Sáng hôm sau, Lăng Sảnh Nhi và Lý Triển Phong cùng cưỡi ngựa đi chơi theo lời hứa của hắn. Bọn họ không dẫn theo ai hết, cả Ly và Dĩnh cũng cho ở lại là hiểu sao rồi. Theo sự yêu cầu dữ dội của hắn, cô không được mặc bộ đồ mà hôm qua cô đã mặc, phải thay 1 bộ đồ khác cũng màu hồng để che đi sự rực rỡ ngày hôm qua của cô.
Khi đi được 1 đoạn xa xa Liễu Y môn, hắn đột nhiên nói: - Trước khi đi, chúng ta đến nơi này đã được không?
- Sao cũng được! . Cô cười nói với hắn.
Hắn thúc ngựa nhanh hơn đi đến nơi bí mật đó.
- - - - - -
Khi gần tới nơi đó, hắn chơi trò bí mật bịt mắt cô lại. Bế cô xuống ngựa, đi đến trước 1 cái cổng hắn mỉm cười bỏ tay bịt mắt cô ra rồi nói: - Nhìn đi, đẹp không?
Cô mở mắt ra, phải nhắm mở mắt mấy lần mới thấy được khung cảnh trước mắt. 1 cánh cổng có đề bảng ở trên "Hoa Đào trang". Cô quay lại nhìn hắn thì hắn làm động tác mời cô đi vào. Cô và hắn đi vào bên trong cánh cổng đó. Vừa bước chân qua cổng, nhìn thấy khung cảnh ở đây làm cô không nhịn được mà há hốc miệng ra. 1 ngôi nhà vừa vừa cho 3 4 người ở, xung quanh là những cây hoa anh đào, có 1 cái ao gần 1 cây hoa anh đào. Khoan, cây anh đào này có xích đu, còn có võng nữa. Khung cảnh này rất là đẹp.
Cô thích thú chạy đến xích đu ngồi xuống, đung đưa xích đu thì nghe được đâu đó có ai đang hát bài "You are my angel".
Once upon a time
Archangel in the sky
Made a cover every night
Once upon a time
The angel loved me so
It'a miracle
In the snow, my heart won't be cold
My Dear
You are my angel
Tell me what you know
Something should be told
My Dear
You are my angel
Tell me where you go
I will prance behind your flow.
Hắn vừa hát vừa đi đến bên cô, quỳ 1 chân xuống trước mặt cô chìa 1 bó hoa bồ công anh và 1 chiếc hộp nhỏ rồi nói tiếp 1 câu tiếng anh cho cô nghe:
- Làm vợ anh nhé, anh yêu em!!!
Cô sững người nhìn hắn. Hắn sao lại biêt ngôn ngữ ở thế giới của cô, mà hắn hát bài ấy rất chuẩn nha.
Như nhìn ra nghi hoặc của cô, hắn lại nói: - Là Quân dạy ta đó. Thật ra ngôi nhà này là ta chuẩn bị trước cho nàng rồi, Quân biết nên dạy ta cách cầu hôn nàng. Nàng có đồng ý hay không?
- Đồng ý! Rất đồng ý! . Cô cười nói ngọt ngào nhận lấy bó hoa bồ công anh rồi chìa ngón tay ra cho hắn. Hắn đeo vào ngón áp út cho cô. Từ này, cô thật sự là phu nhân của hắn, tâm trạng thật là khác lạ, nó cứ dâng dâng lên trong lòng ấy.
Cô cúi xuống hôn nhẹ vào má hắn, cười khanh khách nói: - Phong à, cảm ơn. Ta cũng yêu chàng, rất yêu.
- Chỉ hôn như vậy sao? Phải thế này.
Hắn nói xong rồi kéo cô xuống lần nữa, hôn vào môi cô. Có vẻ kiềm chế đã lâu, nay được phát tiết nên Lý Triển Phong hơi thô bạo chút mà hôn cô, nụ hôn cường bạo như cắn xé nhưng lại mang cảm giác hạnh phúc vô cùng. Hôn đến khi cô khó thở mới buông cô ra. Cô thở hồng hộc tựa vào ngực hắn, cái tên sói đói này, có cần như vậy không? Cô thật sự nghi ngờ hắn không gần nữ sắc sao lại có tài điêu luyện này, chẳng lẽ đàn ông không cần học vấn đề này đã điêu luyện rồi sao?