim của mình trước khi cô ấy chết, mà trái tim này, chính là trái tim đã hiến cho Lâm Bạch Sương.

Vì tình cảm sâu đậm ấp ủ với ánh trăng sáng không thể từ bỏ được, Giản Dật Mặc đã âm thầm tìm thấy được Lâm Bạch Sương, sau khi xác nhận được cô ấy và trái tim của ánh trăng sáng hòa hợp hoàn hảo, liền bắt đầu mở cuộc tấn công theo đuổi Lâm Bạch Sương một cách mãnh liệt.

Mặc dù Lâm Bạch Sương đã tốt nghiệp đại học, nhưng bởi vì cơ thể của cô ấy yếu ớt trong nhiều năm như vậy, nên trước nay cô vẫn chưa từng yêu đương.

Cô ấy làm sao có thể chống cự được sự theo đuổi mạnh mẽ như vậy, và những lời ngon tiếng ngọt ngọt tới làm người ta phải hoa mắt chóng mặt của Giản Dật Mặc chứ?

Rất nhanh Lâm Bạch Sương đã rơi vào bể tình, yêu đương với Giản Dật Mặc, cũng đi tới bước bàn chuyện cưới hỏi.

Vào thời điểm mà trong lòng Lâm Bạch Sương tràn ngập vui sướng lập kế hoạch chuẩn bị cho hôn lễ của chính mình, cô không biết rằng, trái tim của Giản Dật Mặc đã không còn ở chỗ của cô nữa.

Bởi vì Giản Dật Mặc đã gặp được một người phụ nữ có vẻ ngoài gần như giống hệt với ánh trăng sáng.

Người phụ nữ này có tên Trì Châu Bạch, là y tá mới tới của bệnh viện Hòa Hiệp.

Mặc dù tim của Lâm Bạch Sương không có vấn đề, nhưng mỗi một đoạn thời gian đều phải tới bệnh viện để kiểm tra định kỳ.

Mà Giản Dật Mặc và Trì Châu Bạch gặp nhau, chính là vào lần trước, khi Giản Dật Mặc tới kiểm tra tim cùng với Lâm Bạch Sương.

Ngoại hình của Giản Dật Mặc cao to anh tuấn, tuổi trẻ đầy triển vọng, đẹp trai nhiều tiền, đại đa số các cô gái trẻ tuổi nhìn thấy thì đều không cầm lòng được.

Càng đừng nhắc đến loại người vốn dĩ đã có chút hám tiền và đam mê cái đẹp như Trì Châu Bạch, còn hơi hơi có chút đặc tính của trà xanh.

(Chú thích: Trà xanh dân mạng định nghĩ là dùng để ám chỉ những người con gái có vẻ ngoài thì thanh mát trong lành, hiền dịu dễ thương, cởi mở hiểu chuyện, nhưng thực chất bên trong lại vô cùng xấu xa thâm độc, rất giỏi tâm kế, thích đùa giỡn tình cảm người khác, đặc biệt 99% các cô nàng này luôn có hứng thú xem vào vào những chàng trai là "hoa đã có chủ". Nguồn: Google said)

Là Giản Dật Mặc thấy Trì Châu Bạch nhìn giống với ánh trăng sáng, nên đã đi dụ dỗ cô ta trước.

Cô ta nhìn thấy người đàn ông chất lượng tốt như vậy, tất nhiên sẽ không buông tha.

Cứ như vậy mà Giản Dật Mặc và Trì Châu Bạch ở bên nhau.

Nhưng trong lòng của tra nam Giản Dật Mặc vẫn rất mâu thuẫn.

Một bên là người con gái có vẻ ngoài giống hệt như ánh trăng sáng, một bên là người con cái sở hữu trái tim của ánh trăng sáng.

Hắn rốt cuộc nên chọn ai mới tốt đây?

Ai hắn cũng không muốn làm tổn thương, bởi vì ai cũng có quan hệ với ánh trăng sáng của hắn.

Chính bởi vì như vậy, nên Giản Dật Mặc vẫn luôn lắc qua lắc lại giữa Lâm Bạch Sương và Trì Châu Bạch do dự không đưa ra quyết định, trái phải lượn quanh.

Ở trước mặt Lâm Bạch Sương hắn che giấu sự tồn tại của Trì Châu Bạch, làm cho Lâm Bạch Sương tưởng rằng cô là cô gái hạnh phúc nhất trên thế giới.

Nhưng Trì Châu Bạch lại không vừa lòng, cô ta tìm một cơ hội gặp mặt với Lâm Bạch Sương, vạch trần tất cả mọi thứ.