Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 213: Cần hai người giúp đỡ




 

Chuyện sau này quả đúng như những gì Lâm Bắc Phàm nói, tiểu quận chúa không gặp vấn đề gì cả.

Thế nhưng lớp con cháu ăn chơi trác táng trong kinh thành lại gặp phải tai ương.

Bởi lẽ tiểu quận chúa muốn làm màu thì cũng phải có địa điểm và đối tượng để làm màu, mà đám con cháu này chính là đối tượng lý tưởng nhất.

Hễ gặp bọn họ là tiểu quận chúa lại ra tay, vả mặt bôm bốp.

Có một tên công tử ăn chơi hỏi tại sao lại đánh hắn ta, tiểu quận chúa bèn trả lời một câu: “Vân Oanh ta hành sự cả đời còn cần phải giải thích với nhà ngươi hay. sao?”

Sau đó nàng lại tiếp tục tát bôm bốp!

Không nói chuyện cũng không được!

Không nói chuyện thì tiểu quận chúa sẽ đánh cho. đến khi hắn ta chịu nói chuyện thì thôi!

Hắn ta mà trả lời là tiểu quận chúa sẽ đáp lại bằng câu ấy!

Nàng cứ tùy hứng như vậy đấy! 

Cứ thế, trong kinh thành xuất hiện cảnh tượng gà bay chó sủa.

Hai ngày như vậy qua đi, hai người Mạc Như Sương và Lâm Bắc Phàm bước vào thư phòng.

“Công tử, mới nãy có thư của vương gia gửi đến! Vương gia nói, hắn muốn có phương pháp chế tạo tàu đệm khí nổi trên mặt nước!”

Lâm Bắc Phàm cười thầm trong lòng, hắn biết ngay là vương gia nóng lòng lắm rồi.

Triều đình đã có tàu đệm khí mà vương gia lại không có, sau này khi tranh giành Trung Nguyên và hoàng vị hắn ta sẽ bị lép vế, đã bị lép vế thì dễ thua trận, mà đã thua thì sẽ chẳng có gì cả.

Đối với một người đầy rẫy dã tâm như vương gia thì đây là chuyện không thể chấp nhận được.

Vậy nên hản ta phải nghĩ mọi cách để có được tàu đệm khí.

Không cần biết cái giá phải trả sẽ như thế nào! 'Thế là Lâm Bắc Phàm lại có cơ hội kiếm chác!

Hắn thở dài một hơi, đoạn cười khổ: “Ta hiểu tâm trạng của vương gia nhưng chuyện này khó làm lắm!”

“Tại sao lại khó làm?” Quách Thiếu Soái không hiểu, hắn ta hỏi: “Ngươi là người phát minh ra tàu đệm khí cơ mà, ngươi cứ viết cách chế tạo ra rồi đưa cho vương gia là được mà?”

“Đâu có đơn giản như ngươi nghĩ?” Lâm Bắảc Phàm cười khổ: “Cách chế tạo thần khí bay lên trời là khí cầu lớn lần trước đã bị lộ ra ngoài, nữ đế và triều đình đều vô cùng tức giận, đã bí mật giết cả trăm người rồi đấy! Thậm chí còn tra xét tất cả quan viên của Công bộ, có mấy người đã bị tra ra và đưa đi chém đầu!”

“Bởi đã có tiền lệ nên lần này, nữ đế và triều đình đều vô cùng coi trọng tàu đệm khí, cử rất nhiều Cấm Vệ Quân, mật thám và cả quân đội hùng hậu để canh giữ tại phân xưởng của Công bộ! Nếu cách chế tạo tàu đệm khí bị lộ nữa thì không cần nhiều lời, chắc chắn chỉ có do ta truyền ra ngoài mà thôi!”

“Lần trước ta may mắn giữ lại được cái mạng nhưng lần này thì sao? Lần này ai có thể bảo đảm thân may mắn sẽ lại đứng về phía ta?”

Lâm Bắc Phàm đỡ trán tỏ vẻ khổ sở: “Vương gia làm thế chẳng khác gì muốn tước cái mạng này của ta cải”

Hai người Mạc Như Sương và Quách Thiếu Soái lập tức hiểu ra chỗ khó xử của Lâm Bắc Phàm.

Đúng như lời hắn nói, chuyện khí cầu lớn lần trước đã gây ra động tĩnh vô cùng lớn. Cả trăm người rơi đầu, tất cả quan viên của Công bộ đều bị tra xét, thậm chí có mấy người còn bị đưa lên đài chém đầu, tất cả mọi người đều bị phạt hai năm bổng lộc, xử phạt vô cùng nặng! 

Còn bây giờ nữ đế và triều đình lại càng coi trọng hơn, phái cả quân đội để bảo vệ.

Quan viên Công bộ đã chịu phạt nặng nề, bọn họ sẽ không chọc giận long uy vào lúc quan trọng như thế này đâu!

Suy ra nếu cách chế tạo tàu đệm khí bị lộ thì chỉ có do Lâm Bắc Phàm mà thôi!

Lần trước hắn tránh được một kiếp nhưng lần này thì sao?

Đâu ai có thể đảm bảo được!

“Ôi chao, Lâm công tử à, sao lúc mới nghiên cứu ra ngươi không lén lút nói cho vương gia trước?” Quách Thiếu Soái buồn bực nói.

“Ngươi tưởng ta không muốn hả, nhưng đây là chuyện không thểi”

Lâm Bắc Phàm cười khổ: “Từ lúc phát minh ra khí cầu lớn, tất cả quan viên trong triều đều nhìn chằm chăm vào mỗi một hành động của ta, ta làm gì bọn họ cũng biết! Dưới tình huống như thế thì ngươi bảo ta phải che giấu kiểu gì hả?”

“Ôi! Cũng đúng!” Hai người lại thở dài thườn thượt, chuyện này đúng là một vấn đề nan giải đây.

Lúc này, Lâm Bắc Phàm lại nghiến răng bảo: “Thôi! Vì nghiệp lớn của vương gia, vì thiên hạ thái bình, ta sẽ viết cách chế tạo tàu đệm khí cho vương gia!”

“Công tử!" Mạc Như Sương và Quách Thiếu Soái vô cùng cảm động.

Mạc Như Sương kích động nói: “Công tử, ngươi đừng bồng bột quá, làm thế ngươi sẽ mất mạng đấy!”

Lâm Bắc Phàm lại đáp một cách oai phong lẫm liệt: “Vì vương gia, ta xin xả thân vì nghĩa!”

Mạc Như Sương khuyên hắn: “Công tử, ngươi nghĩ kỹ lại đi, có lẽ còn cách nào đó tốt hơn chăng!”

“Không còn cách nào đâu! Vương gia muốn cách chế tạo tàu đệm khí, nếu ta giao nó cho vương gia thì triều đình sẽ lấy mạng ta! Nếu ta không giao thì vương gia sẽ thất vọng, ảnh hưởng đến đại nghiệp cứu quốc!”

“Khổng Tử nói hy sinh vì lí tưởng, Mạnh Tử nói lấy nghĩa làm đầu!” Lâm Bắc Phàm nhắm mắt lại với vẻ tuyệt vọng: “Thế nên nghĩ tới nghĩ lui, ta chỉ đành hy sinh †hân mình để đổi lấy thái bình muôn đời thôi!”

“Công tử!" Mạc Như Sương và Quách Thiếu Soái vừa cảm động vừa kích động.

“Có điều, dẫu có tuyệt vọng song ta quyết sẽ không từ bỏ hy vọng!”

Lâm Bắc Phàm ngoảnh đầu nhìn hai người kia: “Như Sương, Thiếu Soái, các ngươi giúp ta một tay được chứ?” 

Mạc Như Sương nhìn hắn bằng ánh mắt kiên định: “Công tử, có chuyện gì ngươi cứ nói, dù có lên núi đao. hay xuống biển lửa ta cũng quyết không chối từ!”