*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ôi chao, do chúng ta về muộn quá”.
Cựu binh đồng loạt thở dài.
Thật ra bọn họ cũng nghĩ như vậy, trong nhà có thêm một người thì sẽ nhiều thêm một phần tiền công.
“Mọi người cũng đừng cuống, trưởng làng nói rồi, đội đưa dâu ngày mai sẽ còn tới nữa, đến lúc đó chúng ta chọn thì cũng như nhau cả thôi”.
Lão Nghiêm nhìn thấy cựu binh thất vọng thì cười nói.
“Không phải hôm nay đã tới rồi à, sao ngày mai còn đến nữa thế?”
Đường Phi hiếu kỳ hỏi.
Dựa theo quy định, đội đưa dâu mỗi năm tới hai lần, mùa xuân một lần, mùa thu một lần.
Hắn sống nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên nghe nói sẽ tới lần thứ ba.
“Đội trưởng, thật ra hôm nay là lần thứ năm đội đưa dâu tới rồi”.
Lão Nghiêm cười nói: “Làng Tây Hà chúng ta bây giờ có bao nhiêu cô nương tới thì sẽ lấy hết chừng đấy, huyện lão gia đã đưa toàn bộ “đồ của nợ” của cả huyện tới làng Tây Hà chúng ta rồi”.
“Mọi người đều nghe thấy rồi chứ, đội đưa dâu ngày mai còn tới nữa, đưa hàng vào trong nhà kho tử tế cho ta, tối nay ta đi nói với trưởng làng một tiếng, cô nương ngày mai cho chúng ta chọn trước”.
Đường Phi cười nói: “Lão Nghiêm, ngươi đi thêm chuyến nữa mời tiên sinh tới nhà kho cho ta”.
Ngoại trừ trinh sát là Lão Nghiêm, trên ngựa của những cựu binh khác đều mang theo vàng, cả chặng đường Đường Phi đều không dám sơ suất, không muốn đến phút chót lại xảy ra chuyện.
“Được”, Lão Nghiêm đáp lời, cưỡi ngựa rời đi.
Không đi tới nhà Kim Phi mà tiến thẳng tới xưởng luyện gang.
Tới xưởng hỏi, quả nhiên Kim Phi ở phòng thí nghiệm bên cạnh.
Đợi sau khi cựu binh giữ cửa thông báo, Kim Phi dẫn theo Chu Cẩm bước ra ngoài.
Hai người đều đeo găng tay da lợn và khẩu trang dày cộp, trên người cũng mặc áo choàng được thiết kế đặc biệt.
“Lão Nghiêm quay lại rồi à?”
Kim Phi tháo khẩu trang xuống, hít sâu vào một hơi, hỏi: “Trên đường có thuận lợi không, có gặp phải thổ phỉ không thế?”
“Thổ phỉ đương nhiên có gặp, nhưng bọn ta mang theo cung nỏ hạng nặng, người cũng nhiều, thổ phỉ đều bị bọn ta xử lý hết, các huynh đệ cũng không bị thương, về tổng thể thì vẫn rất thuận lợi”.
Lão Nghiêm nói: “Đội trưởng bảo ta tới mời tiên sinh đến nhà kho sau núi một chuyến”.
Làng Tây Hà có rất nhiều nhà kho, những thứ cần dùng khi luyện gang, nguyên vật liệu và thành phẩm có liên quan tới xưởng dệt đều cần cất trữ trong những nhà kho khác nhau.