Nghe thấy trong nhà đã xảy ra chuyện, Thẩm Quát lúc ấy cũng rất hoảng sợ, nhảy dựng lên rồi chạy về nhà, đến việc cáo từ với Triệu Nhan cũng không quan tâm, đối với điều này Triệu Nhan cũng giật mình kinh hãi, vội vàng để người đi tính tiền, sau đó cùng Thẩm Quát một trước một sau đi vào Thẩm phủ, kết quả lúc này chỉ thấy toàn bộ Thẩm phủ loạn thành một bầy, bộc nhân nam nữ đi đi lại lại, trên mặt đêu mang theo vẻ kinh hoàng.
Triệu Nhan cũng không biết Thẩm gia đã xảy ra chuyện gì, tuy nhiên khi hẳn vừa đi vào viện, liền nhìn thấy trong viện có một phụ nhân chừng ba mươi tuổi, thân hình có chút hơi béo ngồi dưới đất, hai tay vịn lên đâu thống khổ mà rên rỉ, bên cạnh còn có một bãi nôn, mà khi Thẩm Quát nhìn thấy phụ nhân trên mặt đất lập tức giận dữ nói: - Phu nhân đã ngã ngồi trên mặt đất rồi, vì sao các ngươi không đỡ nàng dậy!
- Lão gia đừng vội, không phải chúng ta không muốn đỡ, mà là phu nhân nói đầu váng mắt hoa, vừa rồi chúng ta đến đỡ một chút còn nói khó chịu, hơn nữa còn nôn ra, sau đó liền không chịu để chúng ta đỡ nữa. Lúc này lão bộc vừa rồi đi báo tin tiến lên bẩm báo nói.
Thẩm Quát nghe đến đó thì càng thêm lo lắng, vội vàng thúc giục người đi tìm thầy thuốc, kỳ thật tôi tớ đã sớm đi, chỉ là tiệm thuốc gần nhất cũng cách nơi này khá xa, thầy thuốc ít nhất phải nửa canh giờ mới có thể đến, vì vậy thúc giục cũng vô dụng.
Nhìn bộ dạng thống khổ của thê tử, trong lòng Thẩm Quát nóng như lửa đốt, lập tức vừa định tiến lên nâng dậy, nhưng lúc này lại nghe một tiếng hét to: - Tồn Trung huynh đợi đã, hiện tại tôn phu nhân ngàn vạn lần không nên di chuyển!
Người vừa nói chuyện tất nhiên chính là Triệu Nhan vừa đi theo đến, chỉ thấy hắn bước nhanh về phía trước cẩn thận quan sát vị Diệp phu nhân này một chút, sau đó vẻ mặt trịnh trọng hỏi Thẩm Quát: - Tồn Trung huynh, có phải tôn phu nhân thường bị bệnh như vậy hay không?
Thẩm Quát vốn chân tay đã luống cuống, bất quá khi nhìn thấy Triệu Nhan thì hai mắt lập tức sáng lên, bởi vì y biết trong y học Triệu Nhan cũng có những giải thích độc đáo, điều này khiến cho tâm tình y lập tức ổn định lại hồi đáp: - Khởi bẩm quận vương, bệnh của tiện nội đích xác không phải là ngày một ngày hai rồi. Bình thường khi không phát bệnh thì không có chuyện gì cả, nhưng mỗi khi phát tác thì sẽ đầu váng mắt hoa, thậm chí nôn mửa rồi ngất, ta đã mời không ít danh y đến khám và chữa trị, nhưng thuốc đã uống không ít, bệnh tình thì lúc tốt lúc xấu, nhưng cũng đều không thể tìm ra nguyên nhân bệnh tật của phu nhân.
Triệu Nhan nghe Thẩm Quát miêu tả bệnh tình của Diệp phu nhân, trong lòng lập tức cũng hiểu rõ, chỉ thấy hắn lập tức sai thị nữ bên cạnh mang Diệp phu nhân đặt ngang xuống đất, thị nữ xung quanh vốn có chút chần chừ, tuy nhiên Thẩm Quát lại vô cùng tin tưởng Triệu Nhan, lập tức mệnh lệnh cho thị nữ nghe theo, đợi cho khi Diệp phu nhân nằm ngang trên mặt đất. Triệu Nhan lại để cho thị nữ xoay đầu của nàng sang một bên, như vậy chủ yếu là để phòng ngừa Diệp phu nhân nôn mửa, từ đó hít lại chất nôn vào khí quản làm cho đường thở không thông.
- Quận vương, chẳng lẽ năm ngang như vậy có thể trị được bệnh cho phu nhân ta sao? Thẩm Quát nhìn hành động này của Triệu Nhan, lập tức vô cùng khó hiểu hỏi, nghĩ đến Triệu Nhan làm những phương pháp kỳ quái này để trị liệu bệnh sao?
- Diệp phu nhân bị hắn là loại bệnh tên cao huyết áp, loại bệnh này muốn trị tận gốc thì rất khó khăn, đối với chuyện này ta cũng không có cách nào. Hiện tại chỉ có thể để cho nàng năm thẳng, sau đó chờ thầy thuốc đến chữa trị. Tuy nhiên đợi cho đến khi Diệp phu nhân không bị phát bệnh, thật ra ta có vài biện pháp làm thuyên giảm bệnh tình của nàng.
Nhìn thấy Thẩm Quát hiểu lầm hành động của mình, Triệu Nhan cũng không nhịn được bất đắc dĩ mở miệng giải thích nói. Kỳ thật lấy trí tuệ của Thẩm Quát thì có thể nhìn ra được ý nghĩa hành động vừa rồi của Triệu Nhan, chỉ có điều hiện tại y đang hoang mang lo sợ, sớm đã không còn ổn trọng cùng khôn khéo lúc bình thường.
Ít nhất tám phần Triệu Nhan nắm chắc Diệp phu nhân bị là cao huyết áp, dù sao bệnh của nàng thật sự rất điển hình, đối với câu hỏi của Thẩm Quát, hắn cũng không giấu diếm bất kỳ điều gì, đem bệnh cao huyết áp đơn giản giới thiệu qua một lần, tuy nhiên ở hậu thế bệnh cao huyết áp cũng là một bệnh vô cùng ngoan cố, đại bộ phận cũng chỉ có thể từ việc thay đổi thức ăn và sinh hoạt mà giảm bớt phát tác của bệnh tật, vì vậy Triệu Nhan cũng không tin Thẩm Quát có thể tìm ra phương pháp điều trị tận gốc cao huyết áp.
Ngay tại lúc Triệu Nhan đang giảng giải bệnh tình cho Thẩm Quát, tôi tớ đi mời thầy thuốc rốt cục hổn hển chạy đến, để cho vị thầy thuốc râu tóc đã hoa râm này nhìn Diệp phu nhân, không ngờ nhìn thấy nàng đang nằm ngửa trên mặt đấy cũng không nhịn được sửng sốt, tuy nhiên bây giờ không phải lúc hỏi việc này, chỉ thấy vị đại phu râu tóc hoa râm này mang theo hòm thuốc đến trước mặt Diệp phu nhân, đầu tiên là giúp nàng bắt mạch, lập tức thở dài một cái, sau đó lấy kim châm từ trong rương ra, bắt đầu châm mấy châm lên cổ tay Diệp phu nhân, lúc này mới để người mang Diệp phu nhân vào trong phòng.
Tiếp đó chính là một hồi cứu trị khẩn trương, Triệu Nhan cũng không có rời khỏi, đợi cho vị đại phu kia từ trong phòng đi ra, bên trong Diệp phu nhân cũng đã tỉnh lại, chỉ là tinh thần vẫn còn có chút uể oải, tạm thời không thể xuống giường, vị đại phu lại mang ra vài thang thuốc, lúc này mới rời khỏi.
- Tồn Trung huynh, vốn hôm nay tính toán tìm ngươi có chuyện cần thương lượng, tuy nhiên nếu như trong nhà ngươi có việc, ta cũng không quấy rầy nữa! Lúc này Triệu Nhan cũng đứng dậy cáo từ nói, hiện tại dù sao đang trong tình huống này cũng không phải lúc thương lượng chuyện Thẩm Quát đến học viện nhậm chức.
- Để quận vương thất vọng rồi, ta tiễn ngài ra ngoài! Thẩm Quát nhìn thấy phu nhân không có việc gì, cuối cùng trong lòng cũng nhẹ nhàng thở ra, tuy nhiên trong lòng vẫn như cũ có chút rối loạn, vì vậy mới không giữ Triệu Nhan lại nữa.
Lập tức Triệu Nhan đi theo Thẩm Quát ra ngoài cửa lớn, tuy nhiên lúc này bỗng nhiên Triệu Nhan lần nữa mở miệng nói: -Tồn Trung huynh, tôn phu nhân bình thường có ưa thích ăn đồ ăn dầu mỹ, hay khẩu vị khá nặng, thích ăn mặn hay không, mặt khác có thích hoạt động hay không?
Nghe thấy đột nhiên Triệu Nhan hỏi vấn đề này, Thẩm Quát biết Triệu Nhan đây là đang hỏi nguyên nhân bệnh của thê tử, lập tức suy nghĩ một chút rồi đáp: -Quận vương nói không sai, bình thường tiện nội quả thực thích ăn đồ ăn nhiều dầu mỡ, mặt khác. lại không thích hoạt động, thường xuyên ở trong phòng tính toán sổ sách, tính toán chính là cả ngày, khiến cho thân mình phu nhân cũng có chút mập mạp, chẳng lẽ những điều đó cũng là nguyên nhân của bệnh cao huyết áp?
- Đúng vậy, nguyên nhân gây bệnh cao huyết áp có vài loại, tuy nhiên ta nhìn bộ dạng của tôn phu nhân, hẳn là bình thường không chú ý đến đồ ăn, hơn nữa không thích vận động, điều này mới dẫn đến cao huyết áp phát tác, hơn nữa loại bệnh này kéo dài càng lâu càng nghiêm trọng, đặc biệt đợi cho về sau khi tuổi khá lớn rồi, nói không chừng một lần phát bệnh có thể lấy mạng người đó! Lúc này Triệu Nhan vẻ mặt nghiêm túc nói.
- Chuyện này vậy chuyện này phải làm như thế nào cho tốt? Liên quan đến tính mạng của phu nhân, Thẩm Quát lập tức tay chân luống cuống hỏi.
- Ha hả, kỳ thật bệnh này nói phiền toán xác thực vô cùng phiền toái, nhưng muốn nói đơn giản thì cũng đơn giản, đợi cho lần này sau khi tôn phu nhân khôi phục, Tồn Trung huynh nhất định phải giám sát đồ ăn của nàng, bình thường tốt nhất nên ăn thức ăn thanh đạm, mặt khác muối cũng nhất định phải ăn ít, nhưng vận động lại càng quan trọng, chỉ cần làm được mấy điều này, ngày sau tần suất phát bệnh khẳng định sẽ càng ít đi, thậm chí cũng có khả năng hoàn toàn không còn! Lúc này Triệu Nhan cười dặn dò, bất kể là về công hay là tư, hẳn đều không hy vọng ngày sau Thẩm Quát cưới người vợ Trương thị hung hãn, trong lịch sử Diệp phu nhân bỗng nhiên bệnh chết chính là vì cao huyết áp, vì vậy Triệu Nhan mới quan tâm như vậy.
- Đa tạ quận vương, nhất định ngày sau hạ quan sẽ giám sát đồ ăn và để phu nhân vận động nhiều! Thẩm Quát nghe đến đó vô cùng cảm kích nói, tình cảm của y và Diệp phu nhân rất sâu đậm, trước đó vì bệnh của Diệp thị mà tâm trạng buồn phiền, tại lại có phương pháp giảm bớt bệnh tật, tất nhiên sẽ không dám qua loa.
- Ha ha, ta biết ngay không thế gạt được ngươi mà, tuy nhiên lần này ngươi vẫn đoán sai một chút, ta chuẩn bị không phải một cái gương, mà là ba cái gương, ngươi không phải còn có con gái sao, tuy rằng tuổi nàng vẫn còn nhỏ, nhưng ngày sau nhất định sẽ dùng đến đấy, mặt khác còn có một cái là tặng cho ngươi đấy, miễn cho ngày sau khi ngươi cần gương thủy tỉnh, lại đi trộm gương của phu nhân và nữ nhi mình! Triệu Nhan cười lớn mở miệng nói.
Thẩm Quát nghe đến đó cũng không chối từ, gương tuy rằng đắt tiền, nhưng y vẫn biết gương chính là Triệu Nhan phát minh ra, bán mỗi cái gương Triệu Nhan sẽ được một phần, vì vậy ngu sao mà không cầm chứ.
Sau khi hàn huyên vài câu, Triệu Nhan lại thuận miệng hỏi một chút tình huống của Quân Khí giám, kết quả Thẩm Quát nói cho hắn biết, hiện tại tuy rằng sự vụ ở Quân Khí giám bận rộn, nhưng cũng bồi dưỡng được hạ nhân rồi, vì vậy trọng trách của Quân Khí giám trên người y cũng giảm bớt rất nhiều, chỉ là bình thường y lo lắng mang mọi việc cho cấp dưới đi làm, vì vậy mới hiện ra vẻ bận rộn.
Nói xong chuyện trên, chỉ thấy Triệu Nhan do dự một chút, sau đó rốt cục mở miệng nói chuyện chính hôm nay hẳn đến: -Tôn Trung huynh, không biết ngươi có nghe nói chuyện ta xây dựng học viên không?