Xuyên Không Tới Vương Triều Đại Khang

Chương 127




Sau khi giải quyết xong đám binh lính canh giữ đang ngủ say như lợn chết, mỗi người vác theo một bọc mã tấu, lặng lẽ tiếp cận nơi giam giữ các tù nhân Đảng Hạng.  

Trương Khải Uy mặc dù là kẻ ăn chơi, nhưng không hồ đồ đến mức coi thường những tù nhân này.  

Một loạt các cột được xếp thành hàng trong không gian mở này, cứ hai cột thì lại có một thanh xà ngang, cách mặt đất khoảng hai mét.  

Advertisement

Các tù nhân người Đảng Hạng đều bị trói tay và treo trên xà.  

Người nào cao thì chân miễn cưỡng chạm được xuống đất, ai mà thấp thì chỉ có thể bị treo lơ lửng.  

Mấy ngày nay, đã có mấy tên tù nhân Đảng Hạng bị treo đến chết rồi.  

Advertisement

Còn về đi vệ sinh thì xin lỗi, mày tự tụt quần xuống mà đi.  

Các lính canh ở đây rõ ràng cũng nghiêm ngặt hơn nhiều so với chỗ giam giữ Hán nô.  

Vẫn còn chưa tới một nửa lính canh chưa ngủ, thậm chí còn có hai đội lính mới đang đi tuần.  

Đám Hắc Cẩu nấp trong bóng tối đợ khoảng mười phút, một chiếc lều gần nơi giam giữ tù nhân Đảng Hạng bất ngờ bốc cháy.   

Đêm đó gió không hề nhỏ, rất nhanh, hai căn lều xung quanh cũng bị bốc cháy.  

“Không hay rồi, lấy nước thôi”.  

Nhưng binh lính đi tuần là những người đầu tiên phát hiện đám chát, vừa hô hoán vừa nhanh chóng chạy về hướng đám cháy.  

Ngọn lửa càng lúc càng dữ dội, đám binh lính đều bị ngọn lửa thu hút, không ai để ý đám Hắc Cẩu đã đưa người vào bên trong hàng rào, nơi giam giữ tù nhân Đảng Hạng.  

“Mọi người hành động mau lên, nếu như vận may tốt, vẫn kịp quay về doanh trại Hán nô”.  

Hắc Cẩu dặn dò một câu, xông vào xà ngang gần nhất, dùng dao cắt đứt sợi dây thừng trói người Đảng Hạng.  

Sau đó ném một chiếc mã tấu xuống đất rồi lại lao tới tù nhân bên cạnh.  

Các tù nhân Đảng Hạng được thả nhanh chóng nhặt mã tấu lên, giải thoát cho đồng bọn.  

Đợi đến khi binh lính Đức Ninh Quân phát hiện ra tình hình ở đây, hơn nửa số tù nhân Đảng Hạng đã được thả…

“Người đâu, tù nhân chạy trốn rồi!”  

Một binh linh Đức Ninh Quân điên cuồng kêu lên.  

Nhưng binh lính canh trại tù nhân đang bận rộn dập lửa, vũ khí không biết là để đâu hết rồi.  

Trong lúc bọn họ đang vội vàng tìm kiếm, người Đảng Hạng đã được thả ra hết rồi, trong đó có khoảng một hai trăm người đã lấy được số vũ khí do đám người Hắc Cẩu mang tới.  

“A Trác, dắt người của trại ngươi đi cướp ngựa, những người còn lại đi theo ta, chúng ta tập trung bên ngoài lều trang bị!”  

Một sĩ quan Đảng Hạng lập tức chỉ huy người Đảng Hạng vào trạng thái chiến đấu.  

Còn về phía Đức Ninh Quân, lúc này vẫn còn đang loạn cào cào.  

Người Đảng Hạng xuất thân là dân du mục, tôn sùng dũng mãnh, sự trau dồi và ý thức chiến đấu đều mạnh hơn nhiều so với những binh lính ‘công tử bột’ của Đức Ninh Quân.