- Phụ thân, có một chuyện con muốn phụ thân có thể cho phép! Triệu Nhan lưỡng lự một hồi, cuối cùng cũng quyết định đem chuyện mà mình nghĩ đi thương lượng với Triệu Thự, dù gì việc này nếu như không có sự đồng ý của Triệu Thự, vốn không thể thành công
- Hả, có chuyện gì? Lúc này Triệu Thự cũng có. chút kinh ngạc hỏi. Lâu rồi ông ta cũng không thấy. Triệu Nhan lộ ra biểu hiện lưỡng lự như vậy.
- Là như vậy, phụ thân cũng biết là trường quân đội vốn lấy bồi dưỡng tướng lĩnh làm mục tiêu, chỉ là để muốn trở thành một tướng lĩnh đủ tư cách trong quân đội thì không thể chỉ nhờ vào những thứ học. trong trường quân đội, cần để cho họ đích thân trải nghiệm sự tàn khốc của chiến trường và máu tanh, chỉ có trải qua chiến tranh thật sự, họ mới có thể trưởng thành hơn, cho nên con hy vọng phụ thân sẽ cho phép, để cho các học viên trong trường quân đội đều đi tham gia vào trận chiếu tiêu diệt Tây Hạ này! Triệu Nhan lúc này nói với vẻ mặt nghiêm túc, thật ra chuyện này hắn vốn đã nghĩ lâu rồi, bây giờ cuối cùng cũng có cơ hội nói ra.
Nhưng mà Triệu Thự nghe đến đây lại kỳ lạ nhìn Triệu Nhan, có chút không hiểu hỏi:
- Nhan nhi, ta nhớ trước kia ta không phải từng cho phép, để trường quân đội tự lựa chọn một số học viên đi tham gia vào trận chiến diệt Hạ sao? Sao hôm nay con lại nhắc đến chuyện này thế?
- Phụ thân, lần trước phụ thân chỉ là cho phép để chúng con lựa chọn những học viên ở lớp cao đi tham nhưng mà sau khi con và Trương Tái, Dương Hoài Ngọc thương lượng, cảm thấy trận chiến diệt Hạ là cơ hội hiếm có, nếu như mà lỡ qua cơ hội này e là học n trong thời gian ngắn không thể gặp trận chiến với quy mô lớn như vậy nữa, cho nên chúng con cảm thấy nên để học viên của toàn trường quân đội đều tham vào trận chiến này, đương nhiên những người này là tướng lĩnh tương lai của Đại Tống, họ quá lầm là quan sát trận chiến, đa phần đều không phải thật sự lên chiến trường. Lúc này Triệu Nhan mở miệng giải thích.
Thật ra cách nghĩ này là mấy ngày trước Trương Tái đích thân kiếm hẳn, sau đó thương lượng với hắn, đối với điều này Triệu Nhan cũng hết sức ủng hộ, chỉ là chuyện này nhất định phải được Triệu Thự cho phép, cho nên hắn mới nhân lúc Triệu Thự đang vui vẻ mà nói ra.
Nghe được Triệu Nhan lại muốn đem toàn bộ trường quân đội đến chiến trường, hơn nữa còn trong trận chiến đối với Tây Hạ, điều này khiến cho Triệu Thự lưỡng lự, đừng xem ông ta thường ngày không hỏi không màng gì đến trường quân đội, những việc trong trường quân đội đều đưa cho Triệu Nhan quản lý, nhưng thật ra trong lòng ông ta cực coi trọng trường quân đội, đặc biệt là các công tử ăn chơi sau khi trải qua sự cải tạo của trường quân đội, ai ai cũng ra dáng, cho dù không trở thành đại tướng, nhưng làm một võ tướng cấp trung cấp cũng rất hợp lý, cho nên không đến bước đường cùng, Triệu Thự cũng không nỡ để cho học viên của trường quân đội đi mạo hiểm.
Cũng chính vì lý do trên, cho nên Triệu Thự sau khi nghe lời nói của Triệu Nhan, trên mặt hiện lên vẻ mặt lưỡng lự, một hồi sau mới ngẩng đầu lên nói: - Nhan nhỉ, con nghĩ việc những học viên trong trường quân đội đều lên chiến trường trải nghiệm là cần thiết sao?
- Đó là đương nhiên, chỉ cần trải qua sự gột rửa của chiến tranh, họ mới thật sự trở thành quân nhân, thậm chí con còn thương lượng qua với Trương Tái, sẽ thêm một nội quy trong trường quân đội, đó chính là học viên trước khi tốt nghiệp, nhất định phải được trường học tổ chức cho đi đến chiến trường thực tập vị trí tiền tuyến, chỉ có trải qua kỳ thực tập đậu, họ mới có thể tốt nghiệp từ trường quân đội! Lúc này Triệu Nhan lại 1 lần bổ sung nói, quan quân vốn là vị trí coi trọng thực tiễn và kết hợp với lý luận, cho nên thực tập đối với trường quân đội là rất quan trọng
- Khởi bẩm phụ thân, hiện giờ trường quân đội tổng cộng có ba lớp, trong đó lớp cao nhất tổng cộng. có 150 người, lớp thứ hai hơn 200 người, lớp thứ ba 230 người, cộng lại là 580 người, ngoài ra cộng thêm huấn luyện viên và nhân viên quản lý trong trường học thì dự tính số lượng cuối cùng là được 650 người! Triệu Nhan trả lời với chất giọng khẳng định, để cho Triệu Thự đồng ý chuyện này, trước đó hắn đã chuẩn bị không ít, đối với tình trạng của trường quân đội thì càng hiểu rõ hơn.
- Sáu trăm năm mươi người, nói nhiều cũng không nhiều, Nhan nhỉ các con dự tính làm sao sắp xếp cho đám học viên? Lúc này Triệu Thự tay vuốt râu mà hỏi Ông ta biết Triệu Nhan nhất định sẽ không để đám học viên ồ ạt đến chiến trường, nhất định có sự sắp xếp rõ ràng, cho nên mới hỏi như vậy.
- Khởi bẩm phụ thân, học viên lớp ba sau khi trải qua hai năm học tập này, kiến thức lý luận cũng đã học được khá nhiều rồi, đồng thời cũng để họ huấn luyện thành binh lính đạt yêu cầu, cho nên con hy vọng có thể để 150 học viên của lớp ba sắp xếp ở trong quân đội, tốt nhất là bộ phận chú lực, để bọn họ phụ trách quân quan cơ bản trong quân đội, ví như như là thập trưởng, đô đầu.sau đó sắp xếp bọn họ đích thân lên chiến trường, chỉ có khi lên chiến trường, mới có thể thấy được hiệu quả học tập ngày thường của họ.
Nói đến đây, Triệu Nhan dừng một chút lại nói tiếp: - Đối với lớp thứ hai còn lại, thời gian họ học tập còn khá ngắn, để họ vào quân đội chủ lực thì hơi mạo hiểm, nhưng mà để huấn luyện cho bọn họ, tốt nhất vẫn là để họ dự bị vào trong quân đội đảm nhận quân quan. Quân đội này rất ít cơ hội lên chiến trường, đa số là làm những việc vận chuyển, dọn dẹp chiến trường Bọn họ theo quân đội cũng có thể rèn luyện một chút, còn đối với học sinh lớp thứ nhất, bọn họ thì không cần phải vào quân đội, chỉ cần liệt vào 1 quân đội đặc thủ, để họ theo đại quân mở mang kiến thức, trải nghiệm sự tàn khốc và máu tanh của chiến trường là được rồi.
Nghe thấy Triệu Nhan có sự sắp xếp khác nhau đối với 3 lớp trong trường quân, Triệu Thự cũng lộ ra vẻ mặt tầm tư, học viên trong trường học tuy không nhiều, để sắp xếp họ vào trong quân đội đảm nhận quân quan là điều không khó, chỉ là ông ta có chút lo lắng là những học viên trường quân đội chưa từng lên chiến trường sau khi vào trong quân đội, ảnh hưởng đến sức chiến đấu của quân đội, đặc biệt là họ đều đi đến trong quân đội đảm nhận quân quan cấp thấp, ảnh hưởng đối với quân đội thì càng lớn, nếu như có xảy ra chuyện gì, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến kế hoạch tác. chiến của Đại Tống đối với Tây Hạ.
- Được rồi, ta có thể đồng ý sự sắp xếp của Nhan nhi với học viên trong quân đội, nhưng mà quân Tây nổi danh là bướng binh, không chịu thuần phục, học viên của bọn con tuy có thể sắp xếp vào trong, e là sẽ không dễ đứng trong đó! Triệu Thự tuy có chút lo lắng, nhưng cuối cùng vẫn cần răng đồng ý, dù gì sự xuất hiện của trường quân đội càng khiến ông ta nắm vững trường quân đội, tăng thêm sự thống trị của Đại Tống, cho nên e là mạo hiểm 1 chút cũng đáng.
- Đa tạ phụ thân nhắc nhở, nếu như học viên trong trường quân không thể đứng vững trong quân đội, vậy cũng chỉ có thể trách họ không có bản lĩnh, không thể trách người khác được! Triệu Nhan nghe đến đây cũng hưng phấn mà nói.
Quân đội trong Đại Tống chia ra cấm quân và quân đội vùng ven, trong đó cấm quân chủ yếu là bộ phận tác chiến, còn quân đội vùng ven là dựa theo khu vực đóng quân chia thành cấm quân trong kinh thành, 3 bộ phận quân Tây và quân Hà Bắc, trong đó tác chiến với Tây Hạ chủ yếu là quân Tây, cũng chính là quân đội mà trước đây Triệu Húc chỉ huy, quân Tây nổi tiếng tác phong dũng mãnh, hơn nữa cũng khá bài ngoại, học viên của trường quân muốn đứng vững trong quân Tây, thật sự không phải là chuyện dễ, nhưng mà chỉ căn học viên của đợt 1 có thể đứng vững trong quân Tây, sau này học viên tốt nghiệp của trường quân muốn lại đi đến đó cũng dễ hơn nhiều.
Sau đó Triệu Nhan lại cùng với Triệu Thự nói một chút về sự chuẩn bị tác chiến đối với Tây Hạ. Ban nấy Triệu Thự cũng nói rồi, mùa thu năm sau sẽ phát động trận chiến diệt quốc này, vì thế các nơi của Đại Tống cũng đã bắt đầu phát động, thậm chí điều khiến Triệu Nhan không nghĩ đến là Triệu Thự lại không tính để cho Triệu Húc trở vẽ, mà lại để cậu ta ở lại trong quân Tây, một mặt giám thúc quân Tây rèn luyện, chuẩn bị tốt cho trận chiến diệt Hạ năm sau, đương nhiên để không gây sự chú ý với Tây Hạ, Triệu Húc sẽ sắp xếp một người thế thân gióng trống khua chiêng mà trở về kinh thành, còn chính y thì sẽ lặng lẽ ở lại đó.
Nói đến đây, Triệu Thự ngừng một chút rồi nói: - Nói ra Tây Hạ là họa lớn của Đại Tống ta, để người khác dẫn binh ta không yên tâm, lần này biểu hiện trong quân đội của Húc nhỉ làm ta rất hài lòng, ngoài ra thân là hoàng tử của Đại Tống, nếu như có thể đích thân dẫn binh, cũng có thể ủng hộ dũng khí cực lớn, cho nên cuối cùng ta suy nghĩ quyết định đồng ý yêu cầu của nó.
- Nhưng mà.. Triệu Nhan vốn muốn mở lời khuyên Triệu Thự suy nghĩ kỹ, nhưng lại không biết nên nói gì, cuối cùng không còn cách mở miệng nói: - Nếu như đại ca đã quyết định rồi thì con cũng chỉ có thể giúp đại ca làm nhiều vũ khí hơn chút, hy vọng đại ca có thể chiến thắng trở về.
Sau khi rời khỏi hoàng cung, Triệu Nhan đi đến Quân khí giám trước, sau đó chuyển lời sự quyết định về xi-măng của Triệu Thự cho Tô Tụng, để ông ta tiếp xúc với người trong Công bộ, đối với chuyện tiếp theo sẽ làm gì, đó là chuyện của họ, sau đó Triệu Nhan thấy trời còn sáng, với tốc độ nhanh nhất trở về trường quân đội ở ngoài thành, nói chuyện học viên trường quân vào quân Tây với Trương Tái bọn họ, tiện đường đi vòng vòng trong học viên Truy Nguyên.
Đợi đến khi Triệu Nhan trở về với toàn thân mệt mỏi thì lại thấy Tào Dĩnh và Tiết Ninh Nhi, Gia Luật Tư một đám phụ nữ ở đó líu ríu thảo luận cái gì đó, khuôn mắt của ai cũng lộ ra thần sắc phấn khởi.