Hướng Yên Nhiên, tằng tôn nữ của tiền Tể tướng Hướng Mẫn Trung, đó chính là thiếu nữ nho nhã mà Triệu Húc lựa chọn. Chuyện này vừa nằm trong dự liệu của Triệu Nhan, vừa năm ngoài dự liệu của hẳn. Xem ra hân đến đây tuy rằng đã thay đổi rất nhiều lịch sử, nhưng có chút lịch sử vẫn phát triển theo quỹ tích cữ Ví dụ như vị Hướng Yên Nhiên này vẫn như cũ trở thành thê tử của Triệu Húc, cũng là Hoàng hậu tương lai của Đại Tống.
- Thì ra là thế, không nghĩ tới cuối cùng là Yên Nhiên muội muội chiếm được vị trí Hoàng hậu! Triệu Nhan vẽ đến nhà nói chuyện này cho Tào Dĩnh, kết quả Tào Dĩnh nhẹ giọng lấm bẩm.
- Sao vậy? Nương tử nàng biết Hướng tiểu nương tử kia sao? Triệu Nhan nghe được lời nói của Tào Dĩnh không khỏi kỳ quái hỏi. Hướng Yên Nhiên còn chưa thành thân chính thức với Triệu Húc, cho nên còn chưa tính là chị dâu của Triệu Nhan.
- Ha ha, đương nhiên là biết. Yên Nhiên muội muội là thành viên của Văn hôn xã của chúng ta, coi như là có chút quan hệ với ta. Nhưng ở trong nhà chúng ta, ta cũng không phải là người có quan hệ tốt nhất với nàng. Tào Dĩnh cười mở miệng nói, nói xong lời cuối cùng còn cố ý dừng lại nhìn Triệu Nhan, dường như muốn trêu chọc Triệu Nhan.
- Ồ, chăng lẽ trong nhà còn có người có quan hệ thân thiết hơn với Hướng tiểu nương tử sao? Triệu Nhan nghe đến đó cũng không khỏi kinh ngạc hỏi.
- Đương nhiên, Uyển Linh tỷ tỷ và Yên Nhiên muội muội là bạn thân. Phu quân cũng biết Uyển Linh tỷ tỷ là cán bộ chủ chốt của Văn hôn xã. Hơn nữa nàng còn là người kéo Yên Nhiên muội muội vào Văn hôn xã. Trước kia hai người luôn đi với nhau, tình cảm rất tốt. Tào Dĩnh cười mở miệng nói, ở danh viện thành Đông Kinh, mọi người đều có liên hệ với nhau, chỉ là có một số quan hệ tốt, một số quan hệ bình thường mà thôi.
- Ha hả, không nghĩ tới Thái tử phi được chọn là thành viên của Văn hôn xã. Xem ra Văn hôn xã của các nàng có lực ảnh hưởng không nhỏ đấy! Triệu Nhan nghe đến đó không khỏi kinh ngạc cười nói, lúc trước thành lập Văn hôn xã chỉ là lời nói đùa nhất thời của Triệu Nhan. Lại không nghĩ rằng Tào Dĩnh lại coi là thật, hơn nữa còn thành lập ra Văn hôn xã. Mấy năm nay, bằng sự cố gắng của các nữ tử quý tộc, Văn hôn xã đã trở thành một lực lượng không thể xem thường. Có không ít nữ tử đã nhận tuyên truyền lý luận của Văn hôn xã, kéo thời gian lập gia đình của mình muộn hai năm. Tuy rằng ở đời sau vẫn xem là tảo hôn, nhưng đã tiến bộ không ít so với trước rồi
- Đó là đương nhiên, phu quân không phải sắp xuất bản một tờ báo sao? Các tỷ muội có tài văn chương ở Văn hôn xã chúng ta đều xoa tay, chuẩn bị sáng tác văn chương ở trên báo các chàng, dùng để tuyên dương tôn chỉ của Văn hôn xã chúng ta! Tào Dĩnh cười ha hả mở miệng nói.
- A? Không nghĩ tới tin tức của các nàng nhanh nhạy như vậy, thậm chí ngay cả chuyện xuất bản báo cũng biết. Hơn nữa còn có thể nghĩ đến dùng báo chí tuyên dương tôn chỉ của các nàng, xem ra ta thật đúng là xem thường các nàng rồi. Triệu Nhan nghe đến đó cũng không khỏi kinh ngạc nói, báo chí còn chưa phát hành chính thức, Tào Dĩnh các nàng liền đã biết lợi dụng công cụ dư luận này, đây cũng là một quyết định rất thông minh.
- Ha ha, đó là đĩ nhiên, Uyển Linh tỷ tỷ quản lý trường học nữ. Bình thường rảnh rỗi luôn giúp ta duy trì hoạt động của Văn hôn xã. Sau khi nàng biết sắp xuất bản báo chí thì ngay lập tức nghĩ đến dùng báo chí để tuyên truyền tôn chỉ của Văn hôn xã chúng ta. Nhìn thấy bộ dáng giật mình của Triệu Nhan, Tào Dĩnh che miệng phát ra một trận tiếng cười trong trẻo.
- Phu quân, trong khoảng thời gian này ta nhận rất nhiều oan ức. Chẳng những cho chàng và Ngọc Như viên phòng, hơn nữa còn xử lý hôn lễ cho chàng và Uyển Linh tỷ tỷ, lẽ ra hôn lễ này vốn là không nên làm. Nhưng ta vẫn đồng ý, người ngoài không biết còn nói này nói nọ về ta thế nào đấy. Phu quân cảm thấy nên làm thế nào để bồi thường cho ta đây? Lúc này ánh mất Tào Dĩnh bỗng nhiên ngập nước, sau đó vẻ mặt tủi thân tiến đến bên cạnh Triệu Nhan nói.
Tuy rằng lời nói của Tào Dĩnh mang theo vài phần đùa giỡn, nhưng sau khi Triệu Nhan nghe xong vẫn như cũ có chút áy náy, dù sao đứng ở góc độ của Tào Dĩnh thì đích thật là chịu không ít oan ức. Đặc biệt là hôn lễ của Âu Dương Uyển Linh, vốn nạp thiếp thì không căn phải cử hành hôn lễ long trọng như vậy.
Nhưng Tào Dĩnh chẳng những đáp ứng mà còn tự mình giúp đỡ tổ chức. Đây đối với bất kỳ nữ tử nào thì cũng không phải là một chuyện dễ dàng.
- Nương tử muốn bồi thường gì đây? Chỉ cần vi phu có thể làm được, tuyệt đối sẽ không từ chối! Triệu Nhan lập tức vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Ha ha Nhìn thấy bộ dáng nghiêm túc của Triệu Nhan, Tào Dĩnh cũng lập tức cười ra tiếng, sau một lát mới mở miệng nói: - Phu quân tưởng thật à? Ta có thể gả cho phu quân, hơn nữa sắp sinh con trai. Sau này không còn gì để cầu nữa, chẳng qua tên của con trai vẫn chưa được đặt. Phu quân có thể lấy một cái tên nào dễ nghe không?
Nghe được Tào Dĩnh muốn mình đặt tên cho con trai, Triệu Nhan không khỏi nhức đầu. Tên của người xưa phần lớn chỉ có một chữ, chính là thêm một chữ bên cạnh họ trở thành tên. Thậm chí vào triều Tống trước đó, tên có ba chữ rất bị kì thị, ví dụ như Lý Thế Dân đầu thời Đường, bị người mắng là người Hồ, cũng là một trong những nguyên nhân mà tên của huynh đệ bọn họ bị người đời lên án.
Tuy nhiên Triệu gia ở triều Tống cũng là người Hán chính thống, nam tử trong gia tộc đều chỉ có một chữ. Hơn nữa tên của nam tử cùng một hệ rất có quy tắc, ví dụ như bốn huynh đệ Triệu Nhan, tên của bốn người đều có bộ chữ “Diệp”. Ví dụ như Triệu Húc và Triệu Nhan, về phần đời sau của bọn họ, dựa theo quy củ của gia tộc, tên của mọi người hắn là có bộ chữ “Nhân”. Nói cách khác, nhỉ tử của Triệu Nhan chỉ có thể đặt một cái tên có bộ chữ "Nhân" trong đó.
Chữ có bộ chữ "Nhân" xem như khá thông thường, có lẽ từ người ngoài nhìn vào thì đặt một cái tên cũng không phải là một chuyện khó. Nhưng phải biết rằng gia tộc Triệu thị có lịch sử hơn trăm năm, nam tử cùng vai vế càng ngày càng nhiều. Triệu Nhan có không ít anh em họ đều đã có con trai, những đứa bé này sau khi sinh ra đều được lấy tên có bộ chữ "Nhân". Cứ như vậy, chữ phù hợp với yêu cầu tự nhiên là càng ngày càng ít, Triệu Nhan vốn đã cảm thấy việc đặt tên là vô cùng đau đầu, hiện tại bảo hắn lựa chọn một cái tên trong phạm vi có hạn, với hẳn mà nói đã khó càng thêm khó.
- Nương tử, nàng là tài nữ nối tiếng ở Đông Kinh, nếu không thì nàng đặt tên cho đứa bé cũng tất tốt! Triệu Nhan vất óc suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng cười hì hì nói với Tào Dĩnh, hắn thật sự nghĩ không ra tên gì dễ nghe, hơn nữa còn phải có bộ chữ "Nhân".
Nhìn thấy bộ dáng vô lại của Triệu Nhan, Tào Dĩnh không kìm nổi lại cười ra tiếng, toàn bộ Đại Tống đều biết Triệu Nhan có tài hoa hơn người, nhưng chỉ có các nàng người trong nhà mới biết được, kỳ thật Triệu Nhan ngay cá dùng bút lông để viết còn không được, thậm chí có vài chữ ít gặp hân còn không biết. Vì thế đưa đến không ít chê cười, hiện tại để hắn đặt một cái tên dễ nghe cho con, với hắn mà nói thật sự là một chuyện vô cùng khó khăn.
- Quyết định vậy đi, không phải chỉ là một cái tên thôi sao. Ta đi cầu phụ hoàng ban cho một cái tên, miễn cho ta lại vì chuyện này mà ăn ngủ không yên! Triệu Nhan lập tức vỗ ngực cam đoan, chưa làm phụ thân thì rất khó cảm nhận đau khổ cho việc đặt tên cho con. Nhưng may mắn còn có Triệu Thự, ông ta là tổ phụ của đứa bé, đặt tên là chuyện nên làm. Hơn nữa rong khoảng thời gian này Triệu Nhan đã lập rất nhiều công lao cho Đại Tống, chỉ cần Triệu Nhan đi cầu thì vẽ ình về lý ông ta đều rất khó cự tuyệt.
Vài ngày sau, kết quả tuyển phi của Triệu Húc rốt cục truyền khắp kinh thành, Tào gia và Cao gia cũng không nghĩ tới, Triệu Húc lại không dựa theo truyền thống gia tộc mà lựa chọn thái tử phi từ gia tộc bọn họ, lại lựa chọn một Hướng Yên Nhiên tầm thường trong năm thiếu nữ được chọn. Điều này làm cho hai nhà rất khiếp sợ, thậm chí Tào Bình và gia chủ của Cao gia còn vào cung suốt đêm, bọn họ không dám trực tiếp hỏi Triệu Thự việc này. Vì thế một người đi tìm Tào Thái hậu, một người đi tìm Cao Hoàng hậu, đáng tiếc cuối cùng nhận được kết quả là Triệu Húc tự mình chọn lựa. Chuyện này làm cho bọn họ bất lực, cuối cùng đành phải chấp nhận kết quả này.
So sánh với Tào gia và Cao gia, phản ứng ở bên ngoài cũng không giống nhau. Trong đó phần lớn nhà tướng sau khi nghe được tin tức này, trong lòng tất cả đều trầm xuống, tuy rằng bọn họ bình thường có thể sẽ ghen tị với địa vị của Tào gia và Cao gia, nhưng dù sao đều thuộc về nhà tướng, giữa họ có quan hệ về lợi ích rất sâu. Nhưng hiện tại hai nhà lại mất đi đám hỏi với hoàng gia, như vậy không phải là triều định muốn chèn ép nhà tướng hay sao? Đặc biệt là hoàng hậu được chọn lại là tằng tôn nữ của Hướng Mẫn Trung, thuộc loại cao tầng trong tập đoàn quan văn, điều này càng làm cho nhà tướng lâm vào bất an.
So sánh với nhà tướng, các quan văn lại rất vui mừng. Bọn họ cho rằng đây là một tín hiệu hoàng gia thiên về quan văn. Sau này nếu ngay cả nội cung cũng do nữ tử xuất thân từ tập đoàn quan văn quản lý thì giang sơn Đại Tống càng thêm củng cố. Mặt khác ngoại trừ chuyện này, gần nhất lại có một việc vô cùng quan trọng với tập đoàn quan văn, đó là triều đình gởi lời mời Vương An Thạch vào triều.