“Trương Khải Uy sợ bị trừng phạt, không dám vào thành, sáng sớm đã dắt người về Biện Kinh rồi”.
Phạm tướng quân bất lực nói.
“Chết tiệt!!”
Khánh Hoài tức giận chém một dao vào con sư tử đá ở cửa.
Advertisement
Có thể do dùng lực quá mạnh, vết thương lại rách ra, bộ y phục màu trắng loang lổ vết máu.
“Hầu gia, ngài đừng kích động”.
Advertisement
Cận vệ Lưu Quỳnh vội vàng tiến tới đỡ Khánh Hoài: “Thiết Lâm Quân đã bị vây hãm trong núi Thanh Thủy, hi vọng ngài có thể nghĩ ra cách cứu bọn họ. Nếu như ngài còn mất hết tinh thần như vậy thì các huynh đệ phải làm sao?”
“Đúng, còn có các huynh đệ”.
Khánh Hoài vừa rồi tức quá, chỉ muốn đi tìm Trương Khải Uy tính sổ.
Bây giờ Lưu Quỳnh vừa nhắc nhở hắn liền tỉnh ra, đúng vậy, Thiết Lâm Quân chỉ bị người Đảng Hạng bao vây thôi chứ đã chết đâu.
Tìm cứu viện tới không phải là được rồi sao?
Nghĩ đến đây, Khánh Hoài quỳ một gối trước Phạm tướng quân: “Đại soái, xin ngài lập tức phát binh đi ứng cứu Thiết Lâm Quân!”
“Khánh Hoài, ta cũng muốn đi cứu Thiết Lâm Quân, nhưng cậu cũng biết kỵ binh đáng sợ thế nào rồi đấy, bây giờ tốt nhất là chúng ta nghĩ cách để trấn thủ thành trì đã”.
Phạm tướng quân khó xử nói.
“Đó là trước đây, bây giờ Kim tiên sinh đã tạo ra được phương trận và hố vùi ngựa, có thể khắc chế được kỵ binh, trong Trấn Tây Quân của chúng ta có hàng chục nghìn người, vì sao lại không có năng lực chiến đấu chứ?”
Khánh Hoài hỏi ngược lại, thấy Phạm tướng quân không đáp lời lại bổ sung thêm một câu: “Nếu như có ai tình nguyện đi giúp Thiết Lâm Quân, ta bằng lòng cung cấp lưới sắt!”
Sau khi Kim Phi đi được hai ngày, lò sứ và lò luyện sắt đều đã được cải tạo xong.
Khoảng thời gian này, Trương Mãn Thương dẫn dắt người của trại làm ra không ít dây sắt, lưới sắt chế tạo ra ngoại trừ phần lớn đưa tới Thiết Lâm Quân, phần còn lại vẫn ở trong doanh trại.
“Thật chứ?”
Phạm tướng quân và phó tướng đồng thanh hỏi.
“Đương nhiên”.
Khánh Hoài gật đầu không chút do dự.
“Lập tức triệu tập các tướng lĩnh, đến chỗ ta họp!”
Phạm tướng quân lập tức truyền lệnh thông báo cho các tướng lĩnh canh giữ khắp các con phố.
Kể từ khi Thiết Lâm Quân đại thắng ở Thanh Thủy Cốc, các tướng lĩnh bắt đầu huấn luyện đội quân của mình.
Thực chất phương trận rất đơn giản, binh lính cầm khiên đi phía trước dẫn đường, binh lính ở phía sau dùng tre nhọn đâm người là được.
Kết quả đào tạo các tướng lĩnh rất tốt, các binh lính tiến bộ rõ ràng, xem ra còn lợi hại hơn cả Thiết Lâm Quân.
Đối với bọn họ, lý do lớn nhất mà Thiết Lâm Quân có thể thắng trận là nhờ phương trận và hố vùi ngựa, đổi lại là bọn họ thì cũng như vậy.
Đang cau mày lo lắng về cách để giết kẻ địch lập công, đàn áp hào quang của Thiết Lâm Quân và Khánh Hoài, Phạm tướng quân đột nhiên truyền lệnh tập hợp.