Xuyên Không, Ta Bất Ngờ Mang Con Tái Hôn

Chương 426




“Mẹ ơi, con đi tắm trước!” Nói xong, Kiều Minh phi nhanh như chóp vào phòng lấy quần áo, sau khi tìm được đồ thì vội vàng chạy vào phòng tắm.

Người làm mẹ sao có thể không hiểu tâm tư của con trai, Kiều Minh chính là muốn tắm nhanh rồi lên giường chơi với em gái.

Cùm cụp một tiếng, phòng tắm khép lại.

Đem Tiếu Tiếu đang ngủ ngon lành đặt vào trong nôi, Kiều Hoa đứng dậy, đi đến phía sau Từ Sơn Tùng, ôm lấy vòng eo của anh.

Đang muốn hôn lên má anh thì nào ngờ bị anh phản kích lại, quay người trực tiếp trụ đầu cô, hướng đến môi cô mà hôn.

Trằn trọc, lượt qua môi, dần xâm chiếm hơi thở của đối phương….

“Ngô ~”

“Có, có một chút chuẩn bị chưa tốt, anh nhẹ một chút nha….” Đẩy người ra, Kiều Hoa hờn dỗi mà liếc anh, hô hấp hai người đang xen đầy nóng bỏng.

Ánh mắt sâu như hồ nước, Từ Sơn Tùng bị hút hồn đến mức quả tim cũng run lên.

Từ sau khi Tiếu Tiếu đầy tháng, hai vợ chồng cũng sinh hoạt vợ chồng mấy lần, đều là lúc Minh Minh đã đi học và Tiếu Tiếu đã ngủ say.

Nhưng sau khi bận chuyện của xưởng, đã một thời gian dài rồi chưa thân mật như vậy. Mỗi ngày về nhà đều lăn ra ngủ, nhìn đồng hồ trên tay, hiện giờ là 7 giờ 30, Từ Sơn Tùng bắt đầu có chút động tâm.

Bàn tay không thành thật bắt đầu sờ loạn.

Kiều Hoa cười khẽ, đẩy tay anh ra, “Anh đừng có lộn xộn, Kiều Minh vừa mới vào tắm rửa, thằng bé ra liền giờ đó.”

Nhớ tới tốc độ tắm rửa của con trai, anh khom người bế cô lên.

“Uy, anh làm cái gì vậy!” Thấy ánh mắt của Từ Sơn Tùng như thế, Kiều Hoa liền biết sắp xảy ra chuyện “không dành cho trẻ con”!

Mặc dù là vợ chồng già, nhưng vẫn không tránh khỏi việc đỏ mặt, “Không được, Minh Minh ra liền giờ đó.”

Siết chặt lấy eo cô, đi vào phòng, thuận tiện khóa cửa lại.

“Con trai tắm chậm lắm, ít nhất còn mười lăm phút nữa, chúng ta tốc chiến tốc thắng.”

“Mười lăm phút….” Kiều Hoa che mặt lại, “Em cho anh năm phút đó….Anh chuẩn bị cho tốt đi!” Từ Sơn Tùng cười đầy ý vị thâm trường, “Năm phút? Em xác định? Đến lúc đó….”

Dứt lời, tạm dừng hai giây, hài hước nói: “Đừng có chê anh quá nhanh, quấn lấy anh muốn thêm….”

Kiều Hoa: “...........”

Sẽ không! Cô tuyệt đối sẽ không!

Ngay sau đó, trời đất đảo lộn, môi anh áp lên môi cô, dừng trên trán, trên mắt…..

“Ngô ~”

Như sóng biển cuồn cuộn, mãi không dứt.

=======================

Sau khi tuyển công nhân xong, Từ Sơn Tùng lại bỏ ra một khoản mua lại máy móc cũ của xưởng Tinh Hồng, lại mua thêm vài thứ linh tinh vụn vặt như kéo cắt vải, phấn may, thước dây, bàn ghế các thứ…... Có đồ là đồ mới nhưng cũng có đồ là đồ second - hand, nhưng tóm lại vẫn có thể sử dụng tốt.

Cuối cùng, lại dán thêm một bản tuyển dụng to nữa, mức lương và đãi ngộ trong đó lại mọi người nhìn đến ngây người. Trên thông báo có viết, xưởng An Tiếu muốn tìm người có năng lực thiết kế, ưu tiên những người là sinh viên. Tiền lương thử việc là 50 đồng, chờ lên chính thức sẽ có phúc lợi và đãi ngộ khác.

Chính Kiều Hoa là một nhà thiết kế xuất sắc, vì sao lại phải tuyển nhà thiết kế trong phục cho xưởng An Tiếu nữa?

Năng lực của mỗi người là hữu hạn, hiện tại không bồi dưỡng thiết kế cho xưởng mình, chờ sau này thị trường phát triển, sao có thể cạnh tranh lại với những người khác, cho nên Kiều Hoa cực kỳ để tâm đ ến chuyện này!

Không chỉ muốn chiêu mộ, hơn nữa phải bỏ ra một số tiền giá cao để tuyển sinh viên đại học chính quy!

Hiện tại lương sinh viên rất cao a, đừng nói là năm mươi, sáu mươi đồng, nhiều khi cả trăm đồng cũng có. Hiện tại, sinh viên là mầm non của đất nước, sau hai mươi, ba mươi năm nữa, những sinh viên này đại bộ phận đều trở thành những người đầu ngành, cho nên chiêu mộ sớm không hề lỗ vốn.

Chính vì vậy mà Kiều Hoa không chút keo kiệt bủn xỉn nào, cô dốc vốn liếng ra để chiêu mộ nhân tài.

Không ngoài dự liệu, sau khi thông báo được ban ra, không ít đơn xin việc của sinh viên được gửi tới.

Ở Lê An có hai trường đại học và hai trường dạy nghề, cho nên sinh viên là không hề thiếu. Một buổi sáng, hai vợ chồng phỏng vấn không dưới hai mươi người.

Có người học chuyên ngành thiết kế, cũng có người không phải, thậm chí còn có sinh viên của ngành triết học chạy đến ứng tuyển. Tuy rằng biết là không đậu, nhưng mọi người vẫn chạy tới lấy may, biết đâu được có thể làm ở vị trí khác.

Cho nên, cả buổi sáng hai vợ chồng Từ Sơn Tùng phỏng vấn rất nhiều người, chỉ là sinh viên thì đều phỏng vấn một lượt.