Xuyên Không Ta Trở Thành Sủng Thê Của Quyền Thần

Chương 156




Đột nhiên, Thời lão tam gõ bàn một cái, “Được rồi, nha đầu đó cũng là làm việc tốt mà, đừng chửi nữa.”

Người Thời gia đều yên lặng không nói nữa, toàn bộ đều bị Thời lão tam làm cho kinh sợ, “...”

Thời lão tam như vậy là sao? Từ lần trước từ Tiêu gia về, thì toàn nói phải làm nhiều việc tốt, dọa cho bọn họ cho rằng đầu ông ta có vấn đề.

Thời lão thái nhíu mày hỏi: “Lão tam à, không phải là trúng tà rồi chứ?”

Thời lão tam: “...” Làm việc tốt thì là trúng tà, ông ta khi nào mới tích được công đức, có đứa con trai đây! Những người này chỉ kéo chân ông ta.

Ông ta nói: “Nương, nương nghĩ nhiều rồi.”

Ở một bên thời lão tứ nói: “Tam ca không phải bị trúng tà, mà là bị nha đầu c.h.ế.t tiệt kia dắt mũi rồi.”

Tam ca của gã thế mà lại tin mấy lời của nha đầu, gã rất cạn lời.

Lại nói, miệng mồm nha đầu đó đúng biết cách ăn nói.

Lão thái thái nhìn Thời lão tam hừ một tiếng, “Đừng có ngu ngốc, bị nha đầu đó lừa rồi đấy.”

Tiếp đến cũng không nhịn được mà chửi thành tiếng, xưởng đậu phụ thì chiếm không thành, bây giờ đến mỏ đá tiêu cũng bị chia, giống như là cắt thịt của bà ta vậy.

Những người khác cũng không khác mấy, chửi theo bà ta.

Thời lão tam cạn lời, “Nương, các người đừng chửi nữa.”

“Nha đầu đó nói qua rồi, ai mà có ý kiến, thì đừng theo đào mỏ đá tiêu nữa.”

“Bây giờ các tộc trưởng đều hận không thể cung phụ nha đầu đó, nếu như biết được chúng ta có ý kiến, chúng ta đến canh cũng không có để húp.”

Không thể không nói, đột nhiên Thời lão tam muốn thành người tốt, ở trong nhà Thời gia cũng biến thành người có lý trí nhất.

Mấy người Thời gia đang chửi, phút chốc im bặt: “......”

Bọn họ đã tạo nên nghiệp gì, sao lại nuôi ra một đứa nghiệp chướng đầy thủ đoạn độc ác như vậy!

Nhưng cũng không dám chửi nữa, sợ bị truyền ra ngoài, nha đầu kia sẽ không cho bọn họ theo đào nữa.

Nha đầu đấy nhất định làm được chuyện này, lúc đó khóc cũng muộn.

Thời Khanh Lạc không biết đám cực phẩm của Thời gia đã bị nàng để lại bóng ma trong lòng.

Nàng đang ở trong sân, dạy hơn hai mươi người phụ nữ được chọn trong các thôn một số cách làm đồ uống lạnh.

Ví dụ như chè đậu xanh, nước xí muội, trà mát vân vân.

Còn để thợ mộc làm một số hộp làm kem, lấy quả dại hái từ trên núi xuống ép thành nước, thêm đường thêm nước, sau đó làm thành kem que.



Que kem được làm ra, đạt được những lời bình tốt từ mọi người.

Thế là có người dân trong thôn, mỗi ngày đều gánh hai thùng lớn đi đến huyện thành bán kem que.

Thùng lớn bên trong đựng thùng nhỏ, trong thùng nhỏ đựng nước ép với hộp kem que.

Ở giữa hai thùng để nước với đá tiêu, khi đến được huyện thành, thì kem que cũng thành hình.

Người trong huyện thành cũng thích mua những thứ đồ mới lạ ăn thử.

Ba đồng một cây kem que, không tính là mắc, dù gì cũng thêm đường vào, vừa ngon vừa giảm cái nóng, có không ít người nhà giàu có, sẵn sàng mỗi ngày đều mua mấy que.

Xưởng làm đường xây xong trước, Thời Khanh Lạc thuê mấy người đi lên núi, thu hết đống củ cải đường. Mang về làm đường, dân trong thôn mua đường từ xưởng, đi làm kem que mang ra ngoài bán.

Cũng có những người từ huyện thành hay từ nơi khác đến không quen biết tới mua đá tiêu, nhìn thấy kem que cùng với số thức uống khác, cũng không do dự mà mua chút đường về tự làm ăn, hoặc đi nơi khác làm bán.

Một chuỗi sản nghiệp nhỏ dần dần được hình thành.

Đường do xưởng của Thời Khanh Lạc sản xuất đa số đều là đường nâu hoặc là tinh luyện thành đường phèn.

Hiện tại đường trắng đang bị Bạch gia lũng đoạn thị trường đưa đến Đại Lương tiêu thụ với giá cao, cho nên nàng cũng không tẩy màu cho đường nâu.

Bởi vì chi phí sản xuất thấp, cho nên giá cả rẻ hơn nhiều so với cửa hàng ở huyện thành.

Sau khi thu hoạch toàn bộ củ cải, nàng lại nhân giống một lượng lớn hạt giống, chuẩn bị tháng sau mang đi gieo trồng.

Xưởng đường có thể tự vận hành, đạo quán cũng bắt đầu được tu sửa.

Chỉ cần trong tay Thời Khanh Lạc có tiền đều sẽ ra tay rất hào phóng.

Lão đạo sĩ giúp nàngnđooij nhiều nồi như vậy, về sau vẫn tiếp tục đội nồi, cho nên vật liệu tu sửa đạo quán nàng đều mua loại tốt nhất.

Trừ bỏ công việc ở xưởng đường, Bạch Hủ còn thường xuyên lôi kéo nàng đi xưởng gạch để nghiên cứu

Sau khi quan hệ của nàng với Tiêu Hàn Tranh ngày càng tốt, Thời Khanh Lạc đi đến huyện thành mua một ít vải bông.

Nhờ Tiêu mẫu giúp nàng làm vài cái váy ngủ, cũng làm cho Tiêu Hàn Tranh áo ngủ và quần ngủ.

Hôm nay lúc thức dậy vào buổi sáng, Thời Khanh Lạc phát hiện trên đùi và cánh tay mình bị muỗi đốt vài cái, giờ sưng lên từng cục.

Buổi sáng Tiêu Hàn Tranh sẽ thức dậy trước nửa canh giờ luyện kiếm, sau đó sẽ cùng Thời Khanh Lạc tập thái cực quyền để dưỡng sinh.

Hắn đẩy cửa tiến vào, thấy tiểu tức phụ dùng tay cãi cánh tay và chân.

"Chờ lát nữa ta bôi chút dược mát lạnh cho nàng, đừng gãi như vậy."

Dạo gần đây xuất hiện rất nhiều muỗi độc.

Thời Khanh Lạc gật đầu, "Được nha, dạo gần đây mấy con muỗi này thật sự đáng ghét."