Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 420




Thấy cô ta còn đang do dự, Tiêu Hòa không ép buộc mà đứng dậy.

"Thời gian thăm nuôi sắp hết rồi, lần sau tôi sẽ đến thăm cô. Còn những bức ảnh trên bàn này, tôi tặng cho cô, nếu cô nghĩ thông suốt rồi thì có thể liên lạc với tôi bất cứ lúc nào."

Nói xong, Tiêu Hòa khẽ gật đầu với cô ta, quay người định đi.

Phan Hồng nhìn chằm chằm vào những bức ảnh trên bàn.

Kể từ khi vào tù, cô ta mới cảm nhận được sự khác biệt giữa thiên đường và địa ngục.

Cô ta đang chịu khổ trong ngục tối, tại sao Nghiêm Tu Quần vẫn có thể hào nhoáng đứng dưới ánh đèn sân khấu?

Mặc dù bây giờ không thể đưa cậu ta vào tù, nhưng khiến cậu ta thân bại danh liệt thì chẳng khó chút nào!

Chỉ cần tìm được phóng viên, nói ra những bí mật mà cô ta biết.

Chỉ cần...

"Đợi đã!"

Phan Hồng đột nhiên lên tiếng gọi Tiêu Hòa lại.

Tiêu Hòa đang chuẩn bị ra ngoài, nghe thấy tiếng động thì xoay người.

Chỉ thấy mắt Phan Hồng đỏ ngầu, mang theo sự điên cuồng bất chấp tất cả.

"Nếu tôi nói cho cô biết, cô có thể đảm bảo tìm phóng viên nổi tiếng nhất, phương tiện truyền thông lớn nhất để phát tán ra ngoài không?"

Tiêu Hòa lắc đầu.

"Không phải tôi, mà là tổng giám đốc."

Phan Hồng cau mày, có chút nghi hoặc.

Tiêu Hòa giải thích: "Hôi Hôi là chó của ông ấy."

Nghe vậy, Phan Hồng trước là ngẩn người, sau đó lại cười thành tiếng.

"Nếu là tổng giám đốc thì càng tốt. Cô có thể nương tay, nhưng giao cho tổng giám đốc thì Nghiêm Tu Quần thực sự xong đời!"

Tiêu Hòa: "...."

Cô có thể nương tay sao?

Xúc phạm ai vậy?

Tiêu Hòa ra khỏi nhà tù thì lập tức liên lạc với tổng giám đốc đang chờ đợi cơ hội trả thù.

"Phan Hồng đồng ý rồi, cô ta nói mình có rất nhiều bí mật của Nghiêm Tu Quần, muốn trực tiếp làm việc với ngài."

Tổng giám đốc xoa tay.

"Tuyệt vời! Tôi sẽ liên lạc với cô ta ngay! Tôi không tin lần này không g.i.ế.c c.h.ế.t được cậu ta!"

Nghe thấy câu nói hung ác này, Tiêu Hòa vội hỏi: "Ngài định làm thế nào? Công ty không phải có quy định là nhân viên nội bộ không được đấu đá sao?"

Để ngăn chặn nhân viên cạnh tranh ác ý, Giải Trí Lam Tinh không cho phép đấu đá nội bộ.

"Ai nói tôi muốn đấu đá nội bộ?" Tổng giám đốc nhẹ nhàng nói: "Tôi không phải là người đăng bài, chỉ là lúc ăn cơm uống rượu với người khác, vô tình lỡ lời thôi."

"..."

Còn có thể như vậy sao?

"Tối nay, cô cứ chờ xem!"

Nói xong, tổng giám đốc vội vàng cúp điện thoại.

Tiêu Hòa cũng có chút tò mò, rốt cuộc Nghiêm Tu Quần còn che giấu bí mật gì.

Tối hôm đó, cô cố ý đợi trước máy tính, làm mới trang web vài lần, mãi đến tám giờ đúng, cuối cùng cũng xuất hiện một tin tức liên quan đến Nghiêm Tu Quần.

Chỉ có điều, bài báo này không phải do Giải Trí Lam Tinh đăng, mà là một phóng viên nổi tiếng của một phương tiện truyền thông khác!

Phóng viên này được mệnh danh là không bao giờ đưa tin giả, tin đồn bảo đảm chính xác, vì vậy có đến hàng triệu người hâm mộ.

Không biết tổng giám đốc đã liên lạc với anh ta như thế nào, buổi chiều mới liên lạc với Phan Hồng, nhanh như vậy mà tin tức đã được đăng tải.

Cô nhấn vào xem, một tiêu đề khiến Tiêu Hòa sợ đến rớt mất hạt dưa trên tay:

"Ngôi sao trẻ nổi tiếng Nghiêm Tu Quần, một đêm gặp liên tiếp ba phú bà giàu có, lịch trình kín mít"

Ngay khi tin tức này được đăng tải, lập tức gây ra chấn động.

Ngay cả sự tò mò của Tiêu Hòa cũng bị khơi dậy, nhấp vào xem, bên trong mô tả chi tiết Nghiêm Tu Quần một năm trước để giành được một hợp đồng quảng cáo nào đó, đã gặp mặt giám đốc điều hành của công ty đó tại khách sạn.

Ngoài thời gian và địa điểm, ngay cả cuộc trò chuyện cũng được miêu tả kỹ càng.

Ngoài ra, còn có chứng cứ là ảnh và thời gian thuê phòng.

Bằng chứng như núi.

Số ít người hâm mộ trung thành còn lại của Nghiêm Tu Quần cũng lập tức tan rã.

Nhớ lại năm xưa, Nghiêm Tu Quần còn phát biểu trong chương trình rằng cậu ta chưa từng yêu đương, tâm hồn trong sạch, vẫn là một thiếu niên.

Bây giờ tin tức vừa tung ra đã nổ tung.

[Chết tiệt! Ba người! Nghiêm Tu Quần chịu nổi không?]

[Cái này... cái này... có thật không vậy? Quá dữ dội rồi?]

[Phóng viên này chưa bao giờ đưa tin giả, chỉ cần đăng lên thì chắc chắn là thật!]

[Thôi xong tôi rồi... tôi rốt cuộc đã hâm mộ cái thứ gì vậy? Trước đây tôi còn đi khắp nơi để biện giải cho Nghiêm Tu Quần, bây giờ tôi rất muốn xuyên không về quá khứ, tát vào mồm mình!]

[May mà trước đây lúc cậu ta đá chó, tôi đã nhanh chóng bỏ fan, bây giờ vẫn có thể ngon lành hóng hớt.]

Tin tức kinh thiên động địa chấn động toàn mạng.

Ngay cả Tiêu Hòa cũng không ngờ rằng, Phan Hồng vừa ra tay đã tung ra tin tức dữ dội như vậy.

Cô xem mà há hốc mồm, nhanh chóng nhắn tin cho tổng giám đốc: [Tin tức trên báo nói là thật sao??]

Tổng giám đốc: [Đây mới là bắt đầu thôi, chỉ là màn khởi động.]

Tiêu Hòa: [Còn có tin dữ hơn sao?!]

Tổng giám đốc: [Nghiêm Tu Quần không đơn giản như bề ngoài đâu, ngay cả tôi nghe xong cũng thấy khó tin, chỉ có nghệ sĩ dưới trướng cô là trong sạch cả thôi.]

Bởi vậy trước đây Phan Hồng mới nói, giao việc này cho Tiêu Hòa cô ta không yên tâm.

Bởi vì nghệ sĩ dưới trướng Tiêu Hòa quá trong sạch, dường như không hề bị giới giải trí làm ô nhiễm.

Cho nên Tiêu Hòa không thích hợp để làm chuyện này.

Nhưng tổng giám đốc thì khác.

Ông ta là người ra tay tàn nhẫn, lúc đàn áp đối thủ cạnh tranh thì dùng mọi thủ đoạn, bây giờ đối phó với người trong công ty cũng không nể nang gì.

Tổng giám đốc: [Chuyện này cô cứ chờ xem tôi giải quyết, tôi sẽ giúp Hôi Hôi báo thù!]

Rất nhanh sau đó, bài báo này vừa được đăng tải thì tổng giám đốc đã lập tức liên lạc với các công ty truyền thông quen biết, không lâu sau, tin tức này đã lan truyền khắp nơi, hầu như không ai không biết, không ai không hay.

Ngay khi mọi người còn đang kinh ngạc với nội dung tin tức thì phóng viên đó lại đăng một bài đăng khác.

Câu từ nhẹ nhàng nhưng lại nhấc lên sóng to gió lớn: [Sau này cứ đến tối thứ sáu hàng tuần, đúng tám giờ sẽ đăng một bài về bí mật thăng tiến của Nghiêm Tu Quần, đảm bảo chính xác, đảm bảo ngọt ngào, hãy cùng chờ đón nhé!]

Chết tiệt!

Ra thành sê-ri luôn rồi!

Mọi người đều cho rằng bài báo đó đã là đỉnh cao rồi, nhưng không ngờ đó chỉ là mở đầu, sau này mới là phần chính.

Tiêu Hòa nhìn một loạt thao tác này, há hốc mồm.

Đang nghĩ trong đầu tổng giám đốc đúng là xấu bụng, vừa lặng lẽ nhấp vào nút theo dõi.

Xem ra, sau này cô còn phải học rất nhiều thứ.

Điều đầu tiên là: Đừng bao giờ chọc giận người nuôi chó.

Liên tục mấy ngày, tin tức về Nghiêm Tu Quần chiếm trọn đầu trang báo, trực tiếp mua nhà trên hot search, không xuống được.