Xuyên Không, Tôi Trở Thành Quản Lí Vàng Trong Làng Showbiz

Chương 182




Không cần ra ngoài, hơn nữa chỉ giao tiếp với những người quen biết, vậy mà có thể ghi hình một chương trình, trên thế giới vậy mà lại có chuyện tốt như vậy!

"Mỗi khách mời em đều có thể tự mình mời sao?"

Tiêu Hòa gật đầu: "Đúng vậy, cậu có thể mời bạn bè của mình tham gia, không ai ép buộc cậu."

"Được!"

"Vừa nãy tôi nhận được phản hồi của công ty, dự án đã được phê duyệt rồi, trước đây ông chủ Tinh Tinh Video nói, bọn họ nguyện ý tài trợ cho chương trình, địa điểm quay cũng đã có sẵn, hẳn là rất nhanh có thể tiến hành ghi hình. Thế nào, cậu đã nghĩ ra khách mời đầu tiên sẽ mời ai chưa?"

Chung Tử Xuyên suy nghĩ vài giây, nhanh chóng gật đầu.

"Nghĩ ra rồi!"

"Chung Tử Xuyên Và Những Người Bạn" là một chương trình tạp kỹ hoàn toàn mới, lấy Chung Tử Xuyên làm trung tâm, ghi hình tại nhà của cậu ta, mỗi tập sẽ mời một người bạn đến tham gia, chia sẻ cuộc sống sinh hoạt thường ngày.

Trồng rau, trồng hoa, thu hoạch trái cây, ngồi dưới gốc cây hóng mát, sau đó dùng chính những bông hoa do mình trồng pha một ấm trà, lắng nghe tiếng gió, giao lưu chuyện phiếm.

Hoặc mỗi người một chiếc ghế nhỏ, ngồi bên bờ sông câu cá, bữa tối chính là cá sông do mình câu được, lại nhặt thêm hai quả trứng gà cho vào nồi, thêm vào đó là những loại rau tươi mới mọc trong sân, bạn bè ngồi quây quần bên nhau, vừa ăn cơm vừa ngắm trăng.

Chương trình nhàn nhã chậm rãi, vứt bỏ hết cơm áo gạo tiền, chỉ còn cuộc sống bình đạm nhưng lại khiến người ta khao khát.

Mới vừa phát sóng tập đầu tiên đã thu hút sự chú ý của đông đảo khán giả.

Mở video ra, trong khung hình là trời xanh mây trắng, sân nhà của Chung Tử Xuyên sừng sững giữa đó, mơ hồ có thể nhìn thấy những bông hoa nhỏ nở rộ trên hàng rào, khói bếp nghi ngút lượn lờ chui ra từ ống khói, tựa như chốn đào nguyên được miêu tả trong thơ ca.

Chung Tử Xuyên đội mũ rơm, đang ở trong sân xới đất trồng rau, cánh cửa gỗ của sân đột nhiên bị ai đó gõ.

Ánh mắt xuyên qua hàng rào, có thể nhìn thấy một bóng người mơ hồ lại quen thuộc.

Cánh cửa gỗ mở ra, khách mời đầu tiên của chương trình xuất hiện.

Ôn Khả Khả đeo một chiếc ba lô đơn giản, nhẹ nhàng lên đường, tóc dài buộc thành một cái đuôi ngựa gọn gàng, chiếc kẹp nơ bướm màu xanh dưới ánh nắng mặt trời trông tươi mới rạng rỡ, cô ấy thò đầu vào cười với Chung Tử Xuyên bên trong.

"Tôi đến chơi đây."

Giọng nói ngọt ngào trong buổi chiều như nước ngọt thấm vào tai, khiến khung hình tĩnh lặng trong nháy mắt trở nên sinh động.

Chung Tử Xuyên nhiệt tình mời cô ấy vào nhà.

Theo bước chân của Ôn Khả Khả, ngôi nhà của Chung Tử Xuyên từng chút một hiện ra trước mắt khán giả.

Lúc phát sóng, Hoắc An và Từ Nhất Chu dang cầm bỏng ngô ngồi trước tivi, vừa xem vừa lẩm bẩm, hâm mộ Ôn Khả Khả có thể đến chơi một nơi đẹp như vậy.

"Tôi không phục! Tại sao Ôn Khả Khả lại là khách mời đầu tiên? Tôi còn tưởng tôi là người đầu tiên chứ."

"Đúng vậy, tôi cũng muốn đến nhà Chung Tử Xuyên chơi, còn có thể nhặt trứng gà nữa."

Trước đây khi nghe nói Chung Tử Xuyên sẽ làm chương trình, hai người đều cho rằng với tình bạn của họ, Chung Tử Xuyên chắc chắn sẽ mời mình, họ cũng có thể nhân cơ hội này nghỉ ngơi ở đó hai ngày.

Nhưng không ngờ, Ôn Khả Khả lại là khách mời đầu tiên.

Tiêu Hòa đứng sau hai người, liếc nhìn họ, lạnh lùng nói: "Nhìn lại mấy cái túi gấm các cậu tặng cho người ta đi, chỉ có hai mảnh giấy vụn, Chung Tử Xuyên không tuyệt giao với các cậu đã là nể mặt lắm rồi."

Ít nhất Ôn Khả Khả còn tặng một tấm bùa bình an.

Hai người trước mắt này thì quá đáng, viết có mấy chữ cổ vũ đơn giản là xong.

Chung Tử Xuyên đúng là thiên thần, không những không tức giận mà còn tặng cho hai người một xâu cá muối.

Nghe vậy, Hoắc An và Từ Nhất Chu xấu hổ cúi đầu.

"Hơn nữa Chung Tử Xuyên không phải vì chuyện này mới mời Ôn Khả Khả làm khách mời đầu tiên." Tiêu Hòa lại nói.

"Vậy là vì sao?"

"Ôn Khả Khả mấy ngày nữa sẽ tham gia một chương trình thường trú."

Sau khi chương trình tạp kỹ Bạn Đã Rung Động Chưa mà Ôn Khả Khả tham gia kết thúc, cô ấy đã được cư dân mạng gọi là nhà cố vấn tình cảm, trước đây cũng thường giải đáp thắc mắc cho cư dân mạng, giúp họ đưa ra mưu kế, phân biệt tra nam.

Gần đây, một chương trình đã tìm đến cô ấy, hy vọng cô ấy có thể giúp giải quyết mâu thuẫn giữa các khách mời trong chương trình.

Hai ngày nữa, Ôn Khả Khả sẽ đi ghi hình.

Chung Tử Xuyên không biết nghe được tin tức này từ đâu, cho nên mới mời Ôn Khả Khả đến làm khách đầu tiên, muốn giúp cô ấy tuyên truyền cho chương trình mới.

Bình thường cậu ta tuy mắc chứng sợ xã hội, không giỏi ăn nói, cũng không thích giao tiếp với người khác, nhưng tâm tư lại rất tỉ mỉ, làm việc chu đáo.

Nghe vậy, Hoắc An và Từ Nhất Chu nhìn Chung Tử Xuyên trên màn hình với ánh mắt ngưỡng mộ, liên tục gật đầu.

"Nên để Khả Khả tham gia đầu tiên."

"Tôi cũng ủng hộ!"

Hiện tại dưới trướng Tiêu Hòa có bốn người, bọn họ cùng nhau bị hamster đuổi, cùng nhau nhảy xuống hồ trốn thoát, còn cùng nhau đổ mồ hôi, mệt đến kiệt sức, những trải nghiệm này khiến tình cảm của họ rất sâu đậm, đều là tình bạn vào sinh ra tử.

Nếu có ai ra tác phẩm mới, những người khác sẽ là người đầu tiên giúp tuyên truyền và động viên.

Bất kỳ ai cần giúp đỡ, họ cũng sẽ lập tức đến hỗ trợ.

Lúc này trong chương trình, Ôn Khả Khả tuyên truyền xong chương trình tiếp theo của mình, theo Chung Tử Xuyên bắt đầu trồng rau, hái trái cây, ở bên bờ sông bắt cá, khung cảnh đẹp đẽ khiến người ta khao khát.

Khu bình luận liên tục xuất hiện những lời ghen tị.

Đến trưa ăn cơm xong, Chung Tử Xuyên lấy ra một bản thiết kế do mình vẽ.

"Buổi chiều có thể sẽ hơi vất vả, số lượng gà vịt trong sân ngày càng nhiều, tụi nó còn thường xuyên đánh nhau, em muốn xây thêm một chuồng gà, tách tụi nó ra nuôi riêng."

Ôn Khả Khả kinh ngạc hỏi: "Tự làm sao?"

"Đúng vậy."

Nghe thế, Ôn Khả Khả lập tức phấn khích.

Cô ấy đã xem màn thể hiện của Chung Tử Xuyên trong Cầu Sinh, thấy cậu ta tự mình dựng lều tre, quả thực kinh ngạc đến ngây người, vẫn luôn muốn tự mình thử một lần.

Bây giờ có cơ hội tốt như vậy, Ôn Khả Khả nhanh chóng đứng dậy, xắn tay áo hào hứng muốn thử.

"Vậy chúng ta bắt đầu ngay bây giờ đi!"

Chung Tử Xuyên mở bản thiết kế trong tay ra, cẩn thận giới thiệu cho Ôn Khả Khả.

"Em muốn làm một chuồng gà hai tầng, để cho chắc chắn, em có mua thêm mấy thanh gỗ của dân làng gần đây, có thể làm xà ngang, lát nữa chắc là sẽ giao đến."

Trong lúc nói chuyện, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.

Một người dân dừng xe ba bánh trước cửa, trên xe chở mấy thanh gỗ to.

Có to có nhỏ, nhìn có vẻ đã có tuổi, là xà ngang mà dân làng dỡ nhà cũ ra định vứt đi, được Chung Tử Xuyên mua lại.

Mỗi thanh gỗ đều nặng trịch, đè lên chiếc xe ba bánh cũ kĩ kêu cót két.