*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Dẫu sao Tiểu Bắc cũng không phải đến đây vì danh hiệu hoa khôi, xếp thứ mấy cũng như nhau”.
Khánh Mộ Lam cười nói, trên thuyền hoa lại vang lên những tiếng cổ vũ.
Thanh La gật đầu với phía sau, mấy cô gái đeo mặt nạ bước lên trên bục, ai cũng ôm theo một loại nhạc cụ giống nhau.
“Mộ Lam tỷ tỷ, tại sao bọn họ lại phải đeo mặt nạ?”
Nhuận Nương đã cố gắng không hỏi rồi, thế mà cô bé Tiểu Nga hiếu kỳ lại lên tiếng hoài nghi.
“Bởi vì bọn họ phụ trách diễn tấu, không thể nổi trội hơn Thanh La nên phải dùng mặt nạ để che mặt đi”.
Khánh Mộ Lam nói xong thì vẫn không quên tranh lấy một phần bánh ngọt bên trong đ ĩa mà Tiểu Nga đang bưng.
“Bên đó vẫn có rất nhiều, tại sao tỷ lại tranh của muội?”, Tiểu Nga không phục hỏi.
Đ ĩa kẹo mạch nha này là phần ngon nhất trong số tất cả các loại bánh ngọt.