Xuyên Không Tu Tiên Tiểu Thuyết Ma Đế Là Ta

Chương 15: Đến Thành Hồ Chỉ






Sau khi ngồi trên ngự kiếm một vài canh giờ khiến mông cô ê ẩm thì cả đội đã đáp xuống Hồ Chỉ thành, một thành phố vô cùng nổi tiếng về hội đấu giá
Trước canh cổng toàn là người của Trí Tiên phủ, khi tất cả nhìn thấy đôi mắt xanh ngọc và mái tóc đen dài của cô lập tức tụ lại một chỗ, quỳ một gối nghiêm nghị chào "Tham kiến thành chủ!!"
Cô nhìn liếc sơ qua hỏi họ "A Thất, A Lục, A Bảo, xe kiệu của ta và vũ khí của các ngươi đâu?"
A Thất, người mặc một bộ đồ màu đen, đôi mắt chim ưng sắc bén màu vàng nhìn cô thay tất cả trả lời "Thưa thành chủ, bọn tiểu nhân hiện đang điều tra nhiệm vụ cấp cao do một nhân vật tên Đường Viên Hiển của Đường gia yêu cầu, bọn tiểu nhân đã bắt hơn một nửa kẻ gây rối nhưng kẻ thủ lĩnh vẫn không thể bắt được và đang mai phục ạ"

Cô gật đầu cười "Đứng lên đi, kẻ thủ lĩnh đó là ai?"
A Lục, người đeo mắt kính trông rất tri thức đẩy gọng kính lên nói "Thành chủ, hắn tên là Ác Bá Xỉ, một tên ma tu có vẻ rất mạnh, hắn ở Hư Thừa kỳ nhưng bọn tiểu nhân vẫn chưa hiểu vì sao hắn lại đi cướp của vì giết hại dân trong thành"
Cô vắt hai chân lại, đuôi mắt nổi sát khí lúc ẩn lúc hiện nhưng miệng lại cười "Mở cổng", nàng biết tiểu miêu lười của nàng lại giận rồi, vì đám người dân vô tội đi?
A Bảo trông có vẻ như một cận vệ đeo kiếm tiến tới cúi đầu chào nàng nói "Thưa ngài, tôi là A Bảo, sau này phụng mệnh của thành chủ làm cận vệ thân cận của ngài"
Cô leo lên con rồng màu đen, vừa ngồi lên con rồng màu đen rống lên thể hiện sự uy vũ, con rồng màu trắng cũng không kém, nó gầm lên thể hiện sự uy nghiêm của bản thân, cả hai đều cung kính dưới chân cô, khi cô vỗ nhẹ lên lưng chúng thì lập tức im lặng, chúng gầm gừ nhìn nàng và bốn người kia, con rồng đen hừ một tiếng thể hiện sự chán ghét với hai nam nhân kia, con rồng trắng lại ngoan ngoãn cúi đầu dưới nàng, nó dụi dụi vào người nàng ý bảo nàng trèo lên nó, cô chỉ cười khi nàng thuần phục được nó
Cô lên tiếng "Cho lên", rồng đen lập tức dùng đuôi quấn hai nam nhân lên lưng, rồng trắng để ba nữ nhân kia lên rồi lấy sức, hai con rồng không hẹn nhau cùng bật cánh bay lên cao, chúng giữ thăng bằng cực kỳ tốt, chúng liếc mắt vào thành rồi bay đến một tửu lâu
Tất cả nữ nhân trong lâu đang cười đùa với vài nam nhân và nữ nhân tới đây thấy hai con rồng của thành chủ lập tức biến sắc, họ lập tức buông hai tay thả khách của họ chạy ra đứng thấy hai con rồng vừa xuống liền cúi đầu "Tham kiến thành chủ!!!"
Tất cả vừa nghe họ nói xong liền có hơi khó hiểu, vài người nhìn thấy cô liền há hốc miệng và chảy luôn cả nước dãi
Mái tóc đen tung bay trong gió, đôi mắt xanh ngọc hai bên thật cân xứng với nhau như hai viên ngọc sáng ở trên khuôn mặt tuyệt mĩ ấy hài hòa, xinh đẹp, lộng lẫy và huyền ảo vô cùng, nàng cảm thấy tiểu miêu lười nhà nàng bị nhìn liền phòng hàn khí ra, tất cả người của Trí Tiên phủ và người dân đều sợ hãi

Người dân nghĩ "Người gì mà lạnh quá vậy!"
Trí Tiên phủ người nghĩ "Tướng công của thành chủ thật là uy nghiêm, xứng với thành chủ!"
A Bảo kêu hô "Hồ Mị!!!!!"
Một cô hồ ly trắng toát được một nữ nhân khác bế trên tay, hai tay vòng qua cổ nữ tử kia lười biếng cọ cọ vào lòng ngực người kia, A Bảo nổi hắc tuyến tiến tới đạp cô ta một cái nhưng bị nữ tử kia chặn lại, Hồ Mị được bế kia nhìn thấy cô liền cười nhưng vẫn ôm nữ tử kia nói "Thành chủ, tới rồi sao?"
Cô gật đầu, nhìn qua nữ tử kia mà mất hết thể diện bất ngờ há hốc mồm hét lên "A-----!"
Hồ Mị nghe cô la lên thì cười ha hả, người kia chỉ làm mặt lạnh với cô nhìn Hồ Mị cười cũng cười theo, không biết giống ai ta?
"Sao cô ta lại ở đây!!!!" cô triệt để hét lên, ngón tay chỉ vào nữ tử kia, nàng ta chỉ liếc cô nói "Thích thì tới, sao nào?"
"Mi là ma tu, tới làm gì?" cô nhe nanh vuốt rồng ra, trong mắt Nhan Như Nguyệt cô là con mèo đang xù lông với đối thủ của mình Thật đáng yêu
Nữ tử kia chính là phó boss phản diện Ái Chỉ Linh, trong tiểu thuyết đã dành hết gần 1 quyển sách dày 100 trang để nói về Ái Chỉ Linh, tóm gọn lại trong kí ức của cô là người này có mệnh Ma Đế thống lĩnh ma tu, giết người không chớp mắt lại yêu một nữ nhân nhưng bị người ấy tổn thương, dù vậy nàng ta vẫn bảo vệ người ấy nhưng ai ngờ lại có vụ người đó vì yêu nam chính giết chính nàng ta, nàng ta căm hận biến thành quỷ tu tìm đến nam chính rồi đấu một trận, sau đó thì đương nhiên là thua nhưng lại bị chính người thân giết chết lần 2.


Mà người giết chính là chú nàng ta, Quỷ Gân (tên gì ghê thế!!)
Hồ Mị lại là người cứu nàng ta lúc nhỏ nhưng bị nàng ta ném vào xà ngục luyện thuốc, vì có cô ở đây nên chuyện Hồ Mị cứu nàng ta là có thật nhưng không bị ném vào luyện thuốc ngược lại là nàng ta giết người, bảo vệ Ái Chỉ Linh.

Ái Chỉ Linh thật ra là trọng sinh, đối với cái chết của người cứu mình bị chính bản thân tàn bạo ném đi luyện thuốc cứu người kia làm nàng ta phải hối hận, khi nàng ta vừa mới trọng sinh là nằm trong vòng tay của Hồ Mị, nàng ta liền khóc rống cả buổi luôn miệng xin lỗi.

Ái Chỉ Linh thấy kiếp này nhờ có cô gái tóc trắng tên Mộng Vũ Y giúp Hồ Mị nên nàng ấy mới không chết làm nàng ta vô cùng vui mừng, bản thân không mất nương tử nữa đương nhiên vui nhưng chỉ thể hiện với Hồ Mị, tuyệt giữ kín chuyện này