Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 418: Ông trời thiên vị Tào Dĩnh




Triệu Nhan mang theo lão Phúc đi vào tiền viện, chỉ thấy trên mặt đất trống ở tiền viện rất nhiều người đang quỳ, trong đó nữ có nam có trẻ có già có, người căm đầu chính là cận vệ Lâm Hổ của Triệu Nhan, người đàn ông này nắm tay một nam hài nhỏ tuổi, quỳ bên cạnh là một phụ nhân chừng hơn ba mươi tuổi, xem ra đều là người nhà của y.

- Sao lại thế này, Lâm Hổ các ngươi muốn làm gì? Triệu Nhan trầm mặt đi đến hỏi, vừa rồi lão Phúc bẩm báo với hẳn, nói là những người Lâm Hổ này phải đi, tuy rằng hãn đã đoán được nguyên nhân nhưng vẫn cố ý hỏi.

~ Khởi bẩm quận vương, lần trước đều là bởi vì chúng ta sơ suất, mới khiến cho quận vương bị kẻ địch bắt đi, việc sai lớn như vậy thật sự khó có thể tha thứ, hiện tại Binh bộ đã hạ lệnh điều, lệnh cho ta lập tức rời khỏi kinh thành đi Khánh Châu cống hiến. Khi nói tới đây, Lâm Hổ dừng lại một chút lại nói tiếp: - Kỳ thật cho dù là Binh bộ không có lệnh điều, ta cũng không còn mặt mũi nào ở lại quận vương phủ, vì vậy hôm nay thuộc hạ chính là đến cáo biệt quận vương!

Lâm Hổ bọn họ mặc dù là hộ vệ của Triệu Nhan, nhưng kỳ thật cũng thuộc loại cấm quân biên chế của Đại Tống, hơn nữa là thân vương của Đại Tống, quận vương cũng không giống như ở triều Đường có thể năm giữ một chút tư binh nhất định, tỷ như hộ vệ trong phủ của Triệu Nhan đều là do triều đình điều đến, bình thường nghe theo hắn điều khiển, nhưng Binh bộ lại có quyền lực điều khiển bọn họ rất cao.

- Các ngươi chờ ở nơi này, bổn vương đi tìm Binh bộ, khiến cho bọn họ rút lại lệnh điều! Triệu Nhan nghe đến đó liền không chút suy nghĩ mà mở miệng nói, lần trước hân bị bắt cóc có rất nhiều nguyên nhân, không thể tất cả đều quy tội cho Lâm Hổ hộ vệ bất lực, huống chỉ mấy năm nay Lâm Hổ luôn đi theo hẳn mặc dù không có công lao, nhưng mỗi ngày cẩn trọng bảo vệ hắn cũng coi như có khổ công, đối với điều này chính là một thủ hạ tốt, Triệu Nhan tất nhiên không nỡ để bọn họ đi.

- Quận vương không thể, bởi vì cái gọi là quân lệnh như núi, Binh bộ đã truyền mệnh lệnh điều. Vậy không thể sửa đổi được rồi, mặt khác chúng ta đi theo bên người quận vương cũng biết một ít việc, Khánh Châu đó khoảng cách rất gần với Tây Hạ, đúng là cơ hội tốt để kiến công lập nghiệp, vì vậy đối với chúng ta mà nói, điều đi Khánh Châu có lẽ cũng không phải là một chuyện xấ! Lúc này Lâm Hổ lần nữa mở miệng khuyên nhủ.

- Mặc dù Khánh Châu nơi đó có cơ hội kiến công lập nghiệp, nhưng các ngươi thật sự nguyện ý từ bỏ gia đình đi đến nơi đó liều mạng hay sao? Triệu Nhan nghe đến đó đầu tiên sửng sốt, ngay sau đó lại truy vấn, chiến tranh của Đại Tống đối với Tây Hạ lập tức sắp bùng nổ rồi, đích thực là cơ hội tốt để kiến công lập nghiệp, nhưng lại căn dùng mạng để đối đấy.

- Quận vương yên tâm, từ cái ngày chúng ta nhập ngũ đã biết rằng mình muốn cái gì, luyến tiếc một thân tính mạng này làm sao có thể đổi lấy cho con cháu một cơ hội tung hoành? Lúc này Lâm Hổ tỏ vẻ vô cùng hào hùng nói, kỳ thật y cũng là nói lời thật lòng, cuộc sống ở nơi này của Triệu Nhan tuy rằng an nhàn, nhưng không có cơ hội lập công thăng chức, y cũng không làm sao, dù sao có vị trí đầu lĩnh này, ngày sau rốt cục cũng có thể cho nhi tử một xuất thân, nhưng huynh đệ dưới tay y thì khác, nếu không thể vật lộn đọ sức, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ không cam lòng. Vì vậy lệnh điều lần này đối với bọn họ mà nói cũng không phải là một chuyện xấu.

Nghe thấy Lâm Hổ nói được như vậy, nhìn những hộ vệ khác đẳng sau cũng lộ ra vẻ hùng hồn, điều này khiến cho Triệu Nhan cũng không muốn ngăn cản nữa, cuối cùng đành phải mở miệng nói: - Được rồi, một khi đã như vậy, vậy bổn vương không ngắn cản các ngươi nữa. Tuy nhiên gia quyến của các ngươi không căn vội vã rời đi, tạm thời trước tiên ở trong biệt viện, đợi cho sau khi các ngươi lập công rồi đón về cũng không muộn!

- Đa tạ quận vương!

Lâm Hổ nghe đến đó cũng không chối từ, gia quyến của bọn họ vốn là vẫn ở trong biệt viện, chỉ có điều hiện tại bọn họ bị điều đi, vì vậy ở lại nơi này có chút không thích hợp, tuy nhiên nếu quận vương đã lên tiếng, y cũng liền thuận thế đáp ứng, dù sao đối với bọn họ mà nói, trước khi rời khỏi kinh thành an trí tốt cho người nhà cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Điều lệnh của Binh bộ đối với bọn họ rất gấp gáp, ngày hôm sau y liền mang các binh linh thủ hạ rời khỏi, "Triệu Nhan cũng đích thân đi đưa tiễn bọn họ, lại nói tiếp Khánh Châu vốn chính là một trong những biên thành giữa Đại Tống và Tây Hạ, Lâm Hổ bọn họ bị triệu tập đến đó, phỏng chừng ngày sau sẽ bị phái lên chiến trường.


Sau khi Lâm Hổ bị điều đi, tân thủ lĩnh hộ vệ vương phủ cũng rất nhanh được điều đến, đối phương là một tên đại hán vừa đen vừa cường tráng, tên gọi là Ngưu Liệt, vẻ ngoài thoạt nhìn tuy rằng vô cùng thô lỗ, nhưng kỳ thật cũng là một người đàn ông có dũng có mưu, trước kia đảm nhiệm thống lĩnh cấm quân trong cung, lần này bởi vì chuyện Triệu Nhan bị bắt cóc, khiến cho Triệu Thự lo lắng an toàn sau này, vì vậy cố ý đem Ngưu Liệt điều đến cho Triệu Nhan.

Ngưu Liệt làm việc điềm đạm, chắc chắn, suy xét thấu đáo, theo khách quan mà nói, đích xác là mạnh hơn so với Lâm Hổ, vừa mới bắt đầu Triệu Nhan vẫn còn chưa thích ứng được, tuy nhiên sau một thời gian ngắn, cũng liền đần dân hình thành thói quen với chuyện thay đổi thủ lĩnh hộ vệ bên người này.

Lại qua vài ngày nữa, trong quận vương phủ của. Triệu Nhan rốt cục nghênh đón một chuyện đại hí, chính là Gia Luật Tư sắp sinh đến nơi rồi, lần trước khi Tiết Ninh Nhi sinh hạ đứa nhỏ thứ nhất cho hắn, mặc dù Triệu Nhan hẳn rất thích con gái, nhưng những người khác lại không nghĩ như vậy, tỷ như Bảo An công chúa và Thọ Khang công chúa, đều ngóng trông tiếp sau đó Gia Luật Tư có thể sinh nam hài, đương nhiên tâm tư đố kị của Tào Dĩnh lại phát tác, mỗi ngày đều lẩm bẩm Gia Luật Tư khẳng định sinh chính là một nữ nhi.

Tối hôm đó sau khi ăn cơm tối xong, Triệu Nhan tự mình đỡ Gia Luật Tư về phòng nghỉ ngơi, trong khoảng thời gian gần đây mỗi ngày hắn đều bỏ một chút thời gian ở cùng Gia Luật Tư, dù sao theo ngày đã tính toán, ngày dự sinh cũng sắp đến, mặc dù có thị nữ hầu hạ, nhưng Triệu Nhan vẫn như vậy vô cùng lo lắng.

Tuy nhiên ngay tại lúc Triệu Nhan vừa mới đỡ Gia Luật Tư đi được nửa đường, bồng nhiên nghe thấy nàng "Á"một tiếng, đồng thời lấy tay phủ lên bụng đã nhô cao, điều này khiến cho Triệu Nhan không khỏi lo lắng hỏi: - Làm sao vậy, có phải sắp sinh hay không?

- Ta ta không biết, nhưng vừa rồi bỗng nhiên bụng ta tê tần, a


Nói xong lời nói cuối cùng Gia Luật Tư khẽ kêu lên một tiếng, đồng thời trên mặt cũng lộ ra vẻ thống khổ, nàng cũng là lần đầu tiên sinh con, căn bản không có kinh nghiệm ở phương diện này, tuy răng trước đó đã chuẩn bị tốt tâm lý, nhưng khi lúc sinh đến vẫn có chút khẩn trương không kìm nổi.

Dầu gì Triệu Nhan cũng là một nửa thầy thuốc, nhìn thấy loại tình huống này lập tức hiểu được là chuyện gì xảy ra, hẳn lập tức gọi người đưa Gia Luật Tư đến phòng, đồng thời thông báo cho bà đỡ ở tại quý phủ, mặt khác còn mời hai vị thần y Tào Dật và Trực Lỗ Cổ ở Hiển Vi quán đến, dù sao trong quá trình sinh nở ai cũng không thể cam đoan có chuyện gì bất ngờ xảy ra, có hai người bọn họ ở đây, liền tương đương với có thêm hai tính mạng.

Từ tin tức Gia Luật Tư sắp sinh truyền đi toàn bộ. vương phú cũng bắt đầu sôi trào lu bù lên, dù đã có kinh nghiệm lần trước Tiết Ninh Nhi sinh, nhưng khi nước đến chân, toàn bộ quận vương phủ vẫn là loạn thành một bầy, cho dù là Tào Dĩnh cũng có chút rối loạn tay chân, chỉ huy toàn bộ tôi tớ vương phủ loạn thành một bầy.

So sánh với Tiết Ninh Nhị, trong người Gia Luật Tư chảy xuôi dòng máu của người Khiết Đan, từ nhỏ lại có thói quen cưỡi ngựa săn thú, vì vậy so sánh với nữ tử người Hán, thân thế của nàng cường kiện hơn, sinh đứa nhỏ cũng hết sức thuận lợi, đi vào phòng sinh. chưa đến hai canh giờ, đứa nhỏ cũng liền được sinh ra rồi, điều này đối với nữ tử lần đầu tiên sinh nở mà nói đã vô cùng khó có được.

- chú mừng quận vương, chúc mừng quận vương, là tiểu quận chúa!

Bà đỡ tuy rằng trên mặt đầy vết nhăn cười tươi như hoa, có điều nụ cười này thoạt nhìn có chút cứng nhắc, tuy nhiên điều này cũng rất dễ lý giải, dù sao bà đỡ cũng biết Triệu Nhan đã có một vị tiểu quận chúa, hiện tại lại sinh ra một vị tiểu quận chúa, điều này đối với nhiều người mà nói cũng không phải là một tin tức tốt, thậm chí còn có khả năng giận tím cả mặt, trước kia bà đã không phải một lần chứng kiến điều này, vì vậy tiền thưởng của bà chỉ sợ sẽ bị hẫng.


- Nhanh nhanh đi báo tin vui vào trong cung, mặt khác còn tất cả các gia định thân thích cũng đừng bỏ sót! Đúng lúc này, trong viện truyền đến thanh âm Tào Dĩnh chỉ bảo tôi tớ, Triệu Nhan có thêm một nữ nhi cũng là một việc vui, vì vậy theo như điều lệ là phải báo tin vui vào trong cung và các gia đình thân thích, chỉ là nhìn thấy bộ dáng mặt mày hớn hở của nàng, chỉ sợ trong lòng Tào Dĩnh cũng là vui như hoa nở, bởi vì lời nàng nhắc đến lúc trước cuối cùng cũng linh nghiệm.

Triệu Nhan cũng không để ý đến nam nữ, thậm chí so sánh thì hẳn càng yêu thích nữ nhi hơn, chỉ có điều lúc này nhìn thấy bộ dạng cao hứng của Tào Dĩnh, trong lòng không khỏi tức giận, lập tức kéo nàng qua một bên thấp giọng nói: - Nương tử, Tư nhỉ sinh hạ nữ nhỉ coi như là theo ý của nàng, nhưng nàng cũng phải chú ý ảnh hưởng một chút chứ, không cần phải hiện rõ ràng như vậy được không!

- Khanh khách, ta vui vẻ không chỉ riêng chuyện này, mà là ta phát hiện mình thật sự là được ông trời phù hộ, lúc trước ta hy vọng gả cho một phu quân tốt, kết quả hiện tại phu quân liền biến thành như thế này, phu quân bên ngoài gặp nạn, ta hy vọng phu quân bình an trở vẽ, kết quả phu quân hai lăn lông tóc đều không bị tổn thương trở về, ta hy vọng chính mình là người đầu tiên sinh hạ nam hài cho phu quân, kết quả Ninh Nhi và Tư nhi đều sinh con gái, vì vậy phu quân ngài nói xem có phải ta được ông trời thiên vị hay không? Tào Dĩnh cười rạng rỡ như hoa mở miệng nói.

- Điên rồi, nàng đúng là điên rồi, nàng đã được ông trời thiên vị như vậy, vậy tại sao nàng vẫn còn chưa có hoài thai hài tử đây? Triệu Nhan vô cùng. không biết nói gì nữa, sở dĩ Tào Dĩnh nghĩ như vậy, căn nguyên chủ yếu chính là ở chuyện mang thai, vì vậy trên tâm lý mới có thể sinh ra loại ý nghĩ không đâu này.