Xuyên Không Về Cổ Đại Làm Tham Quan

Chương 102: Ai mới là kỳ tài




“Hiện giờ ta đã là Tiên Thiên Ngũ phẩm, nâm giữ loại võ học mà các vị võ giả có thiên phú đã tích lũy, còn biết dùng Ma Kha Vô Lương, có lẽ có thể đánh một trận với cao thủ Tiên Thiên cùng cấp bậc rồi! Muốn giữ chân ta à, đừng có nằm mơ! Có bao nhiêu tên Tiên Thiên tới thì cũng vậy cả thôi!”

Sau khi rút ra kết luận này, Lâm Bắc Phàm vô cùng vui vẻ.

Bởi vì như vậy có nghĩa khá năng sinh tồn cùa hắn đã tăng lên rất nhiều rồi, và khá năng chạy trốn lại càng mạnh hơn.

Trừ khi có Tông Sư cao hơn Tiên Thiên ra tay.

Nhưng, có mấy người đạt tới cấp độ cường giả Tông Sư cơ chứ?

Cho dù bọn họ ra tay thì cũng chưa chắc đã giữ Lâm Bắc Phàm lại được!

Sau khi vui mừng, Lâm Bắc Phàm nhanh chóng bình tĩnh lại, hắn định sẽ tiếp tục hành động tùy tiện, làm việc bừa bãi!

Có càng ít người biết được thực lực của hắn thì càng an toàn.

Không có ai biết được thực lực của hắn

thì khả năng chạy trốn thành công sẽ tăng thêm một phần.

Đúng lúc ấy, một cái bóng trắng xuất hiện trước mặt Lâm Bắc Phàm.

Chẳng cần phải nói nhiều, đây chính là nữ tử như thần lại như ma, được gọi là Bạch Quan m, Bạch Thanh Hoàn.

Điều khiến Lâm Bắc Phàm bất ngờ là mặc dù hiện giờ thực lực của hắn đã tăng lên mấy lần, nhưng hẳn vần không câm nhận được hơi thở của người ta, chẳng biết người ta đã đêh từ bao giờ, lúc nhìn thấy thì người ta đã ớ trước mặt hắn rồi.

Nếu người ta muốn giết hắn, hẳn hoàn toàn không thể ngăn nổi.

Hắn thầm nghĩ trong lòng: “Đúng là một nữ tử đáng sợ!”

Bạch Thanh Hoàn nhìn thấy Lâm Bắc Phàm cũng rất bất ngờ.

“Thực lực của ngươi lại tăng lên rồi sao?”

Lâm Bắc Phàm gật đầu, đáp với vẻ khiêm tốn: “Vừa rồi ta tu luyện một lát, không cẩn thận lại đột phá, khiến ngươi chê cười rồi!

“Yêu nghiệt!” Bạch Thanh Hoàn tỏ vẻ hết

2/6

nói nổi: “Lần đầu tiên ta gặp ngươi, ngươi chỉ là một cường giá Hậu Thiên đỉnh phong nho nhỏ mà thôi! Trong vòng chưa tới hai tháng, đêh giờ ngươi đã là võ giá Tiên Thiên Ngũ phẩm! Trên phương diện đèn sách, ngươi là kỳ tài trăm năm khó gặp! ớ phương diện luyện võ, ngươi cũng là một kỳ tài trăm năm khó gặp như vậy!”

Lâm Bắc Phàm gượng cười: “Có yêu nghiệt đến đâu đi chăng nữa cũng chẳng yêu nghiệt bằng ngươi! Thực lực cùa ta tăng lên nhanh như thế nhưng vần không thể nhìn thấu được ngươi! Ta đánh liều hỏi một câu, rốt cuộc hiện giờ ngươi mạnh đến mức nào vậy?”

Hỏi xong, hắn lập tức vêhh tai lắng nghe.

“Ta mạnh đến mức nào sao, đã lâu lắm rồi không đánh nhau với người khác nên ta cũng không rõ lắm!”

Bạch Thanh Hoàn thản nhiên nói: “Ta chỉ có thể nói với ngươi rằng, tám năm trước, ta đã từng đánh một trận với một vị tiền bối đã tu luyện tới cánh giới Đại Tông Sư đình phong, ta may mắn thắng nhờ chút thủ đoạn! Sau đó, ta cũng chưa gặp được đối thủ nào khiến ta cám thấy hứng thú!”

Trong lòng Lâm Bắc Phàm thầm nói khá lắm!

Nàng xuất đạo từ mười năm trước, vậy mà tám năm trước đã đánh bại được lão tiền bối ở cánh giới Đại Tông Sư đỉnh phong, chứng tỏ ít nhất người ta cũng đang nắm giữ thực lực của Đại Tông Sư Nhất phẩm đỉnh phong!

Hơn nữa, trong tám năm qua nàng cũng chưa gặp được đối thủ nào có thể khiến mình cảm thấy hứng thú, thế chẳng phái là vô địch rồi còn gì?

Thông qua những lần tiếp xúc với nàng, hắn phát hiện ra rằng tuổi của nàng còn rất trẻ vậy mà đã tu luyện đến tận cánh giới này, chứng tỏ người ta là kỳ tài luyện võ trăm năm, thậm chí là nghìn năm khó gặp!

Yêu nghiệt này, suốt tám năm qua, chẳng lẽ thực lực không tăng lên chút nào chắc?

Nói không tăng, hắn cũng chẳng thèm tin!

Nữ tử này đúng là rất khủng khiếp!

“Vậy ngươi đã đạt đến cảnh giới Lục Địa Thần Tiên trong truyền thuyết chưa?” Lâm

Bắc Phàm tò mò hỏi.

Bạch Thanh Hoàn suy nghĩ một lát rồi lắc đầu: “Chắc là chưa đâu! Đó chỉ là cầnh giới trong truyền thuyết mà thôi, dùng võ thành thần, dùng võ đánh tiên, sở hữu đủ loại năng lực khó tin cứ như là thần tiên vậy! Ta cám thấy mình còn cách cảnh giới đó xa lắm!”

Lâm Bắc Phàm thầm nghĩ: “Hiện giờ ngươi cũng giống thần tiên lắm rồi đấy!”

“Nhưng ta cảm thấy ngươi có cơ hội chạm đến cánh giới đó!”

Bạch Thanh Hoàn nói với giọng điệu hiếm khi nghiêm túc: “Chúng ta lập một giao hẹn đi! Nếu có một ngày, ngươi trờ thành Đại Tông Sư vô thượng, chúng ta hãy dùng hết sức đánh một trận xem liệu có thể ép người kia bước vào cảnh giới trong truyền thuyết đó hay không!”

“Có phải ngươi đánh giá ta quá cao rồi không vậy?” Lâm Bắc Phàm gượng cười.

Bạch Thanh Hoàn lắc đầu: “Tuyệt đối không cao đâu! Trong sô’tất cẩ những kỳ tài luyện võ mà ta đã từng gặp, chắc chắn ngươi là kẻ quái dị nhất! So với ngươi, điểm bắt đầu của ta còn kém hơn ngươi ba phần đấy! Đại r>3,60i 5/6

Tông Sư đỉnh phong chắc chắn không phái điểm kết thúc của ngươi!’