Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 446: Ngay khi




Tất cả binh bắn cung đều vội vàng tìm vị trí và khoảng cách bắn tốt nhất, đồng thời bọn họ cũng bắt đầu sắp xếp quân đội của mình.

Ngay khi binh bắn cung đang chuẩn bị thì tất cả quân Con Cháu đều rút lui về chiến hào.

Thấy cảnh này, Gia Luật Thanh lấy làm lạ.

Hắn nhìn Trần Nhân với ánh mắt châm biếm, nhưng lại không lên tiếng nhắc nhở hắn ta rằng nếu quân Con Cháu đi vào trong chiến hào thì có thể không đếm xỉa tới sức mạnh cung tên của binh bắn cung nữa.

Hắn ta cảm thấy chiến hào ở đối diện chắc chắn có vấn đề, Gia Luật Thanh dù biết, hắn ta cũng sẽ không nói với Trần Nhân, Trần Nhân hoàn toàn thất bại mà quay về mới là tốt nhất.

Lúc trong đó hỗn loạn cũng là cơ hội để hắn ta thoát khỏi chỗ của Trần Nhân.

Đương nhiên hắn ta cũng không muốn Trần Nhân bị thiệt hại lớn.

Nhưng Trần Nhân cũng không hỏi ý kiến của Gia Luật Thanh.

Đó là chính hắn ta không tin tưởng Gia Luật Thanh.

Hơn nữa, sự thất bại thảm hại của Gia Luật Thanh cũng làm hắn ta rất khinh thường Gia Luật Thanh.

Với sự khinh thường như vậy, hắn ta chắc chăn không thể đặt niềm tin vào Gia Luật Thanh được nữa.

Nếu như hắn ta không kiêu ngạo như vậy, chịu hỏi ý kiến của Gia Luật Thanh, có khi cũng không đến mức càng đánh càng thua như vậy.

Sau khi binh bắn cung đã sắp xếp xong vị trí thì b ắn ra cơn mưa tên lần thứ nhất.

Cơn mưa tên ngay lập tức bao phủ trận địa của quân Con Cháu.

Nhưng lại thấy trận địa của quân Con Cháu không có phản ứng gì hết.

Trân Nhân cau mày lại, nhưng vẻ mặt lại có chút vui mừng.

Hắn ta nghĩ rằng quân Con Cháu bây giờ không có cách nào có thể ứng phó được sự tấn công của cơn mưa mũi tên, nên bị bắn đến không ngóc đầu lên nổi.

Thậm chí có khả năng quân Con Cháu đã bị tổn thương nghiêm trọng rồi.

Ngay khi hắn ta chuẩn bị bắn cơn mưa tên thứ hai, pháo của quân Con Cháu cũng ngắm vào trận địa của binh bắn tên.

Trong nháy mắt, pháo đã được b ắn ra ngoài.

Lúc đầu, bọn họ định dùng pháo để bắn vào trận địa của quân địch, chắc chắn có thể làm cho quân địch tơi bời tan tác.

Nhưng Mộ Dung Chỉ Tình đã hạ mệnh lệnh nghiêm khắc với Đông Ly Ưng, pháo bây giờ rất quý giá, không được lãng phí không cần thiết.

Dù vậy, bắn một đợt vẫn là thoải mái.

Tuy nhiên, lực sát thương cuối cùng sợ cũng sẽ không quá lớn.

Dù có dùng thì kết quả chiến đấu vẫn không phải tốt nhất.

Bởi vậy, với việc sử dụng pháo, Đông Ly Ưng nghe theo ý của Mộ Dung Chỉ Tình.

Coi kết quả chiến đấu tốt nhất làm lí do để bắn.

Giống như phá hủy đội quân bắn cung của quân địch bây giờ chính là chiến lược sử dụng tốt nhất.

So với bắn lung tung một vòng thì có ích hơn nhiều.

Pháo bắn từng đợt, lại thêm hỏa lực từ trúc lôi, trong chớp mắt, bên trong trận địa của binh bắn cung vang lên liên tục những tiếng kêu r3n, máu thịt văng tung tóe.