Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 424: Khẩn cấp ra lệnh




Thấy bộ dáng mơ hồ của mọi người, Lâm Bắc Phàm tràn ngập sự kiêu ngạo của một sinh viên khoa học tự nhiên.

Đúng là một đám mù khoa học, lý thuyết đơn giản như thế mà cũng không hiểu!

Khác gì nước đổ đầu vịt, đàn gảy tai trâu!

Vì thế hắn bực mình nói: “Nói với các ngươi thế này đi! Nếu dùng xi măng để xây nhà thì trong ba ngày có thể xây được một căn nhà, hơn nữa mức độ kiên cố của căn nhà này hoàn toàn không thua gì đại viện sang trọng!”

Sắc mặt của mọi người cuối cùng cũng thay đổi.

Công bộ thượng thư Vương Như Thủy buột miệng thốt ra: “Trong ba ngày xây xong một căn nhà á, sao có thể như thế được? Nếu ngươi nói muốn xây một ngôi nhà tranh thì quả thật có thể miễn cưỡng xây xong trong ba ngày được! Nhưng nếu ngươi muốn xây một căn nhà kiên cố không thua gì đại viện cao cấp vậy ba ngày sao. mà đủ?”

“Theo như bản quan biết, muốn xây xong một căn nhà lớn, đầu tiên phải đào móng, việc này cần ba đến bốn ngày, sau đó chính là đặt móng, việc này cũng cần đến ba, bốn ngày, không thể qua loa được!”

“Tiếp đó chính là sắp xếp trụ đá chính và dựng trụ gỗ, việc này cần ba đến bốn ngày! Đến bước này rồi mới được coi là đang xây nhà chân chính, nhưng đã tốn đến tám, chín ngày rồi!”

“Sau khi xây xong trụ gỗ lớn mới bắt đầu xếp gạch làm tường, nhanh thì bốn, năm ngày có thể xong, cuối cùng chính là lợp mái, trải ngói, việc này cũng cần bốn đến năm ngày nốt!”

“Cho nên muốn xây xong một căn nhà tốc độ nhanh nhất cũng cần đến nửa tháng, còn là dưới tình huống đầy đủ nguyên liệu! Vậy mà ngươi lại nói với bản quan chỉ cần có ba ngày, không phải đây là nói đùa hay sao?”

Mắt thấy Công bộ thượng thư nói đâu ra dấy, mọi người đều nảy sinh nghỉ ngờ về lời của Lâm Bắc Phàm.

“Trong ba ngày xây xong một căn nhà thật sự không có khả năng! Ví dụ như phủ trạch của bản quan đi, trước sau đã tốn đến ba năm mới có thể xây dựng xong xuôi và chuyển vào ở, một căn phòng nhỏ trong đó đã tốn đến hơn ba tháng rồi!”

“Trước đây khi bản quan còn đi học đã thích nhìn người khác xây nhà, bọn họ muốn xây xong một căn nhà lớn không đến một tháng thì hoàn toàn không thể được!”

“Ba ngày của ngươi mà đã có thể xây ra được căn nhà như vậy, bản quan tuyệt đối không tin!”

Đối với sự nghỉ ngờ của mọi người, Lâm Bắc Phàm vô cùng bình tĩnh: “Các vị đại nhân, các ngươi chưa từng thấy cũng không có nghĩa nó không có! Giống như trước đây, bản quan nói sẽ nghiên cứu ra khí cầu bay lên trời, các ngươi có tin không? Không hề, các ngươi hoàn toàn không hề tin, nhưng không phải nó vẫn được bản quan tạo ra hay sao? Bây giờ còn đang sản xuất hàng loạt!”

“Cái này..." Các quan đưa mắt nhìn nhau.

“Còn cả lợi khí trên nước là tàu đệm khí cũng do bản quan phát minh ra! Bây giờ cũng đang sản xuất hàng loạt, hơn nữa đã phát huy tác dụng to lớn! Cho dù là vận chuyển người hay lương thực đều vô cùng tuyệt vời!”

Các quan dần im lặng.

Lâm Bắc Phàm tiếp tục nói: “Cho nên bản quan cũng không phải bản tên không đích! Nếu vận dụng tốt vậy loại xi măng này hoàn toàn không thua gì khí cầu lớn và tàu đệm khí! Thậm chí ở một vài phương diện nào đó nó còn thực dụng hơn cả hai thần khí kial”

“Chỉ cần dùng xi măng, bản quan hoàn toàn có niềm tin chỉ trong vòng hai tháng có thể khiến hàng triệu người dân tị nạn được ở trong căn nhà vừa kiên cố vừa ấm áp! Trong vòng ba tháng xây xong một tòa thành mới!"

Sắc mặt của mọi người lại thay đổi!

Trong vòng hai tháng giải quyết được vấn đề chỗ ở cho hàng triệu người dân tị nạn! 

Trong vòng ba tháng xây xong một tòa thành lớn! Làm sao có thể làm được?

Vừa định há miệng phản bác thì nữ đế đã phất tay, nói chắc như đỉnh đóng cột: “Bây giờ nói nhiều nữa cũng vô ích, cứ để Lâm ái khanh thử trước đi! Ái khanh vào. triều làm quan hơn nửa năm này đã từng khiến chúng ta thấy vọng bao giờ chưa. Cứ thử trước đi đã, sau khi nhìn thấy kết quả lại toàn lực ủng hộ sau!”

“Tạ bệ hạ!” Lâm Bắc Phàm chắp tay.

Nữ đế nghĩ ngợi một chút rồi nói: “Đúng rồi, nếu đã uj_ liên quan đến xây nhà vậy Công bộ cũng dốc toàn lực phối hợp đi!”

“Thần tuân chỉ!” Công bộ thượng thư lĩnh chỉ.

Sau khi có được sự ủng hộ của nữ đế, Lâm Bắc Phàm dốc sức làm việc.

Hắn cầm một tấm bàn đồ vẽ tay xung quanh kinh thành, kéo theo một đám người chạy tới chạy lui bên ngoài kinh thành. “Đây là núi Bàn Tích, bên trong có rất niều đá vôi, n_ các ngươi dẫn một nhóm dân tị nạn tới nơi này khai thác đá vôi đi! Bên dưới vừa vặn có một con sông chảy qua, vị thông qua con sông có thể vận chuyển tới nơi này!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!