Xuyên Không Về Đấu La Cùng Hệ Thống Liên Minh

Chương 6




Cổ Phong chạy một mạch ra sau thôn, vào rừng.

Hắn mở tay trái ra, một thanh kiếm đỏ rực, có khắc năm kí tự không thuộc về thế giới này ở trên thân. Đúng, đây là thanh quỷ kiếm của Yone. Thanh kiếm này không được phân biệt ra làm chuôi kiếm và thân kiếm, nó nối liền với nhau như một thực thể. Ở phần cuối tay cầm có gắn một chuỗi tràng hạt. Từ phần tay kiếm đến mũi kiếm, là nửa đỏ nửa đen, với màu đỏ sáng dần từ dưới thân đến mũi kiếm.

Thanh quỷ kiếm này là biến thân của azakana, một trong những ác quỷ thượng cổ mang trong mình sức mạnh bất diệt của các tội lỗi.

Thanh kiếm phát ra một sự thèm khát, muốn nuốt chửng mọi sinh vật thế gian.

Cổ Phong vội vang thu hồi võ hồn lại.

Thanh phong kiếm bên tay phải của hắn thì lại khác, nó mang khí chất rất điềm đạm và tĩnh lặng. Cảm nhận như thanh kiếm này đang đứng trên biển cả rộng lớn, và mặt nước hoàn toàn tĩnh lặng không có gợn sóng.

Nhưng khi Cổ Phong chạm vào nó, bão tố dần dần nổi lên xung quanh hắn và cắt đứt mọi thứ, từ cây cối, những tảng đá, cho đến mặt đất với đầy rẫy các vết cắt.

“Kiếm này cũng quá mạnh đi, ta cảm giác được nó có thể cắt đứt mọi thứ”

Rút kiếm ra, nhìn vào thân kiếm bóng loáng không vết bẩn, có thể nhìn thấy khuôn mặt bản thân luôn.

Chợt kiếm khí phóng ra, làm đứt da ngón cái của Cổ Phong.

Hắn vội vàng thu kiếm vào vỏ. “Cái này quá mẹ nó mạnh, nhưng mà đến ta nó còn thương tổn thì sao khống chế được, trước tiên cứ để trong vỏ kiếm đi”

Nghiên cứu qua võ hồn làm hắn sợ hãi.

Nhìn vào nhiệm vụ hệ thống thì làm hắn nhức cả trứng.

Thăng cấp nhiệm vụ: Tự mình chiến thắng hồn thú nghìn năm trở lên

Nhiệm vụ thất bại: thưởng nhiệm vụ biến mất vĩnh viễn

Nhiệm vụ thành công: Lĩnh ngộ Vạn Kiếm Quy Nhất

Mẹ nó, ta mới 6 tuổi nha, đánh thế nào được, nhưng phải công nhận, phần thưởng nhiệm vụ nghe tên đã thấy bá khí rồi. Nhìn rất thèm, nhưng Cổ Phong cũng bó tay rồi, cứ xem số phận thế nào đã.

Bỗng dưng

“Đinh kiểm trắc đến kí chủ đã đủ điều kiện, phụ bản mở ra”

“Ồ, trước đấy ta còn thấy lạ sao chức năng phụ bản không có đây”

“Hệ thống vừa hoàn thành thiết lập khởi động phụ bản, kí chủ chờ tí cũng kêu, không học được kiên nhẫn sao kí chủ có thể thành công, thật là bất tài, ta phải patiently chỉ ngươi đến bao giờ”

“Mẹ nó ta mới hỏi một câu đã lên mặt dạy đời, lần này dùng tiếng anh cơ à, hệ thống hàng made in vietnam thì đừng bày đặt học đú đởn, cái gì mà lập trình viên ăn cơm rau muống, ông đây nhổ vào”

“...” Hệ thống lần đầu bị counter không biết phản bác thế nào nên đành giữ quyền im lặng

Mở ra chức năng phụ bản

Tổng cộng có 10 phụ bản nhưng mỗi cái đầu tiên là sáng màu, mấy cái còn lại đều có màu xám và trạng thái khóa

Cổ Phong bấm vào phụ bản đầu tiên

“Kí chủ có muốn xông phụ bản cấp 1-10”

“Xác nhận”

Cơ thể Cổ Phong bỗng nhiên như thành cái xác không hồn rơi bịch xuống đây, trong hình dạng tay chân chéo nhau, nhìn như bị co giật. Đây không phải bị dính bùa chú hay bệnh, mà là hiện tại hồn hắn đang ở trong phụ bản.

Vừa mở mắt ra, Cổ Phong xuất hiện ở trên mảnh đất với đầy kí tự cổ đại ở dưới chân, xung quanh được bao bọc bởi những hàng rào xanh tạo thành một hình vuông.

Cổ Phong hiếu kì đi xung quanh hình vuông kiểm tra, thì cảm giác cũng không có gì lạ, chắc là nơi mặc định sẽ vào khi xông phó bản đi.

Thế giới xung quanh ở Phó bản không có trái phải hay núi sông. Chỉ là một con đường lớn thẳng tắp. Trên đường chỉ có những bức cũ kĩ hai bên, cỏ, và một ít cây cối.

Đi được nửa tiếng, Cổ Phong nhìn phía trước.

“Con bà nó, đi nửa ngày mà vẫn không có gì, hệ thống, ngươi có sáo lộ ta không vậy”

“Ngươi nên chuẩn bị chiến đấu đi thì hơn, tai họa sắp ập đến rồi” Hệ thống lười biếng nói

“Ta có thấy gì đâu?”

Bỗng nhiên hắn nghe được thanh âm gì đó.

“Lênnnnnnnnn!” một tên hình thể lớn bằng Cổ Phong, thân mặc phục binh màu đỏ hét

Trong phụ bản 1000 tên lính và hồn sư đều sẽ có hình thể ngang ngang Cổ Phong, vì nếu cho đánh với người quá lớn thì thật mẹ nó thiệt thòi.

Đằng sau tên lính là chi chít 999 tên lính khác, xếp thành hàng chỉnh tề không loạn trận binh, rất có nề nếp xông lên.

“Dàn trận” Một tên lính chỉ huy nói ra

Binh lính đứng thành các trận hàng chuẩn bị chiến đấu.

Cổ Phong lập tức dùng chức năng duy nhất được ghi trong sách hướng dẫn lúc mới vào phó bản.

“Kiểm tra thông tin”

Lính chiến binh: cấp 3 - 21 Vàng

Lính pháp sư: cấp 3 - 14 Vàng

Lính cơ giáp: cấp 3 - 90 Vàng

Những con số ở sau cấp là số vàng Cổ Phong sẽ nhận được sau khi gϊếŧ.

Tổng số lính:

474 lính chiến binh

474 lính pháp sư

52 lính cơ giáp

“Tuy chỉ có cấp 3 nhưng quá đông nha, đánh lâu ta cũng kiệt sức chết mất ”

Tuy sẽ không chết nhưng tất cả phần thưởng sẽ bị mất và bị chuyển trở về thực tại, cùng hình phạt trong 3 tháng không thể tiếp tục xông phụ bản.

Chưa kịp suy nghĩ gì cả thì binh lính đã bắt đầu tiến gần.

“Tiến côngggggggg” Tên lính chỉ huy đứng đầu hét lớn

Tất cả lính chiến binh dùng tốc độ nhanh nhất có thể xông lên chỗ Cổ Phong, lĩnh pháp sư đứng từ xa hỗ trợ bằng cách bắn liên tục hỏa cầu lên phía trước.

Đoàng

“Cái lề gì thốn” Cổ Phong nhảy mạnh lui ra

Lính cơ giáp liên tục bắn các quả đạn pháo với lực sát thương lớn và diện rộng rất khó né.

“Thế này còn chơi gì nữa” Cổ Phong liên tục thi triển Quét Kiếm để né pháo

Các hỏa cầu đang dần dần rơi xuống, còn các binh lính thì càng ngày càng rút ngắn khoảng cách.

Triệu hồi võ hồn Phong Kiếm ra. Kiếm vẫn trong vỏ, hắn chỉ định dùng bao kiếm để chiến đấu. Rút kiếm ra thực sự sát thương quá lớn, hiện tại hắn vẫn chưa khống chế được, nên không phải lúc nguy cấp hắn quyết định sẽ không rút.

“Tường Gió” Cổ Phong bắt đầu nghiêm túc lên nói

Các hỏa cầu bị chặn lại không thể xuyên qua

“Bão Kiếm” Liên hoàn là các cú đâm bay ra bắn vào lính chiến binh

“+21 vàng”

“+21 vàng”

+21 vàng”

....

“Yếu vậy? Không lẽ binh lính chỉ được cái thế chứ không mạnh?” Cổ Phong hồ nghi nói

Thật ra từ bé Cổ Phong chỉ rèn luyện với Đường Tam chứ chưa ra ngoài để so sánh biết được thực lực bản thân ở tầng thứ nào.

Ngay lập tức hắn to gan, kết hợp Quét Kiếm và Bão Kiếm, lướt vào trận hình quấy nhiễu. Dù đang lướt ở tốc độ tối cao nhưng ngẫu nhiên Cổ Phong vẫn bị trúng đòn, nhưng tất cả đã bị thức thứ nhất của Phong Thần Kiếm Pháp, Đạo của Lãng Khách cản lại, cũng tức là khiên gió bao quanh hắn.

Kéo quái là một trong những kĩ năng cần thiết để dọn lính nhanh nhất. Một lúc sau, Cổ Phong lướt ra sau đội hình.

“HASAGI” Cổ Phong hét lớn đồng thời tung ra một cơn bão lớn nhất từ trước tới giờ.

Ngay khi hầu hết binh lính bị gió thổi lên rồi vặn vẹo xoắn trong cơn lốc.

Cổ Phong nhắm hai mắt lại từ từ cảm nhận thức thứ năm, khi hắn mở hai mắt ra đồng tử của hắn thay thành màu xanh nhạt và sáng lên, hắn lập tức thi triển tuyệt kĩ tối thượng.

“Trăn Trối” Cổ Phong nhẹ nhàng nói

Một luồng kiếm khí mờ mờ ảo ảo kết nối từ Phong Kiếm của Cổ Phong dài ra đến 100 mét rộng đến 5 mét, chém liên tiếp 5 phát.

Nhát chém cuối cùng từ trên cao giáng xuống.

“IGEI TON”