Xuyên Nhanh Các Nam Chủ Hình Như Đều Quấn Lấy Ta

Chương 39: 39: Ta Là Ma Cà Rồng Đại Nhân 2





...Quân Niệm nhìn cô rồi ra hiệu, Khuynh Hạ nhảy từ trên cây xuống rồi ra chào hỏi vài vị khách ko mời mà đếnCô tươi cười rồi đứng trước đoàn người mà nói: "Xin chào! Trông mọi người vui vẻ quá nên cho tôi tham gia với!"Tên đoàn trưởng nhận ra cô rồi mỉa mai: "Tưởng ai, hóa ra là con ả ma cà rồng Khuynh Hạ..."Quân Niệm nghe vậy liền tức giận mà tiến lên đứng cùng cô rồi nói: "Ngâm miệng vào! Các ngươi tự ý vượt ranh giới thì cũng đừng trách ta ko nể tình"Tên đoàn trưởng hét lên: "Ha! Tên nhóc nhà ngươi là cũng đòi oánh, tao muốn oánh với ả Khuynh Hạ hơn ngươi!"Quân Niệm phát ra ánh sáng màu đỏ xung quanh người, hắn ngay chóng tung chiêu rồi hạ từng tên đến khi còn mỗi tên đoàn trưởng.Cô lúc này vắt vẻo mà ngồi trên cây xem phim mà ăn bỏng ngôTiểu Niệm hiện ra than thở: "Kí chủ của tôi ơi! Cô có thể giúp nam chủ có được ko hả? "Khuynh Hạ nhàn nhạt liếc nhìn hắn rồi nói: "Hắn tự lo được..."Tiểu Niệm bực tức mắng rồi offline: "Kí chủ ko biết thương hoa tiếc ngọc!"Lúc này tên đoàn trưởng kia rút ra 1 thanh kiếm màu trắng bạc rồi khiêu khích hắn, Khuynh Hạ nhìn thanh kiếm rồi nhớ lại cốt truyện.

Hình như là thanh kiếm này có ngâm nước thánh mà nước thánh có thể gây cho ma cà rồng bị thương chứ ko chết.

Thấy sắp đến lúc đoạn nam chủ bị thương thì cô nhảy từ trên cây xuống rồi đến gần hắn mà dặn dò: "Thanh kiếm đó có ngâm nước thánh! Cẩn thận!"Quân Niệm nhìn cô rồi gật đầu lao đến oánh tên đoàn trưởng kia.

Tên kia cũng ko vừa mà lấy thanh kiếm ra đỡ chiêu cứ thế mà cả 2 có vẻ ngang sức nhau....Oánh nhau 1 lúc thì phần thắng cũng dần nghiêng về nam chủ thì bỗng tên đoàn trưởng kia chơi dơ mà cầm lọ nước thánh từ đâu ra rồi hất về phía Quân Niệm.


Cũng vì bất ngờ ko phòng bị kịp lên hắn dù né nhưng vẫn bị trúng 1 ít, tuy ko nhiều nhưng sát thương cao nên hắn có chút choáng váng.Khuynh Hạ lúc này cũng tung chiêu hạ gục tên kia rồi cô có chút lo lắng hỏi: "Quân Niệm! Ngươi ổn chứ?"Hắn lắc đầu nói ko sao, cô đành làm người tốt mà bế hắn kiểu công chúa rồi làm phép dịch chuyển để về nhà.Quân Niệm bị bế nên tai ửng đỏ rồi ấp úng: "Khuynh...!Khuynh Hạ! Bỏ xuống đi...!tự...!tự đi được mà!"Cô cúi xuống nhìn hắn rồi nói: "Nằm im! Bị thương thì ngoan ngoãn tí đi"[Tinh tinh~ Độ hào cảm của nam chủ dành cho kí chủ tăng +5, hiện tại là 45]Haizz! Thích bỏ mọe còn bày đặt ngại...!Nam chủ này não tàn ghê á :))Bỗng lúc này Khuynh Hạ cảm nhận được tim có chút nhói đau, điều này báo hiệu là đá ranh giới bị vỡ.

Theo nguyên tác là vì lo cho đá ranh giới nên nguyên chủ bỏ mặc nam chủ 1 mình.

Vỗn dĩ đá ranh giới rất quan trọng vì nó liên kết với thân thể nguyên chủ nên cô cảm thấy nguyên chủ làm vậy cũng ko sai điThấy cô có chút khó chịu nên hắn liền hỏi: "Có chuyện gì vậy?"Khuynh Hạ bình tĩnh lại rồi nói: "Đá ranh giới bị vỡ!"Quân Niệm có chút khẩn trương vì hắn biết đá ranh giới liên kết với chủ nhân của nó nên hắn giục cô: "Vậy cứ đi xem nó trước đi ko cần lo cho tôi đâu..."Cô liếc nhìn hắn rồi nói: "Ngươi quan trọng hơn!"Nói xong cô bế theo hắn mà dịch chuyển về nhà rồi kêu quản gia chuẩn bị 1 phòng cho hắn mà trị thương[Tinh tinh~ Độ hào cảm của nam chủ dành cho kí chủ tăng +5, hiện tại là 50]Cô lúc này dịch chuyển rồi đáp xuống trước viên đá ranh giới, viên đá bị vỡ 1 đường do vết chém thì chứng tỏ người phá là nhân loài.

Khuynh Hạ liền cắt đầu ngón tay để 1 vài giọt máu nhỏ xuống viên đá.

Giọt máu nhỏ xuống viên đá liền hồi phục nguyên vẹn rồi tỏa ra ánh sáng màu tím nhàn nhạt rất đẹp.Lúc này có tiếng sột soạt nên cô quay ra rồi nói to: "Ai vậy? Ra đây mau!"Cô tiến tới phía phát ra tiếng động rồi phát hiện ra có 1 đứa nhóc bị thương mà gục xuống dưới gốc cây.

Vết thương nằm ở bụng nên máu thấm ra rất nhiều.

Cô liền tiến tới nhấc đứa bé đó lên rồi dịch chuyển về nhà trị thươngHaizz!! Tự nhiên lòi đâu ra 2 đứa bị thương, chỉ mệt cô phải vác về.


Tự nhiên làm người tốt cũng khổ ghê...Khuynh Hạ lúc này ngồi trên sofa rồi gọi hệ thống: "Tiểu Niệm! Đứa bé kia là sao?"Tiểu Niệm xuất hiện rồi lục cốt truyện mà giải thích: "Theo nguyên tác là sau khi nguyên chủ bỏ mặc nam chủ thì cô ấy phát hiện ra đứa bé đó nên đem về chữa trị.

Vốn dĩ tính nguyên chủ rất vô tâm nhưng cô lại rất thích trẻ con nên vì chữa đứa bé đó mà quên mất nam chủ.

Về sau thì đứa nhỏ đó rất thích nguyên chủ và muốn đi theo nhưng nguyên chủ lại khuyên mà thả đứa bé đó về với nhân loại vì nhóc đó ko thích hợp ở đây.

Sau đó nguyên chủ cũng cho đứa bé đó 1 số tiền để về nhà rồi từ đó ko biết tung tích ở đâu..."Quản gia liền bước về phía cô rồi nói: "Thưa ngài! Đứa bé nhân loài kia đã tỉnh rồi ạ!"Cô nhìn quản gia rồi ra lệnh: "Ta biết rồi! Ngươi hỏi nhóc đó có muốn ăn gì ko rồi bê lên ít đồ cho nhóc đó ăn"Quản gia tuân lệnh rồi làm theo, cô lúc này đi nên phòng trị thương của nam chủ.

Đứng ngoài của cô thấy nam chủ vẫn còn đang thẫn thờ nên cô liền bước vào hỏi: "Sao rồi! Đã đỡ hơn chưa?"Hắn nhìn cô rồi lắc đầu.


Đau 1 ngoài da có sao đâu, quan trọng là vừa nãy hắn dính thích của cô nên đến giờ vẫn ngơ ngác.Hóa ra hắn lại quan trọng với cô đến thế.

Nghĩ đến lúc đỏ khiến mặt hắn đỏ ửng lên...[Tinh tinh~ Độ hào cảm của nam chủ dành cho kí chủ tăng +5, hiện tại là 55]Thấy thông báo hiện lên khiến cô ko khỏi ngạc nhiên, nãy giờ cô có làm gì đâu sao tự nhiên độ hào cảm lại tăng...?....________________________________Đôi lời tâm sự: Mấy ngày nay tôi dừng sáng tác cho lũ bạn đọc thử truyện thì bọn nó nhận xét là cốt truyện thì hay rồi mà hơi thiếu cảnh H và nên cho thêm vài chặng SE (Sad Ending) >:vThì vốn dĩ là tôi cũng có nghĩ đến trước khi sáng tác truyện này cơ nhưng mà tôi ko thích vì: -Thân là tác giả thì tôi ko muốn nhân vật Khuynh Hạ của tôi phải vướng vào cái kết SE vì nó rất buồn nên mỗi chặng tôi đều phải nghĩ cái kết sao cho nó HE (Happy Ending) đến muốn trầm kẻm luôn :v -Còn vì lí do tại sao lại ko có cảnh H thì vì tôi muốn nhân vật Khuynh Hạ này của tôi ko cần công lược nhiều mà nam chủ vẫn tự đổ.

Nên truyện này tôi vẫn giữ vững quan điểm là ko cảnh H =))Thật ra là đéo biết viết H thôi chứ lí do xàm l*n trên là tôi tự bịa đó :)) Mong mn vẫn ủng hộ truyện để tôi có động lực sáng tác >:))....