Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 358: Chia tay?




Mới sáng sớm trước cửa Cựu Tào đã hết sức náo nhiệt, có không ít bách tính đã phải ra khỏi kinh thành khi trời còn chưa sáng để tới đây chờ rồi, chờ cho tới khi cổng thành vừa mở ra, những bách tính này liền chen nhau đi qua cổng thành, cũng phải mất nửa ngày trời mới thông đường được. Xe ngựa của Triệu Nhan cũng bị tắc ở đây một lúc, thật không dễ dàng gì mới chen được vào trong thành.

'Sau khi đi qua cống thành, đường liền trở nên thông thoáng, phu xe gia roi để xe ngựa chạy nhanh hơn nữa. Triệu Nhan ngồi bên trong xe ngựa lại nhíu mày suy nghĩ sự việc. Sở đĩ hôm nay hẳn vào thành chủ yếu là phải đi thăm Âu Dương Tu một chút, bởi vì từ lần trước khi Âu Dương Uyển Linh trở về thăm tổ mẫu của nàng cho tới giờ vẫn chưa có về.

Vốn Triệu Nhan và Âu Dương Uyển Linh vẫn luôn giữ liên lạc, Âu Dương Uyển Linh hầu như hàng ngày đều muốn viết lại lịch trình hàng ngày, giống như nhật ký, sau đó gửi cho Triệu Nhan, có thể nói oàn toàn giống như là người con gái rơi vào tình yêu cưỡng nhiệt vậy.

Triệu Nhan cũng hàng ngày bớt chút thời gian ra viết thư hồi âm cho Âu Dương Uyển Linh, thỉnh thoảng còn viết cho nàng những chuyện thú vị trong nhà. Thậm chí trong thư hẳn còn mời Âu Dương Uyển Linh Về trường học làm lão sư, bởi vì nửa năm sau còn phải chiêu sinh lớp học sinh mới, như vậy số lượng thầy dạy sẽ không đủ, đúng lúc sức khỏe của tổ mẫu Âu Dương Uyển Linh cũng đã hồi phục tương đối rồi, cho nên nàng cũng đồng ý.

Nhưng 3 ngày trước, chuyện Âu Dương Uyển Linh hàng ngày viết thư cho Triệu Nhan lại bỗng nhiên bị gián đoạn. Ban đầu Triệu Nhan còn cho rằng Âu Dương Uyển Linh có lẽ có chuyện gì đó nên chậm trễ, vì vậy cũng không có chú ý tới nữa. Nhưng liên tiếp 3 ngày Âu Dương Uyến Linh lại không có một bức thư nào gửi tới, điều này đã khiến cho Triệu Nhan bỗng cảm thấy có điều gì đó không ổn, đúng lúc hôm nay là tuần nhật, Âu Dương Tu có lẽ cũng không cần phải tới chính sự đường, do đó Triệu Nhan và Tào Dĩnh sau khi bàn bạc xong, đã quyết định đích thân đi thăm Âu Dương Tu một chuyến.

Sau khi xe ngựa dừng lại trước cửa nhà Âu Dương Tu, Triệu Nhan liền nhảy xuống khỏi xe ngựa liếc mắt quan sát Âu Dương phủ. Nói ra thì đây vẫn là lần thứ hai hẳn tới thăm, hơn nữa hai lần đều là vì chuyện của Âu Dương Uyến Linh. Nghĩ tới đây, Triệu Nhan liền cho người mang danh thiếp của mình lên, người trước cửa phủ cũng không dám chậm trễ, liền mời hắn vào trong đại sảnh của phủ chờ.

Triệu Nhan chờ trong đại sảnh hồi lâu, rất nhanh đã nghe thấy bên ngoài vang lên tiếng bước chân, tiếp, theo đó chí thấy Âu Dương Tu mim cười đi vào nói:

- Quận Vương đại giá quang lâm, thực sự khiến cho lão phu cảm thấy vinh hạnh vô cùng!

-Âu Dương tướng công quá khách khí rồi, tiểu 'vương mạo muội tới mong rằng tướng công không trách tội mới đúng! Triệu Nhan cũng đứng lên cười ha hả khách khí nói. Hắn vốn rất ngưỡng mộ Âu Dương Tu, lại cộng thêm mối quan hệ với Âu Dương Uyển Linh đương nhiên khiến cho hắn càng thêm tôn kính Âu Dương Tu hơn.

Lập tức Âu Dương Tu mời Triệu Nhan ngồi xuống, sau đó hai người nói vài câu chuyện phiếm, trong đó. Âu Dương Tu còn đặc ý hỏi Triệu Nhan khi nào bắt đầu dạy học? Triệu Nhan thì nói cho lão biết 3 ngày nữa sẽ khai giảng, tới khi đó việc dạy học trong Hiển Vi Quán cũng sẽ được khôi phục, hơn nữa đạo môn ngày mai cũng sẽ tung ra tin này. Điều này cũng khiến cho Âu Dương Tu thấy rất thú vị, còn nói lão tới khi tới đó nhất định sẽ bớt chút thời gian tới xem. 

- Khụ, Âu Dương tướng công, không biết mấy ngày nay Uyển Linh vẫn ổn chứ? Cuối cùng Triệu Nhan cũng ho khan một tiếng, vẫn phải kiên trì hỏi chuyện của Âu Dương Uyển Linh. Vừa rồi hẳn còn cảm thấy Âu Dương Tụ nhiệt tình với mình như vậy, nhưng trong sự nhiệt tình này lại có một cảm giác không thể diễn tả được. Điều này đã khiến cho Triệu Nhan càng có một dự cảm không tốt.

- Ha ha, Uyển Linh nó rất khỏe, thời gian trước cơ thể không được khỏe, ít nhiều nó vẫn phải cố gắng chăm sóc. Bây giờ sức khỏe cũng đã hồi phục rồi. Uyển Linh cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi chút rồi. Âu Dương Tu vẫn mỉm cười đáp lại, nhưng lại không nhắc tới chuyện để Triệu Nhan gặp Âu Dương Uyển Linh.

- Chuyện này. Lúc này Triệu Nhan cũng cảm thấy Âu Dương Tu có gì đó không ổn. Nhưng cuối cùng hẳn vẫn kiên trì nói.- Không biết Uyển Nhi hiện giờ có ở trong phủ không, ta có thể gặp nàng một chút được không?


Triệu Nhan vốn cho răng Âu Dương Tu sẽ nghĩ cách từ chối, nhưng điều khiến hắn bất ngờ là Âu Dương Tu nghe thấy yêu cầu của hẳn lại gật đầu nói: - Đương nhiên là được rồi. Hôm qua ta còn nghe Uyển Linh nói có chuyện muốn nói với Quận Vương, đúng lúc hôm nay người cũng tới rồi. Chuyện của thanh niên các người thì tự bàn bạc với nhau đi!

Âu Dương Tu nói xong liền đứng lên rời khỏi đại sảnh. Triệu Nhan cũng hơi kinh ngạc, sau đó liền bước theo. Lần này cũng giống như lần trước, vẫn là tới viện tử nơi Âu Dương Uyển Linh ở, sau đó Âu Dương Tu để hắn tự đi vào. Khi Triệu Nhan đi qua hành lang trước tòa lầu đi vào cửa, tương tự nhìn thấy Nghiên Mặc đứng trước cửa chờ hầu rồi.

- Tiểu nương tử đang chờ Quận Vương trên lầu! Nghiên Mặc thấy Triệu Nhan đi tới, cũng bước lên phía trước hành một lễ nói. Trước đây ả cũng đã cùng với Âu Dương Uyển Linh sống ở biệt viện một khoảng thời gian, đối với Triệu Nhan cũng xem như là rất thân thuộc, chỉ là hôm nay khi á nhìn thấy Triệu Nhan, trong mắt có chút bất đắc dĩ.

Lúc này Triệu Nhan một lòng đang hướng về phía Âu Dương Uyển Linh trên lầu, không có chú ý tới sự khác thường của Nghiên Mặc. Hẳn liền gật đầu, sau đó lại một lần nữa bước lên cầu thang tòa lầu. Khi hẳn đi tới lầu trên, Âu Dương Uyến Linh không giống như lần trước yếu ớt nằm trên giường, mà mặc một chiếc váy trăng đứng bên cửa sổ, quay lưng lại với Triệu Nhan. Bên ngoài cửa số có cơn gió nhẹ mơn trớn, khiến cho tóc và váy nàng khẽ bay, nhìn giống như tiên nữ đứng phiêu diêu vậy.

Thấy bóng lưng của Âu Dương Uyển Linh, Triệu Nhan lúc này mới cảm thấy có chút bất ổn, liền bước lên phía trước. Khi vừa định lên tiếng, lại thấy vẻ mặt tiêu tụy của Âu Dương Uyển Linh, tinh thần cũng vô cùng uể oải. Điều này đã khiến cho Triệu Nhan thấy kinh ngạc trong lòng, liền quan tâm hỏi: - Uyển Linh nàng sao thế? Có phải bị bệnh rồi không?

Triệu Nhan nói xong liền muốn bước lên phía trước đỡ lấy Âu Dương Uyển Linh để nàng ngồi xuống nghĩ ngơi, nhưng lại không ngờ Âu Dương Uyến Linh nhẹ nhàng né tránh, sau đó ánh mắt bình tĩnh nhìn Triệu Nhan nói: - Người tới rồi!

Đối với sự xa cách của Âu Dương Uyển Linh, Triệu Nhan cũng thoáng sững sờ. Nói ra hắn và Âu Dương Uyển Linh đều là vì đám người Thọ Khang Công chúa làm loạn uyên ương mới bước tới với nhau. Hơn nữa trong mối quan hệ này, Âu Dương Uyển Linh vẫn luôn là phía chủ động. Trong khoảng thời gian hai người sống ở biệt viện dù không nhiều, nhưng thỉnh thoảng Triệu Nhan cũng có những hành động thân mật, Âu Dương Uyển Linh đều thẹn thùng đón nhận, tuyệt đối không thể từ chối giống như hôm nay. Đây cũng là  điều khiến cho Triệu Nhan càng cảm thấy không ổn.

- Uyển Linh, rốt cuộc nàng sao thế? Có phải bị bệnh rồi không? Triệu Nhan lúc này chỉ còn biết thu tay về, sau đó lại một lần nữa quan tâm hỏi.

- Không có, ta rất khỏe! Âu Dương Uyển Linh cúi đầu không nhìn Triệu Nhan, sau khi nói xong lại trầm mặc một hồi, cuối cùng bỗng giọng nói thống khổ cất lên:

- Quận Vương, trong khoảng thời gian này ta thực sự đã suy nghĩ rồi, cảm thấy mình thực sự không thể sánh được với Quận Vương, cho nên xin Quận Vương sau này đừng tới tìm ta nữa!

"Oanh!" Nghe thấy lời này của Âu Dương Uyển Linh, Triệu Nhan chỉ cảm thấy trong đầu giống như bị người ta quãng một quả bom, hồi lâu sau cũng không kịp phản ứng lại. Hân thực sự không ngờ mấy hôm trước thông qua thư từ, Âu Dương Uyển Linh vẫn còn nói chuyện ngọt ngào với mình, bỗng nhiên lại nói ra chuyện tuyệt tình như vậy sao?

- Vì sao? Có thể cho ta một lý do được không? Hồi lâu sau, Triệu Nhan lúc này mới nghiến chặt răng lại nói. Hắn thực sự không thể chấp nhận được chuyện này, cho nên phải làm rõ lý do trong đó. 

Thấy Triệu Nhan cần một lý do, Âu Dương Uyển Linh vẫn cúi đầu không nhìn Triệu Nhan, hồi lâu sau mới lên tiếng: - Không có lý do, chỉ là tiền đồ của Quận Vương quá xa, tiểu nữ lại là người bạc mệnh, thực sự vô phúc đi theo Quận Vương!

Triệu Nhan nghe câu trả lời của Âu Dương Uyển Linh cũng thấy chua xót trong lòng. Mặc dù tình cảm giữa hẳn và Âu Dương Uyển Linh bắt đầu là một sai lãm, nhưng sau đó do hai người sống cùng với nhau, Triệu Nhan cũng đần đần đầu tư tình cảm của mình. Nhưng bây giờ người con gái này bỗng nhiên nói muốn rời xa mình. Điều này khiến cho Triệu Nhan cũng có cảm giác bị người ta bỏ rơi.


- Vì sao? Mấy hôm trước, nàng còn đồng ý với ta sẽ tới biệt viện làm lão sư, tất cả những chuyện khác cũng đều rất bình thường, nhưng vì sao chỉ có mấy ngày lại khiến nàng đưa ra quyết định như vậy, điều này có lẽ là có một lý do chứ? Triệu Nhan lại một lần nữa truy hỏi. Lúc này, hẳn đã hoàn toàn tỉnh táo rồi. Với sự sĩ tình của Âu Dương Uyển Linh, tuyệt đối không thể thay đổi trong thời gian ngắn ngủi như vậy. Biểu hiện vừa rồi của nàng cũng chứng tỏ nàng có tình cảm đối với mình, cho nên khả năng duy nhất chính là nàng chịu sức ép từ bên ngoài.

Nghe Triệu Nhan truy vấn mình lý do muốn rời xa hắn, trên mặt Âu Dương Uyển Linh cũng lộ rõ vẻ do dự, cuối cùng cũng nghiến rắng lại nói: - Quận Vương hà tất phải cần lý do của ta. Bản thân người có lẽ hiểu rõ nhất mới đúng chứ, hơn nữa dù sao người cũng chưa từng thích ta, vì sao lại không để cho ta rời xa người chứ?

Nghe câu trả lời của Âu Dương Uyển Linh, Triệu Nhan lại càng thêm hồ đồ, liền truy hỏi tiếp: - Cái gì mà ta hiểu rõ nhất? Hơn nữa, ai nói cho nàng biết ta không yêu nàng? Nàng có phải là nghe người khác nói gì rồi không? Cho nên mới hiểu lầm ta như vậy?

- Hiểu lãm sao? Ta không thấy thế! Lúc này Âu Dương Uyển Linh cũng ngẩng đầu lên nhìn Triệu Nhan. Chỉ là lúc này nàng cũng nước mắt giàn dụa, nhìn chằm chằm Triệu Nhan nói: - Quận Vương kế hoạch dài lâu, thực sự vô cùng hơn người. Nếu Quận Vương có thể lừa Uyển Linh cả đời, Uyển Linh cũng chấp nhận. Nhưng ông trời lại cho ta biết chân tướng, cho nên tiếu nữ thực sự không thể cứ ngốc nghếch mà ở bên cạnh Quận Vương được, xin Quận Vương lượng thứ!