*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói thì chậm nhưng thật sự rất nhanh.
Chỉ trong vài giây, toàn bộ đá đều đã rơi xuống đất.
Trong số một nghìn bộ binh và ba trăm kỵ binh, không đến năm trăm người còn nguyên vẹn.
Advertisement
Hầu hết bọn họ đều phản ứng rất nhanh, nấp vào gầm xe hoặc dưới ngựa, may mắn thoát chết.
Số còn lại hoặc là bị đập chết, hoặc là bị tàn phế.
Những người bị đập tàn phế đa phần đều không trúng chỗ hiểm, nhưng còn thảm hại hơn cả chết.
Advertisement
Lực tác động của đá rất lớn nên dù không trúng vào bộ phận trọng yếu, thì cũng có thể gây gãy xương hoặc xuyên qua cơ thể.
Với trình độ y học ở thời đại này, cho dù lập tức cấp cứu thì cũng không có khả năng sống sót.
Hơn nữa, bây giờ cũng không có ai đến cứu bọn họ.
Vì vậy, bọn họ chỉ có thể chịu đựng cơn đau và chết dần chết mòn.
Trong số ba trăm con ngựa chiến, chỉ còn lại chưa đến năm mươi con còn sống, số còn lại đều đã ngã xuống.
Bỗng chốc, khắp nơi đều là tiếng la hét và tiếng ngựa hí.
Nghe thấy âm thanh này, Kim Phi đứng trên đỉnh núi thấy da đầu tê dại, nhưng y biết rõ đây là sự tàn khốc của chiến tranh, nhất định không được mềm lòng, nếu không người chịu thiệt sẽ là người nhà của mình.
Lúc người Đảng Hạng tiến quân vào Nam, bọn họ đã phạm đủ mọi tội ác, hoàn toàn không coi người Đại Khang là con người.
Cho đến tận bây giờ, vẫn còn một số xác chết bị lột da treo bên ngoài doanh trại Đảng Hạng.
Đó là những binh lính Thiết Lâm Quân và Đức Ninh Quân bị bắt trong hai trận chiến lần này.
So với sự tàn nhẫn của người Đảng hạng, phương pháp của Kim Phi đã là nhân từ lắm rồi, ít nhất còn cho bọn họ cảm giác thoải mái.
“Đội hai, đổi đá số ba!”
Kim Phi nhìn xác của người Đảng Hạng bên ngoài doanh trại, lạnh lùng hạ lệnh.
“Rõ!”
Thiết Lâm Quân lập tức lấy thùng đá xuống, nhấc một thùng đá mới thay vào.
Những viên đá trong thùng này có kích thướng bằng miệng bát.
Sau khi thay thùng đá xong, Kim Phi lại hạ lệnh tấn công lần nữa.
Vù vù vù!
Một thùng đá nữa bay ra, phạm vi tấn công vẫn như trước.
Uy lực của đá to bằng miệng bát mạnh hơn trước rất nhiều, xe đẩy bị đập tan thành từng mảnh, đám lính Đảng Hạng núp dưới xe đẩy không cần nói cũng biết tình trạng thế nào.