Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 441




Hai người tới nhà Kiều Yên để đón Tiếu Tiếu, đứa nhỏ này ở nhà Kiều Yên mấy ngày mà con thân thiết hơn so với Chí Vĩ. Đói bụng thì cô nhóc uống sữa mẹ chuẩn bị sắn, mệt thì tự mình ngủ trên giường, không khóc không nháo, cực kỳ ngoan ngoãn.

Ai chọc cô nhóc cũng cười, ai nhìn mà không thích cho được.

Mẹ chồng của Kiều Yên còn nói giỡn rằng, cô nhóc xinh ngoan như vậy, hôm nào liền đổi Chí Vĩ qua đó đi.

Hôm nay, Kiều Yên tan làm sớm, chị về nhà chọc con trai mình một lát sau đó liền ôm cục cưng Tiếu Tiếu mãi không buông, hết hôn rồi nựng, ngửi mùi sữa trên người cô nhóc, xoa xoa cái tay đầy thịt.

Bỗng nhiên, đôi mắt của cô nhóc sáng lên, cả người hưng phấn, vặn vẹo cơ thể, tay nhỏ nâng lên, chỉ vào phía sau của Kiều Yên, ê ê a a, bộ dạng muốn nói gì đó, nhưng không có ai hiểu cả, cô nhóc gấp đến ch ảy nước miếng.

Kiều Yên dở khóc dở cười lấy khăn sữa ra lau cho cháu gái, lau xong thì bạn nhỏ Tiếu Tiếu vẫn kích động như cũ.

Kiều Yên buồn bực, quay đầu thì thấy em gái nhà mình ở đằng sau yên lặng cười.

Vỗ vỗ ngực, “Làm chị sợ muốn chết, em đi sao không có tiếng động a. Chị còn đang thắc mắc sao Tiếu Tiếu lại kích động như vậy, thì ra là em ở đây chơi xấu.”

“Em có chơi xấu đâu!” Kiều Hoa cười ha ha, bế con gái lên, hung hăng hôn lên má cục cưng Tiếu Tiếu hai ngụm, dùng trán cọ với trán cô nhóc, làm cho Tiếu Tiếu cười khanh khách không ngừng.

“Tiếu Tiếu có nhớ mẹ không? Nhớ mẹ không nào?”

Cô nhóc ê ê a a dùng tay nhéo nhéo lỗ tai của Kiều Hoa, nhanh chóng liếc mắt ra nhìn nam nhân phía sau cô, dơ tay lên muốn ôm một cái.

“Mẹ mới vừa ôm con mà con đã đi tìm ba ba? Mẹ không cho.”

Kiều Hoa chọc con gái, không biết cô nhóc nghe co hiểu không mà vỗ vỗ tay, nhìn về phía Từ Sơn Tùng, đôi mắt nai ngập nước, miệng nhỏ chúm chím căng mọng. Cả cơ thể nộn nộn như nước.

Này thuyết minh điều gì? Nữ nhân làm từ nước chứ gì!

Từ Sơn Tùng tiến lên hai bước, gấp gáp chờ không nỗi mà cướp con gái từ tay vợ mình, ôm cô nhóc, hôn cô nhóc, chọc cho Tiếu Tiếu cười không ngớt, âm thanh thanh thúy, so với lúc Kiều Hoa hôn còn vang hơn.

“Bé con thúi, mẹ mỗi ngày chơi với con mà con không thương mẹ!” Hình như Tiếu Tiếu nghe hiểu thật, cũng có thể là cô nhóc nghe ra ngữ khí oán trách của mẹ mình, xoay người, xoắn m.ô.n.g nhỏ đòi Kiều Hoa ôm.

Kiều Hoa nhận con gái từ tay Từ Sơn Tùng, còn không quên cấp cho anh một ánh mắt khiêu khích: Nhìn đi, con gái vẫn thích em hơn.

Từ Sơn Tùng đỡ trán, anh cảm thấy vợ mình sau khi sinh con xong, hình như có khuynh hướng trẻ lại, càng ngày càng ấu trĩ….bất quá, như vậy cũng khá tốt, cái này thuyết minh rằng Kiều Hoa đang sống một cuộc sống hạnh phúc!

“Chị, Tiếu Tiếu hôm nay có ngoan không, con bé có quấy không?”

Kiều Yên cười, vỗ vỗ m.ô.n.g cháu gái cưng, “Con nhóc này có chỗ nào không ngoan? Em lo lắng cái gì, Tiếu Tiếu nhà chúng ta là ngoan nhất, có đúng không nào?”

Không chỉ có ngoan, còn xinh đẹp, chọc người yêu thích. Có Tiếu Tiếu ở đây, Kiều Yên lập tức cảm thấy con trai béo của mình không còn thơm nữa.

Nhà nào có con gái thật là tốt, mềm mụp thành một đoàn, ôm trên người như ôm một trái bóng nước, mềm mềm thơm thơm.

Con trai thì không giống vậy, trước một tuổi còn đỡ, sau một tuổi a, ôm lên cứ như ôm cục đất đã vậy còn không thơm mềm như con gái.

“Tiếu Tiếu, con xem dì hai thích con như vậy, con nói dì hai mau sinh thêm một em bé nữa đi, sinh một bé gái. Vừa vặn kém con một tuổi, sau này lớn lên làm khuê mật cũng tốt, không phải sao?”

“Đi chỗ khác chơi!” Kiều Yên liếc yêu em gái mình, “Muốn sinh thì sinh a? Em làm như sinh con dễ lắm không bằng? Hơn nữa, hiện tại nhà nước đang thực hiện kế hoạch hóa gia đình, chị còn dám sinh đứa thứ hai sao?”

“Nếu muốn nói tìm khuê mật cho Tiếu Tiếu nhà chúng ta, vẫn nên tìm nhà khác đi.” Kiều Yên ra vẻ tiếc nuối thở dài.

Cùng Kiều Yên trò chuyện trong lát, Viên Giang Hà bên này cũng đã về. Anh và Từ Sơn Tùng đang nói chuyện về xưởng.

Nam nhân nói chuyện với nhau, vĩnh viễn đều chỉ có mấy đều tài nhạt nhẽo quen thuộc, không giống như mấy chị em phụ nữ, từ chuyện nhà, chuyện con, chuyện gì đều có thể mở miệng được.

“Chị còn nghĩ buổi trưa em qua đây nhìn Tiếu Tiếu một cái, ai ngờ em không tới. Hôm nay bận như vậy sao?” Kiều Yên nhìn em gái mình. Hôm nay, Kiều Hoa trang điểm tỉ mỉ, trang phục tinh xảo, cả người phát ra hào quang xinh đẹp cùng tài năng.

Nếu chị mà làm chồng của Kiều Hoa, đảm bảo chị sẽ không nỡ để cho Kiều Hoa xuất đầu lộ diện làm ăn buôn bán như vậy.

Cảm thấy cục cưng Tiếu Tiếu đã ngủ say trong lòng mình, Kiều Hoa gật đầu, ‘Đúng vậy, hôm nay khai trương cửa hàng mới, không bận sao được. Ngày hôm nay còn tổ chức hoạt động khai trương để đẩy mạnh tiêu thụ. Nếu bây giờ không bận thì sau này đừng mơ tới chuyện bận rộn.”

“Nga.” Kiều Yên gật gật đậu.