Xuyên Không: Vương Gia Vô Dụng Lột Xác

Chương 133: Triệu Anh Ninh giảm béo




- Ping ping, dậy thôi! Mau tỉnh dậy đi! Ở ngoài một căn phòng bên trong biệt viện, Triệu Nhan vừa đập cửa vừa hét lớn, mặt mày giống như đòi nợ, Cục Thịt Nhỏ ở phía sau cũng chó cậy gần nhà, ngóc đầu sủa không ngừng: - Gâu gâu Cục Thịt Nhỏ bây giờ đã được nửa tuổi rồi, tuy vẫn mang bộ dạng của một con chó quê, nhưng lại thừa hưởng gen của cha, to lớn hơn rất nhiều các con chó quê khác, hơn nữa tứ chi và gân cổ vô cùng rắn rỏi, vừa nhìn là biết đây là một con mãnh cẩu.

- Mau mở cửa, dậy đi!

Triệu Nhan mất kiên nhẫn tiếp tục đập cửa gọi, tuy trời mới vừa tờ mờ sáng, nhưng lại là thời điểm tốt để rèn luyện thân thể, phòng này chính là nơi ở của chị họ hắn Triệu Anh Ninh, từ sau khi Nhữ Nam quận vương nhẫn tâm vứt bỏ con gái, Triệu Nhan mỗi ngày đều đốc thúc Triệu Anh Ninh giảm béo, mỗi ngày tập thể dục hai lần sáng và tối là không thể thiếu.

Theo tiếng đập cửa của Triệu Nhan, bên trong rất nhanh truyền đến tiếng bước chân dồn dập, tiếp theo là một tỳ nữ trẻ tuổi mở cửa, lễ phép hành lễ với Triệu Nhan: - Khởi bẩm quận vương, quận chúa nói trong người không khỏe, vì vậy hôm nay có thể dậy muộn một chút không?

- Không khỏe? Triệu Nhan nghe xong thì cười khểnh, lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị nói: - Không muốn dậy thì đừng viện cớ, ngươi vào nói với đường tỷ, nếu tỷ không chịu dậy, thì bữa sáng và bữa trưa cũng đừng ăn nữa!

- Dạ! Tỳ nữ nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của Triệu Nhan, sợ run cầm cập, vội vàng quay người chạy vào trong truyền đạt, kết quả trong chốc lát, thì nghe thấy tiếng khóc của Triệu Anh Ninh vang lên từ trong phòng, vừa khóc vừa giống như đang mắng người, còn kèm theo tiếng rên rỉ oán trách "Ta muốn về nhà!", "Cha thật độc ác!". Triệu Nhan giả vờ không nghe thấy. Muốn giảm béo, không chịu khổ làm sao được?

Triệu Nhan đứng đợi bên ngoài một lúc, mới nhìn thấy Triệu Anh Ninh sụt sùi sướt mướt từ trong phòng lề mà lề mề đi ra, khi nhìn thấy Triệu Nhan cố ý làm ra khuôn mặt đó, lập tức sợ không dám khóc nữa, thời gian này nàng ta đã chịu không ít khổ cực trong tay Triệu Nhan rồi, hình phạt hay nhận nhất là chạy vòng và không ăn cơm, hơn nữa ở đây nàng gọi trời không thấu, gọi đất không thưa, trong mắt nàng, người em họ này của mình còn đáng sợ hơn phán quan địa ngục.

Tính ra thì Triệu Anh Ninh đã ở chỗ Triệu Nhan được gần hai tháng rồi. Lúc mới đầu Triệu Nhan không dám nặng tay, mà chỉ mỗi ngày bắt Triệu Anh Ninh hoạt động một chút, đồng thời kiểm soát chế độ ăn uống của nàng ta, nhưng không ngờ Triệu Anh Ninh vừa lười vừa tham ăn, không những không muốn vận động, ngược lại ngày nào cũng ăn rất nhiều đồ ngọt. Vì vậy tháng đầu tiên chẳng những không thể giảm, mà còn béo ra thêm vài cân nữa.

Điều này khiến Triệu Nhan tức điên, chỉ có thể cứng rắn buộc Triệu Anh Ninh phải tập thể dục. Hơn nữa còn mang hết đồ ăn vặt mà nàng ta tích trữ cho tiểu nha hoàn, buổi sáng và tối mỗi ngày đều tự mình đến đốc thúc Triệu Anh Ninh tập luyện, nếu nàng ta dám lười biếng, lập tức trừng phạt, hiệu quả giảm béo lần này chắc chắn sẽ thấy nhanh thôi, Triệu Anh Ninh tuy bây giờ vẫn còn rất béo, nhưng so với trước kia đã gầy đi một vòng rồi.

- Đường tỷ, vẫn quy định cũ, chạy từ đây tới hoa viên, sau đó chạy quanh vườn hoa ba vòng, đến lúc đó là có thể ăn sáng rồi! Triệu Nhan tay cầm cây roi da, chút chút lại đánh vào lòng bàn tay dặn dò, đương nhiên hắn sẽ không thật sự dùng roi da để đánh Triệu Anh Ninh, nhưng mà dùng để hù dọa một chút cũng không tồi.

Triệu Anh Ninh sớm đã nghe lời, vì vậy nghe xong lời dặn dò của Triệu Nhan lập tức bắt đầu chạy, tuy nàng ta to xác, bình thường đi vài bước đã thở hổn hển, nhưng bây giờ sau khi trải qua gần tháng luyện tập, chạy bộ đã khá hơn trước rất nhiều, ít nhất không còn giống trước kia mới chạy được vài bước đã thở dốc, có khi tập luyện từ sáng sớm đến trưa mới xong, buổi tối chưa chạy hết thì không được đi ngủ, vì vậy trong lòng Triệu Anh Ninh sớm đã hận chết Triệu Nhan rồi.

Triệu Anh Ninh vốn chạy không nhanh, Triệu Nhan cũng không sốt ruột, cầm chiếc roi chạy chậm chậm theo ở phía sau, còn về chuyện giám sát, thì do Cục Thịt Nhỏ nay đã đủ to lớn phụ trách, đừng thấy nó chỉ là một con chó, nhưng thật sự rất thông minh, chỉ cần giao cho nó nhiệm vụ đơn giản, thì còn làm tốt hơn con người, điều này cũng nhờ bình thường Tiểu Đậu Nha chăm chỉ dạy dỗ.

Triệu Anh Ninh chạy phía trước, Cục Thịt Nhỏ hộ tống phía sau sủa:

- Gâu gâu... Sau khi đến hoa viên, Triệu Nhan tìm một nơi trong lành, nho nhã tập Thái Cực Quyền, mỗi sáng hắn đều kiên trì thói quen tốt này, dù gì cuộc sống hiện tại cũng rất nhàn nhã, mỗi ngày đều có người hầu hạ cơm nước, nếu không kiên trì tập luyện, nói không chừng sau này sẽ trở thành một lão bụng phệ, thậm chí hắn còn định tìm cơ hội thích hợp, bắt cả Tào Dĩnh và Bảo An công chúa cùng tập thể dục buổi sáng.

Đợi đến khi Triệu Nhan tập được ba bốn lần bài Thái Cực Quyền, Triệu Anh Ninh mới thở hồng hộc chạy xong ba vòng, sau đó Cục Thịt Nhỏ vẫy vẫy cái đuôi chạy đến bên Triệu Nhan đòi trọng thưởng. Triệu Nhan cũng hài lòng xoa đầu Cục Thịt Nhỏ, sau đó từ trong người lấy ra một miếng thịt sấy khô thưởng cho nó, nhưng Triệu Nhan không phát hiện ra, Triệu Anh Ninh khi nhìn thấy miếng thịt đó, không cầm được chảy nước miếng, bộ dạng vô cùng đáng thương.

Sau đó Triệu Nhan đưa Triệu Anh Ninh tới phòng ăn, Tào Dĩnh và Bảo An công chúa, Thọ Khang công chúa đã đợi sẵn ở đó, bữa sáng hôm nay gồm có cháo và bánh bao hấp, đây cũng là món ăn Triệu Nhan và Tào Dĩnh đều rất yêu thích, nhưng những món này lại không có duyên với Triệu Anh Ninh, bữa sáng của nàng ta trước giờ đều là làm riêng, bình thường chỉ có một bát canh rau, cùng lắm cho thêm một quả trứng gà, nhưng món ăn hôm nay có phần không giống.

- Hả, đây là gì? Triệu Anh Ninh lắc lắc vòng eo đồ sộ ngồi xuống, nhìn thấy bữa sáng trước mặt vô cùng kinh ngạc hỏi, chỉ thấy trước mặt nàng ta vẫn là một cái bát lớn, nhưng trong bát lại không phải là canh rau như mọi hôm, mà là một loại súp nổi đầy thứ gì đó giống như một lớp mỏng màu đen, trong canh còn thả vào một quả trứng, mùi vị vô cùng hấp dẫn.

- Ha ha, đường tỷ sau này sướng rồi, không cần phải ăn loại canh chay như trước nữa, mà sẽ đổi sang canh tảo tía trứng gà này, loại tảo tía này được mang từ Tuyền Châu cách đây ngàn dặm tới, không những thơm ngon, mà còn có tác dụng giảm béo, rất thích hợp với tỷ! Triệu Nhan cười ha ha giới thiệu.

Tảo tía dinh dưỡng phong phú, hàm luợng chất béo lại cực thấp, vô cùng thích hợp làm thức ăn cho những người giảm béo, trước đây khi Triệu Nhan biết Triệu Tông Thịnh muốn hắn giúp Triệu Anh Ninh giảm cân, thì nghĩ ngay tới tảo tía, thế là hắn liền bảo Triệu Tông Thịnh đi thu mua, không ngờ người của phủ Nhữ Nam quận vương lại cố gắng như vậy, hai tháng ngắn ngủi đã đưa đến đợt đầu tiên.

Nghe nói là đặc biệt làm cho mình, hơn nữa mùi vị có vẻ không tồi, khiến Triệu Anh Ninh không kìm được mà cầm thìa lên nếm thử, kết quả thấy rằng mùi vị của bát canh này lại thơm ngon lạ thường, nàng ta trước đây cũng là một người phàm ăn, nhưng đây là lần đầu tiên được uống một thứ canh tuyệt hảo đến vậy.

Thời gian này Triệu Anh Ninh chắc rằng bị Triệu Nhan hành cho khổ rồi, không những không thể ngủ nướng, mà mỗi ngày còn phải chạy đi chạy lại, đồ ăn vặt mà bình thường vốn thích cũng không còn nữa, một ngày ba bữa cũng bị biến thành món canh rau không bao giờ đổi, bên trong đến ít dầu mỡ cũng không thấy, có thể nói còn thảm hơn lúc Triệu Nhan dưỡng bệnh. Khi nãy nàng ta nhìn thấy Triệu Nhan cho Cục Thịt Nhỏ miếng thịt khô, thèm thuồng đến mức chảy nước miếng, phải biết rằng thứ đó trước đây nàng ta đến nhìn cũng không thèm nhìn đến.

Cũng chính vì vậy, nên khi Triệu Anh Ninh được ăn món canh tuyệt hảo như vậy, lập tức không để ý đến việc giữ hình tượng thục nữ, bỏ thìa xuống bê bát uống từng ngụm lớn, khiến hội Tào Dĩnh đều trố mắt nhìn, Triệu Anh Ninh béo thì béo, nhưng trước nay đều vô cùng lịch sự, vậy mà lúc này nhìn thấy bộ dạng của nàng ta, giống như một a hoàn bình thường, đâu còn dáng vẻ như mọi ngày chứ?

Chỉ thấy Triệu Anh Ninh vài hơi đã uống hết bát canh tảo tía, buông bát xuống thật mạnh rồi vô cùng chân thành khẩn cầu Triệu Nhan: - Tam đệ, cho ta thêm một bát nữa được không, ta vẫn chưa ăn no!

Nhìn thấy bộ dáng đáng thương của Triệu Anh Ninh, Bảo An công chúa mềm lòng nói giúp cho nàng ta: - Tam đệ, đệ hãy múc cho Anh Ninh thêm một bát đi, tuy giảm cân rất quan trọng, nhưng không thể cứ để đói như vậy, đối với cơ thể cũng không tốt đâu!

Thấy Bảo An công chúa mở miệng, Tào Dĩnh và Thọ Khang công chúa cũng lần lượt nói đỡ cho Triệu Anh Ninh, dù gì cũng cùng là phụ nữ, quan hệ bình thường cũng tốt, thấy Triệu Anh Ninh khổ cực giảm béo như vậy, bọn họ cũng không đành lòng.

Hai tỷ tỷ và nương tử đều đã cầu xin thay cho Triệu Anh Ninh, Triệu Nhan cũng có chút lưỡng lự, đặc biệt Triệu Anh Ninh còn dùng đôi mắt nũng nịu đáng thương nhìn hắn, khiến hắn thật sự không nỡ từ chối, cuối cùng linh động nói: - Đường tỷ, nếu hai tỷ đều đã nói giúp cho tỷ, ta cũng có thể phá lệ một lần!

Triệu Nhan vừa nói, vừa cho người múc thêm một bát canh rong biển cho Triệu Anh Ninh, nhưng khi nàng ta vừa định cho lên miệng uống, lại bị Triệu Nhan ngăn lại: - Đường tỷ, trước khi tỷ uống ta muốn tặng tỷ một câu, tỷ nên biết người béo sẽ không thể có tiền đồ, cho dù tâm của tỷ có tốt thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể là một tên mập lương thiện, dù sau này tỷ chết, cũng vẫn chỉ là một tên mập chết bầm mà thôi!

Tuy trước kia Triệu Nhan chưa từng giảm béo, nhưng nghe được không ít những danh ngôn về giảm béo, dù gì vấn đề giảm béo về sau cũng vô cùng nghiêm trọng, ai dám nói xung quanh mình không có vài người béo chứ? Thường xuyên nghe được mấy câu nói tào lao của bạn bè đang giảm cân, tự nhiên lại nhớ trong đầu, lúc này vừa hay truyền lại cho Triệu Anh Ninh.

Vốn dĩ Triệu Anh Ninh muốn ăn cho no, nhưng sau khi nghe thấy câu nói của Triệu Nhan, lại lặng người đứng đó, rồi nghĩ tới bản thân mình nhiều lần đi cầu thân, nhưng đều vì bản thân quá béo mà bị nam nhân ghét bỏ, trong đó lần mà Tào Tung cự tuyệt nàng ta vẫn còn là bình thường, lần trước có một quý tộc trẻ vì từ chối thành thân với nàng ta, mà thà tuyệt thực, cuối cùng đói quá mà ngất đi, khiến cho phụ mẫu của người đó đành phải từ hôn.

Nghĩ đến những nhục nhã mà mình phải chịu thời gian đi cầu thân, Triệu Anh Ninh không kìm được mà đau lòng, không còn khẩu vị uống bát canh tảo tía này nữa, đồng thời cũng ấm ức mà bật khóc, cuối cùng bật dậy chạy về phòng, e rằng trưa nay cũng sẽ không ra.

Nhìn thấy Triệu Anh Ninh rời đi, Tào Dĩnh cuối cùng xa xăm nói: - Phu quân chàng thật tàn nhẫn, chàng làm như vậy, đường tỷ muốn không giảm cân cũng khó.

- Đúng vậy, ta cũng là lần đầu tiên thấy tam đệ tàn nhẫn như vậy, không thì chúng ta sau này mỗi sáng cũng dậy tập thể dục đi, tránh sau này rơi vào tay của tam đệ.

Thọ Khang công chúa lúc này cũng lẩm bẩm, cứ nghĩ đến cuộc sống thời gian này của Triệu Anh Ninh, nàng không kìm được mà rùng mình.

Cũng lúc này, bỗng nhiên lão Phúc từ ngoài chạy vào, sau đó thì thầm báo cáo với Triệu Nhan vài câu, thấy Triệu Nhan sau khi nghe xong thì vui vẻ lạ thường, liền đứng dậy vừa đi ra ngoài vừa nói lớn với Tào Dĩnh: - Ta hôm nay có việc phải ra ngoài, buổi trưa sẽ không ăn cơm ở nhà! - Ping ping, dậy thôi! Mau tỉnh dậy đi! Ở ngoài một căn phòng bên trong biệt viện, Triệu Nhan vừa đập cửa vừa hét lớn, mặt mày giống như đòi nợ, Cục Thịt Nhỏ ở phía sau cũng chó cậy gần nhà, ngóc đầu sủa không ngừng: - Gâu gâu Cục Thịt Nhỏ bây giờ đã được nửa tuổi rồi, tuy vẫn mang bộ dạng của một con chó quê, nhưng lại thừa hưởng gen của cha, to lớn hơn rất nhiều các con chó quê khác, hơn nữa tứ chi và gân cổ vô cùng rắn rỏi, vừa nhìn là biết đây là một con mãnh cẩu.

- Mau mở cửa, dậy đi!

Triệu Nhan mất kiên nhẫn tiếp tục đập cửa gọi, tuy trời mới vừa tờ mờ sáng, nhưng lại là thời điểm tốt để rèn luyện thân thể, phòng này chính là nơi ở của chị họ hắn Triệu Anh Ninh, từ sau khi Nhữ Nam quận vương nhẫn tâm vứt bỏ con gái, Triệu Nhan mỗi ngày đều đốc thúc Triệu Anh Ninh giảm béo, mỗi ngày tập thể dục hai lần sáng và tối là không thể thiếu.

Theo tiếng đập cửa của Triệu Nhan, bên trong rất nhanh truyền đến tiếng bước chân dồn dập, tiếp theo là một tỳ nữ trẻ tuổi mở cửa, lễ phép hành lễ với Triệu Nhan: - Khởi bẩm quận vương, quận chúa nói trong người không khỏe, vì vậy hôm nay có thể dậy muộn một chút không?

- Không khỏe? Triệu Nhan nghe xong thì cười khểnh, lộ ra vẻ mặt nghiêm nghị nói: - Không muốn dậy thì đừng viện cớ, ngươi vào nói với đường tỷ, nếu tỷ không chịu dậy, thì bữa sáng và bữa trưa cũng đừng ăn nữa!

- Dạ! Tỳ nữ nhìn thấy khuôn mặt vô cảm của Triệu Nhan, sợ run cầm cập, vội vàng quay người chạy vào trong truyền đạt, kết quả trong chốc lát, thì nghe thấy tiếng khóc của Triệu Anh Ninh vang lên từ trong phòng, vừa khóc vừa giống như đang mắng người, còn kèm theo tiếng rên rỉ oán trách "Ta muốn về nhà!", "Cha thật độc ác!". Triệu Nhan giả vờ không nghe thấy. Muốn giảm béo, không chịu khổ làm sao được?

Triệu Nhan đứng đợi bên ngoài một lúc, mới nhìn thấy Triệu Anh Ninh sụt sùi sướt mướt từ trong phòng lề mà lề mề đi ra, khi nhìn thấy Triệu Nhan cố ý làm ra khuôn mặt đó, lập tức sợ không dám khóc nữa, thời gian này nàng ta đã chịu không ít khổ cực trong tay Triệu Nhan rồi, hình phạt hay nhận nhất là chạy vòng và không ăn cơm, hơn nữa ở đây nàng gọi trời không thấu, gọi đất không thưa, trong mắt nàng, người em họ này của mình còn đáng sợ hơn phán quan địa ngục.

Tính ra thì Triệu Anh Ninh đã ở chỗ Triệu Nhan được gần hai tháng rồi. Lúc mới đầu Triệu Nhan không dám nặng tay, mà chỉ mỗi ngày bắt Triệu Anh Ninh hoạt động một chút, đồng thời kiểm soát chế độ ăn uống của nàng ta, nhưng không ngờ Triệu Anh Ninh vừa lười vừa tham ăn, không những không muốn vận động, ngược lại ngày nào cũng ăn rất nhiều đồ ngọt. Vì vậy tháng đầu tiên chẳng những không thể giảm, mà còn béo ra thêm vài cân nữa.


Điều này khiến Triệu Nhan tức điên, chỉ có thể cứng rắn buộc Triệu Anh Ninh phải tập thể dục. Hơn nữa còn mang hết đồ ăn vặt mà nàng ta tích trữ cho tiểu nha hoàn, buổi sáng và tối mỗi ngày đều tự mình đến đốc thúc Triệu Anh Ninh tập luyện, nếu nàng ta dám lười biếng, lập tức trừng phạt, hiệu quả giảm béo lần này chắc chắn sẽ thấy nhanh thôi, Triệu Anh Ninh tuy bây giờ vẫn còn rất béo, nhưng so với trước kia đã gầy đi một vòng rồi.

- Đường tỷ, vẫn quy định cũ, chạy từ đây tới hoa viên, sau đó chạy quanh vườn hoa ba vòng, đến lúc đó là có thể ăn sáng rồi! Triệu Nhan tay cầm cây roi da, chút chút lại đánh vào lòng bàn tay dặn dò, đương nhiên hắn sẽ không thật sự dùng roi da để đánh Triệu Anh Ninh, nhưng mà dùng để hù dọa một chút cũng không tồi.

Triệu Anh Ninh sớm đã nghe lời, vì vậy nghe xong lời dặn dò của Triệu Nhan lập tức bắt đầu chạy, tuy nàng ta to xác, bình thường đi vài bước đã thở hổn hển, nhưng bây giờ sau khi trải qua gần tháng luyện tập, chạy bộ đã khá hơn trước rất nhiều, ít nhất không còn giống trước kia mới chạy được vài bước đã thở dốc, có khi tập luyện từ sáng sớm đến trưa mới xong, buổi tối chưa chạy hết thì không được đi ngủ, vì vậy trong lòng Triệu Anh Ninh sớm đã hận chết Triệu Nhan rồi.

Triệu Anh Ninh vốn chạy không nhanh, Triệu Nhan cũng không sốt ruột, cầm chiếc roi chạy chậm chậm theo ở phía sau, còn về chuyện giám sát, thì do Cục Thịt Nhỏ nay đã đủ to lớn phụ trách, đừng thấy nó chỉ là một con chó, nhưng thật sự rất thông minh, chỉ cần giao cho nó nhiệm vụ đơn giản, thì còn làm tốt hơn con người, điều này cũng nhờ bình thường Tiểu Đậu Nha chăm chỉ dạy dỗ.

Triệu Anh Ninh chạy phía trước, Cục Thịt Nhỏ hộ tống phía sau sủa:

- Gâu gâu... Sau khi đến hoa viên, Triệu Nhan tìm một nơi trong lành, nho nhã tập Thái Cực Quyền, mỗi sáng hắn đều kiên trì thói quen tốt này, dù gì cuộc sống hiện tại cũng rất nhàn nhã, mỗi ngày đều có người hầu hạ cơm nước, nếu không kiên trì tập luyện, nói không chừng sau này sẽ trở thành một lão bụng phệ, thậm chí hắn còn định tìm cơ hội thích hợp, bắt cả Tào Dĩnh và Bảo An công chúa cùng tập thể dục buổi sáng.

Đợi đến khi Triệu Nhan tập được ba bốn lần bài Thái Cực Quyền, Triệu Anh Ninh mới thở hồng hộc chạy xong ba vòng, sau đó Cục Thịt Nhỏ vẫy vẫy cái đuôi chạy đến bên Triệu Nhan đòi trọng thưởng. Triệu Nhan cũng hài lòng xoa đầu Cục Thịt Nhỏ, sau đó từ trong người lấy ra một miếng thịt sấy khô thưởng cho nó, nhưng Triệu Nhan không phát hiện ra, Triệu Anh Ninh khi nhìn thấy miếng thịt đó, không cầm được chảy nước miếng, bộ dạng vô cùng đáng thương.

Sau đó Triệu Nhan đưa Triệu Anh Ninh tới phòng ăn, Tào Dĩnh và Bảo An công chúa, Thọ Khang công chúa đã đợi sẵn ở đó, bữa sáng hôm nay gồm có cháo và bánh bao hấp, đây cũng là món ăn Triệu Nhan và Tào Dĩnh đều rất yêu thích, nhưng những món này lại không có duyên với Triệu Anh Ninh, bữa sáng của nàng ta trước giờ đều là làm riêng, bình thường chỉ có một bát canh rau, cùng lắm cho thêm một quả trứng gà, nhưng món ăn hôm nay có phần không giống.

- Hả, đây là gì? Triệu Anh Ninh lắc lắc vòng eo đồ sộ ngồi xuống, nhìn thấy bữa sáng trước mặt vô cùng kinh ngạc hỏi, chỉ thấy trước mặt nàng ta vẫn là một cái bát lớn, nhưng trong bát lại không phải là canh rau như mọi hôm, mà là một loại súp nổi đầy thứ gì đó giống như một lớp mỏng màu đen, trong canh còn thả vào một quả trứng, mùi vị vô cùng hấp dẫn.

- Ha ha, đường tỷ sau này sướng rồi, không cần phải ăn loại canh chay như trước nữa, mà sẽ đổi sang canh tảo tía trứng gà này, loại tảo tía này được mang từ Tuyền Châu cách đây ngàn dặm tới, không những thơm ngon, mà còn có tác dụng giảm béo, rất thích hợp với tỷ! Triệu Nhan cười ha ha giới thiệu.

Tảo tía dinh dưỡng phong phú, hàm luợng chất béo lại cực thấp, vô cùng thích hợp làm thức ăn cho những người giảm béo, trước đây khi Triệu Nhan biết Triệu Tông Thịnh muốn hắn giúp Triệu Anh Ninh giảm cân, thì nghĩ ngay tới tảo tía, thế là hắn liền bảo Triệu Tông Thịnh đi thu mua, không ngờ người của phủ Nhữ Nam quận vương lại cố gắng như vậy, hai tháng ngắn ngủi đã đưa đến đợt đầu tiên.

Nghe nói là đặc biệt làm cho mình, hơn nữa mùi vị có vẻ không tồi, khiến Triệu Anh Ninh không kìm được mà cầm thìa lên nếm thử, kết quả thấy rằng mùi vị của bát canh này lại thơm ngon lạ thường, nàng ta trước đây cũng là một người phàm ăn, nhưng đây là lần đầu tiên được uống một thứ canh tuyệt hảo đến vậy.

Thời gian này Triệu Anh Ninh chắc rằng bị Triệu Nhan hành cho khổ rồi, không những không thể ngủ nướng, mà mỗi ngày còn phải chạy đi chạy lại, đồ ăn vặt mà bình thường vốn thích cũng không còn nữa, một ngày ba bữa cũng bị biến thành món canh rau không bao giờ đổi, bên trong đến ít dầu mỡ cũng không thấy, có thể nói còn thảm hơn lúc Triệu Nhan dưỡng bệnh. Khi nãy nàng ta nhìn thấy Triệu Nhan cho Cục Thịt Nhỏ miếng thịt khô, thèm thuồng đến mức chảy nước miếng, phải biết rằng thứ đó trước đây nàng ta đến nhìn cũng không thèm nhìn đến.

Cũng chính vì vậy, nên khi Triệu Anh Ninh được ăn món canh tuyệt hảo như vậy, lập tức không để ý đến việc giữ hình tượng thục nữ, bỏ thìa xuống bê bát uống từng ngụm lớn, khiến hội Tào Dĩnh đều trố mắt nhìn, Triệu Anh Ninh béo thì béo, nhưng trước nay đều vô cùng lịch sự, vậy mà lúc này nhìn thấy bộ dạng của nàng ta, giống như một a hoàn bình thường, đâu còn dáng vẻ như mọi ngày chứ?

Chỉ thấy Triệu Anh Ninh vài hơi đã uống hết bát canh tảo tía, buông bát xuống thật mạnh rồi vô cùng chân thành khẩn cầu Triệu Nhan: - Tam đệ, cho ta thêm một bát nữa được không, ta vẫn chưa ăn no!

Nhìn thấy bộ dáng đáng thương của Triệu Anh Ninh, Bảo An công chúa mềm lòng nói giúp cho nàng ta: - Tam đệ, đệ hãy múc cho Anh Ninh thêm một bát đi, tuy giảm cân rất quan trọng, nhưng không thể cứ để đói như vậy, đối với cơ thể cũng không tốt đâu!

Thấy Bảo An công chúa mở miệng, Tào Dĩnh và Thọ Khang công chúa cũng lần lượt nói đỡ cho Triệu Anh Ninh, dù gì cũng cùng là phụ nữ, quan hệ bình thường cũng tốt, thấy Triệu Anh Ninh khổ cực giảm béo như vậy, bọn họ cũng không đành lòng.

Hai tỷ tỷ và nương tử đều đã cầu xin thay cho Triệu Anh Ninh, Triệu Nhan cũng có chút lưỡng lự, đặc biệt Triệu Anh Ninh còn dùng đôi mắt nũng nịu đáng thương nhìn hắn, khiến hắn thật sự không nỡ từ chối, cuối cùng linh động nói: - Đường tỷ, nếu hai tỷ đều đã nói giúp cho tỷ, ta cũng có thể phá lệ một lần!

Triệu Nhan vừa nói, vừa cho người múc thêm một bát canh rong biển cho Triệu Anh Ninh, nhưng khi nàng ta vừa định cho lên miệng uống, lại bị Triệu Nhan ngăn lại: - Đường tỷ, trước khi tỷ uống ta muốn tặng tỷ một câu, tỷ nên biết người béo sẽ không thể có tiền đồ, cho dù tâm của tỷ có tốt thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể là một tên mập lương thiện, dù sau này tỷ chết, cũng vẫn chỉ là một tên mập chết bầm mà thôi!

Tuy trước kia Triệu Nhan chưa từng giảm béo, nhưng nghe được không ít những danh ngôn về giảm béo, dù gì vấn đề giảm béo về sau cũng vô cùng nghiêm trọng, ai dám nói xung quanh mình không có vài người béo chứ? Thường xuyên nghe được mấy câu nói tào lao của bạn bè đang giảm cân, tự nhiên lại nhớ trong đầu, lúc này vừa hay truyền lại cho Triệu Anh Ninh.

Vốn dĩ Triệu Anh Ninh muốn ăn cho no, nhưng sau khi nghe thấy câu nói của Triệu Nhan, lại lặng người đứng đó, rồi nghĩ tới bản thân mình nhiều lần đi cầu thân, nhưng đều vì bản thân quá béo mà bị nam nhân ghét bỏ, trong đó lần mà Tào Tung cự tuyệt nàng ta vẫn còn là bình thường, lần trước có một quý tộc trẻ vì từ chối thành thân với nàng ta, mà thà tuyệt thực, cuối cùng đói quá mà ngất đi, khiến cho phụ mẫu của người đó đành phải từ hôn.

Nghĩ đến những nhục nhã mà mình phải chịu thời gian đi cầu thân, Triệu Anh Ninh không kìm được mà đau lòng, không còn khẩu vị uống bát canh tảo tía này nữa, đồng thời cũng ấm ức mà bật khóc, cuối cùng bật dậy chạy về phòng, e rằng trưa nay cũng sẽ không ra.

Nhìn thấy Triệu Anh Ninh rời đi, Tào Dĩnh cuối cùng xa xăm nói: - Phu quân chàng thật tàn nhẫn, chàng làm như vậy, đường tỷ muốn không giảm cân cũng khó.

- Đúng vậy, ta cũng là lần đầu tiên thấy tam đệ tàn nhẫn như vậy, không thì chúng ta sau này mỗi sáng cũng dậy tập thể dục đi, tránh sau này rơi vào tay của tam đệ.

Thọ Khang công chúa lúc này cũng lẩm bẩm, cứ nghĩ đến cuộc sống thời gian này của Triệu Anh Ninh, nàng không kìm được mà rùng mình.

Cũng lúc này, bỗng nhiên lão Phúc từ ngoài chạy vào, sau đó thì thầm báo cáo với Triệu Nhan vài câu, thấy Triệu Nhan sau khi nghe xong thì vui vẻ lạ thường, liền đứng dậy vừa đi ra ngoài vừa nói lớn với Tào Dĩnh: - Ta hôm nay có việc phải ra ngoài, buổi trưa sẽ không ăn cơm ở nhà!