Xuyên Nhanh Cải Mệnh Em Vẫn Bên Anh Chứ!

Chương 27: Chương 27





Bây giờ là 10h tối, ngoài trời cũng bắt đầu mưa to.

Tư Nam ngồi bên cạnh giường bệnh với vẻ mặt trầm tư, anh nhìn những giọt mưa đang rơi càng lúc càng gây gắt mà não lòng.
Sống lại một lần, anh muốn mọi chuyện thay đổi muốn mọi chuyện khác đi.

Bây giờ vẫn còn kịp.

Thiên Duy vẫn bên cạnh anh, Chú Hoàng cũng còn sống.

Anh nhìn Thiên Duy vẫn ngủ say, khuôn miệng vẽ nên một nụ cười hạnh phúc, vô thức vuốt v e má của cậu.

Anh chợt nhớ lại lúc anh gặp cậu ở kiếp trước.
Lần đầu anh gặp cậu là buổi phỏng vấn lúc cậu ấy vào công ty anh, lúc đó, cậu phải diễn thử một phân cảnh để xem năng lực như thế nào.

Vẻ nghiêm túc và khuôn mặt điển trai của cậu đã thu hút anh.

Anh không biết từ lúc nào mà anh đã bị cậu thu hút.

Sau đó, hai người bắt đầu mối quan hệ.

Mặc dù, anh không thể hiện nhiều nhưng trong lòng anh cậu đã có một vị trí không thể thay đổi.

Lúc cậu gục trên người anh đã khiến anh vô cùng sợ bất giác anh nhận ra bản thân đã yêu cậu nhiều đến thế nào.
Tư Nam nhìn cậu, anh thở dài, đứng dậy bước ra cửa:
- Nên mua gì đó uống thôi.
Tư Nam đến máy bán hàng tự động mua một lon coca.

Bỗng anh nghe tiếng cãi vã ở góc sau của hành làng.

Anh nhăn mặt, đưa lon nước lên miệng uống ngó ra bên ngoài xem.
- Thiệt tình, đây là bệnh viện đó.
Bỗng anh ngạc nhiên khi nhìn thấy hai người họ.


Một người là Thế Thịnh còn một người phụ nữ nữa.

Anh nhìn về phía họ một hồi rồi quyết định đến gần hơn để nghe.
Người phụ nữ có vẻ vô cùng xinh đẹp, mái tóc dài được nhuộm vàng, vẻ mặt như người mỹ vậy.

Tư Nam nhìn là đoán ra được người đó là trợ lý của tên đạo diễn thế Thịnh.
Tư Nam trầm tư, suy nghĩ:
- [Kỳ lạ, sau trước đó mình không thấy cô ta]
Người phụ nữ hằng hộc bảo với Thế Thịnh:
- Anh đó, anh nên biết mình đang làm cái gì chứ, anh chỉ cần làm tốt công việc của anh ấy thôi.
Thế Thịnh tức giận bảo:
- Mấy người xem tôi là thế thân của anh ta đó hả.

Lúc đầu tôi đã nói tôi không muốn rồi cũng tại các người ép tôi.

Được thôi, nếu muốn tôi đóng thế thì tôi sẽ làm cho các người biết mặt.

Tôi sẽ khiến danh tiếng của anh ta bị hủy hoại.
Người phụ nữ đó tức giận tát vào mặt Thế Thịnh.
- Sao anh có thể nói vậy chứ đó là anh trai của anh đấy.
Tư Nam ngạc nhiên quay đầu lại nhìn cả hai.

Bỗng anh hốt hoảng nếp sang chỗ khác vì cô gái kia bước ra ngoài.

Còn tên Thế Thịnh không biết thật giả kia thì đứng ngơ ra.

Tư Nam nhìn một hồi rồi đi theo cô gái.

Anh theo cô đến một căn phòng, khi nhìn thấy cô ta bước vào trong anh liền lại gần nhìn vào bên trong.

Anh tròn xoe mắt, ngạc nhiên nhìn người nằm trên giường, tên đó nhìn rất giống với Thế Thịnh.

Anh trầm tư gì đó.

Bỗng cánh cửa mở ra, người phụ nữ đó bước ra, nghiên nghị nhìn anh:
- Anh bước vào đi, đừng đứng ở bên ngoài dòm ngó như tên trộm vậy?
Tư Nam cười lên rồi bước vào.

Cô gái bước đến chiếc ghế kế bên giường và ngồi xuống vẻ mặt cũng rất trầm tư.

Tư Nam đứng quan sát một hồi.
Cô gái lên tiếng:
- Anh là ai?
Tư Nam nhún vai bảo:
- Cô mời tôi vào đây chỉ để hỏi tên thôi sao? Cô trợ lý xinh đẹp, Vương Vy.
Đúng rồi, cô gái đó tên là Vương Vy, một thư ký tài năng bên cạnh Thế Thịnh cũng là vị hôn thê của anh ta.

Vương Vy quay sang nhìn Tư Nam.
- Nếu anh là nạn nhân của tên ngốc đó thì cho tôi xin lỗi, tôi sẽ bồi thường cho anh.
Tư Nam chẳng nói gì trực tiếp bước lại gần túm lấy cổ áo của cô ta.

Anh gào lên:
- Cô nghĩ một câu xin lỗi, một chút bồi thường là xong sao, đừng có ngạo mạn những gì các người gây ra cho em ấy tôi sẽ bắt các gời trả giá.
Vương Vy ngạc nhiên nhìn anh.

Cô chẳng thể nói gì nữa.

Không khí cũng trở nên ngột ngạt.

Tư Nam thả tay ra.

Anh chỉnh lại bộ vest của mình.

Giọng trầm trầm vang lên:
- Người nằm trên giường là Thế Thịnh sao?
Vương Vy im lặng một lúc mới gật đầu.
Tư Nam tiếp tục hỏi:
- Còn người kia là...!anh em sinh đôi của anh ta.
Vương Vy tiếp tục gật đầu.
Tư Nam cười lên rồi bảo tiếp:
- Đại khái thì tôi đã hiểu.

Vậy cô có muốn khôi phục danh tiếp cho anh ta không?
Người phụ nữ quay mặt lên nhìn anh ta với vẻ ngạc nhiên.

Như nhìn ra ý định của anh cô hốt hoảng đứng dậy, rồi bảo:
- Chẳng lẽ anh muốn công khai thân phận của tên đó.

Không được đâu, Thế Gia sẽ cho phép làm việc đó.
Tư Nam liên bảo:
- Chuyện này có liên quan đến Thế Gia sao? Tại sao họ không cho phép chứ? Đừng bảo là muốn xam như tên kia không hề tồn tại đấy?
Trong đôi mắt của cô thoáng chút u buồn, cô bước lại gần Thế Thịnh, đứng đó một hồi liền bảo:
- Chẳng may là như vậy, từ khi sinh ra số của hộ đã được định sẵn rồi, một người là Gia chủ đời tiếp theo còn một người mãi mãi là cái bóng của người kia, chuyện này không thể thay đổi được nữa.
Tư Nam trầm ngâm suy nghĩ.

Anh biết các đại gia tộc có nhiều chuyện rất phức tạp nhưng không thể tưởng tượng lại có những chuyện như vậy.

Chả trách tên kia lại gây chuyện mà không cần suy nghĩ như vậy, có lẽ hẳn chỉ muốn đòi lại chút công đạo cho chính mình.

Nhưng hắn dám động đến người của anh thì không thể tha thứ được.
Anh quay đi vẻ mặt nghiêm nghị nói với cô:
- Cô đừng vội từ chối, đợi vài ngày rồi hẳn trả lời.
Nói rồi anh rời đi để lại cô không hiểu chuyện gì.
Sau đó, anh trở về phòng báo lại với Dương Hoàng những chuyện mình phát hiện ra.

Ngày hôm sau, An Anh và Thanh Hùng cũng trờ về đem về khá nhiều bằng chứng.

Thiên Duy cũng đã được hạ sốt và được anh đưa về chung cư của mình.

Ngay sau đó, anh theo Dương Hoàng đến Thế Gia bàn bạc.
Thế Gia lúc đầu có vẻ rất kiên quyết.


Người đứng đầu bọn họ là bà lão khá là khó tính.

Nhưng họ có vẻ kiên dè với Chú Hoàng nên cuối cùng cũng đồng ý thỏa thuận của chú là sẽ công khai mối quan hệ của anh cặp anh em họ và cả những bằng chứng mà Tư Nam tìm được.
Sau khi bước ra khỏi Thế Gia, chú Hoàng mới thở dài kéo cà vạt ra.

Tư Nam nhìn ông ấy thầm cười.
Anh cũng nổi hứng châm chọc chú ấy:
- Sao hôm nay không thấy chú thỏ con của chú đâu rồi?
Chú nhìn anh, hằn hộc, gõ vào đầu anh:
- Nhóc con, chú giúp mày nhiều như vậy mà còn ở đây châm biến ta, đúng là không có lương tâm mà.
Tư Nam cười cười xoa xoa lấy đầu.
- Cháu lo cho chú thôi mà.
Chú Hoàng nói to:
- Nhóc nên tự lo cho mình đi.

Đúng rồi, cô thư ký đó cháu định làm gì?
Tư Nam lúc nãy còn cười nói lập tức trầm mặc ngay lập tức:
- Con thấy cô ấy rất chăm chỉ, cũng được việc hơn nữa chú cũng đã bảo cô ấy ra khỏi tổ chức đó rồi mà.
Chú Hoàng thở dài:
- Ta chỉ sợ cô ta lợi dụng con...
Tư Nam lập tức cương quyết trả lời ngay lập tức:
- Sẽ không có chuyện đó đâu.
- Con chắc chắn chứ?
- Con chắc chắn.
Chú Hoàng nhìn vẻ mặt cương quyết của anh cũng chẳng nói gì nữa chỉ yên tĩnh dựa lưng vào ghế nghĩ ngơi.

Tư Nam cũng yên tĩnh hẳn.
Sau đó, anh giao mọi chuyện cho An Anh giải quyết còn bản thân về chăm sóc cho Thiên Duy.

Anh đã ngồi bên cạnh cậu suốt cho đến lúc cậu tỉnh lại.
Mọi chuyện như đã được giải quyết hẳn..