Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 786




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Còn có bảy trăm hai mươi ba bộ quần áo, tám mươi sáu bao vải thô”.  

Quan Hạ Nhi trả lời.  

Ngoài việc điều chế hương liệu, sở thích lớn nhất của cô là vào nhà kho kiểm tra xem còn bao nhiêu thứ ở nhà.  

Sau mỗi lần kiểm kê, cô sẽ có một cảm giác an toàn vô cùng vững chắc.  

"Tất cả quần áo đều đóng gói gửi lên xe ngựa, đợi lúc Ngụy tiên sinh rời đi, hãy cử người cùng đưa đồ tới trấn Phong Thủy. Hãy bảo các nữ công nhân tổ chức may quần áo từ vải thô nhanh nhất có thể, cứ làm mấy bộ quần áo thích hợp cho trẻ em trước đã”.  

Kim Phi nói: "Ngoài ra, thông báo với Đông Đông một tiếng, khung cửi dệt vải tạm thời dừng việc thí nghiệm, phải nhanh chóng tạo ra vải thô”.  

Bản thiết kế khung cửi do y thiết kế đã sớm được giao cho Mãn Thương, mấy ngày trước, Mãn Thương và các nữ học việc cuối cùng cũng làm được hai bộ, hiệu quả rất tốt, tốc độ dệt ít nhất cũng nhanh hơn mấy khung cửi hiện có của Đại Khang, khiến Đường Đông Đông vui mừng khôn xiết.  

Nhưng Kim Phi nói rằng nếu công nhân thành thạo thì tốc độ có thể còn nhanh hơn nữa.  

Đường Đông Đông nghe thấy vậy, mấy ngày nay ngay cả cơm cũng không ăn, ngày nào cũng đến xưởng dệt để dẫn dắt mọi người thí nghiệm, cố gắng tính toán đo lường tốc độ nhanh nhất của khung cửi mới.  

Có hơn tám mươi bao vải thô trong kho, một nửa trong số đó được dệt bằng khung cửi mới.  

"Được, ta lập tức làm ngay”.  

Mặc dù Quan Hạ Nhi cảm thấy hơi đau lòng, nhưng cô không bao giờ phản bác những gì Kim Phi nói.  

Cô ngoan ngoãn hành lễ với Ngụy Vô Nhai, rồi xoay người nhanh chóng rời đi, ra ngoài thu xếp.  

"Tiểu Bắc, đi đến nhà kho lấy hai trăm lượng tiền mặt và ba trăm lượng ngân phiếu, giao cho Ngụy tiên sinh”.  

Kim Phi nói tiếp.  

"Vâng”.  

Đường Tiểu Bắc cũng đáp lời rồi nhanh chóng rời đi.  

"Kim tiên sinh...”  

Ngụy Vô Nhai đặt cái bánh bao trong tay xuống, đứng dậy hành lễ lần nữa với Kim Phi: “Thay mặt người dân trấn Phong Thủy, cảm tạ đại ân đại đức của tiên sinh!”  

Trước kia ông ta không có thiện cảm với Kim Phi, ông ta luôn cảm thấy trên người Kim Phi có sát khí quá nồng.  

Ngay cả sau khi nghe Kim Phi viết một vài bài thơ thông cảm với người nông dân, quan điểm của ông ta về Kim Phi vẫn không thay đổi, ngược lại, ông ta còn cảm thấy Kim Phi đạo đức giả.  

Vừa làm thơ cảm thông với nông dân, vừa dùng xà phòng thơm để kiếm tiền.