*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Niên Niên từ từ mở mắt ra, một cơn đau đột nhiên ập đến. Đau, rất đau a! Niên Niên gắng gượng đứng dậy, quan sát cảnh quang xung quanh. Cô hiện đang ở trong rừng, nhìn xuống dưới chân là dòng suối, hèn chi lúc đứng lên, hơi trơn một chút. Niên Niên nói: "Hệ thống"
Một giọng nói vang lên trong đầu Niên Niên:
-Cô có việc gì muốn hỏi:
-Lần này ta xuyên đến đâu?
-Cô xuyên đến thân thể tên là Hoa Nguyệt. Nguyên chủ này vốn là người của Bạch Hổ, do xảy ra nội bộ mà bị đuổi khỏi bang phái. Việc Hoa Nguyệt theo dòng nước cuốn trôi đến đây bởi nữ chính tên Hạ Bạch ám sát Hoa Nguyệt. Việc Hoa Nguyệt mong muốn là khiến cho cặp đôi chính Hạ Bạch cùng Bạch Phong thân bại danh liệt.
-Hừ, cũng chỉ là một đám bạch, chỉ toàn bạch tạng.
-Ha...ha...ha, cô thật hài hước.
-Ngươi đây cũng biết cười?
-Ta dĩ nhiên biết, bởi ta là một hệ thống thông minh mà.
-Ngươi thông minh sao lại không biết chủ nhân ngươi đưa ta đến trò chơi này rốt cục để làm gì?
-.......
-Này, này, sao ngươi không trả lời ta?
-......
-Cái đồ nghiệt súc, đợi đó, nếu để bà gặp, bà đây làm cho hệ thống mi thành tro.
-<<Ta mà nói chuyện thêm một chút nữa thôi, thì coi như mọi chuyện đều bị phơi bày ra mất. Cô gái này chắc chắn sẽ không bỏ qua danh tính của chủ nhân ta.>>
Niên Niên tức giận, nghĩ sao mới xuyên đến đây mà đã bị trọng thương rồi, hơn nữa lại còn bị lạc trong rừng, số ta thật đen đủi a. Cái hệ thống chết tiệt.
Niên Niên lục lọi trên người, không có thứ gì ngoài bộ y phục mà cô đang mặc. Niên Niên không ngờ nữ phụ này lại nghèo như thế, lúc xuyên lần trước đến, nữ phụ là con nhà giàu, đỡ phải lo việc ăn ở, còn lần này thì... Niên Niên thật là sahara lời a. Không có một đồng nào, sao mà sống nổi đây, thật ảo não. Niên Niên cố gắng lê từng bước chân, rời khỏi đây mới là điều quan trọng hơn.
Hồi nãy đến giờ, Niên Niên cứ có cảm giác ai đang đi theo mình. Cô dừng thì người đó cũng dừng, cô đi thì người đó cũng đi, thật là dai mà. Niên Niên lên tiếng:
-Ngươi còn nấp làm gì? Ra đi.