Xuyên Không: Thư Sinh Hàn Môn Và Kiều Thê

Chương 131: Không sao




Gã vừa dứt lời, mọi người đều thay đổi ánh mắt. Gã ta đúng là vô sỉ, quy tắc do gã đặt ra, bây giờ còn muốn bắt đầu trước.

Bình thường thì người bắt đầu trước sẽ có lợi hơn, người bắt đầu sau thì sẽ có hại hơn. Rốt cuộc người bắt đầu trước ném mũi tên, rất có thể sẽ làm cho bình thay đổi vị trí.

Dưới tình huống bịt mắt, nếu người bắt đầu sau không thể đoán được vị trí của bình thì chắc chắn sẽ ném hụt.

Mà khi người bắt đầu trước ném ra mũi tên thứ hai, hắn có thể đoán được mũi tên thứ nhất làm bình di chuyển tới đâu, vậy nên chắc chăn là có thể ném trúng

Cứ như thế, người bắt đầu sau sẽ không ném trúng được lần nào.

Dù mọi người có biết tính toán của Hoàng Bá Long thì cũng không ai dám lên tiếng nói chuyện.

Mộ Dung Minh Hiên muốn nói gì đó, nhưng mới vừa há miệng đã cảm giác được Giang Siêu vỗ vai mình.

“Không sao, ai trước cũng được, ngươi đứng đó xem đi, cứ yên tâm giao hết cho vi sư”

Giang Siêu không muốn dây dưa tại việc nhỏ. Hắn đương nhiên là biết tính toán của Hoàng Bá Long. Nhưng dù gã tính toán thế nào thì hắn cũng sẽ không lo lắng.

Nghe vậy, trong lòng Mộ Dung Minh Hiên nảy lên cảm giác ấm áp. Lời nói của Giang Siêu khiến hắn ta cảm nhận được sự quan tâm và yêu quý.

Tuy hắn ta còn muốn nói nữa, nhưng lại nhịn xuống. Giang Siêu không cho hắn ta nói thì hắn ta sẽ không nói. Hắn ta tin tưởng chính mình sư phụ.

“Thế hả, vậy đợi lát nữa ngươi sẽ biết có phải là ai trước cũng được hay không, ha ha... Hoàng Bá Long nghe vậy thì cười nhạo.

Khoảnh khắc tiếng cười dừng lại, gã ném mũi tên trong tay về phía bình. Gã không hề do dự, mũi tên vừa nhanh vừa chính xác.

Mọi người căng thẳng mà nhìn về phía mũi tên. Keng... một tiếng va chạm vang lên, mũi tên rơi vào trong bình. Dưới lực đẩy của mũi tên, bình lắc lư vài cái rồi nhích lên trước ba centimet.

Thấy cảnh này, sắc mặt Mộ Dung Minh Hiên tái nhợt, trong mắt nảy lên vẻ tuyệt vọng. Chuyện mà hắn ta lo lắng nhất đã xảy ra.

Bình nhích lên ba centimet, chắc là sư phụ mình sẽ rất khó để ném trúng.

Nói đến cùng, nếu biết vị trí trước khi ném thì có khả năng ném trúng. Nhưng sau khi vị trí thay đổi mà còn muốn ném trúng thì khó càng thêm khó. Nhưng hắn ta không thể nhắc nhở, lúc bịt mắt rồi mà được người bên cạnh nhắc nhở thì sẽ tính thua.

“Được rồi, bây giờ tới lượt ngươi.” Hoàng Bá Long lạnh nhạt nói với Giang Siêu. Gã vẫn không gỡ bịt mắt xuống.

Gỡ bịt mắt trước khi ném xong ba mũi tên là sẽ tính thua. Kết quả thắng thua cuối cùng phụ thuộc vào việc ai ném trúng nhiều hơn trong ba mũi tên.

Dù sao thì mũi tên đã được chia thành các màu. Đuôi mũi tên của Giang Siêu và đuôi mũi tên của Hoàng Bá Long có màu sắc khác nhau, chỉ nhìn là nhận ra được ngay là của ai. Đuôi mũi tên của Giang Siêu có màu trắng. Còn đuôi mũi tên của Hoàng Bá Long có màu đen.

Hoàng Bá Long vừa dứt lời, mọi người xung quanh đều căng thẳng mà nhìn về phía Giang Siêu với ánh mắt mong chờ, có điều đa số người ở đây đều mang vẻ mặt thương hại.

Giang Siêu thua chắc rồi. Cho dù là cao thủ ném thẻ thì có lẽ cũng sẽ ném hụt.

Lúc mọi người đang có suy nghĩ như vậy, Giang Siêu cầm mũi tên ném thẳng ra trước, ném rất nhanh, không một chút do dự.